Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3080 - Chương 3080 - Chó Ngáp Phải Ruồi (2)

Chương 3080 - Chó ngáp phải ruồi (2)
Chương 3080 - Chó ngáp phải ruồi (2)

- Nếu là thân phận Kim Bài Tú Y tới, vừa rồi chính là đáp án của ta.

Sau đó Đường Điềm Nhi nói bổ sung.

- Nếu là A Tổ tới, ta còn có một đáp án khác, không biết hắn có hứng thú nghe hay không?

Tổ An quay đầu lại, hơi kinh ngạc nhìn nàng.

Nói thật, lần này hắn tới cũng không có ôm hi vọng gì, dù sao đã phát hiện trước đó tựa hồ đối phương đang tận lực gạt hắn.

Thấy hắn xoay người lại, trên mặt Đường Điềm Nhi khôi phục nụ cười ngọt ngào, đi qua ôm cánh tay hắn, dắt hắn về chỗ ngồi:

- Bằng hữu thật vất vả gặp mặt một lần, cần gì vội vã đi như vậy.

- Ngươi thật coi ta là bằng hữu?

Tổ An thở dài.

Đường Điềm Nhi ủy khuất:

- Nếu không coi ngươi là bằng hữu, ta sẽ trả giá nhiều như vậy?

Tổ An giật mình, nghĩ đến lúc trước nàng vì giúp mình, để hắn trốn ở trong thùng tắm, không thể không nói, nếu quả thật muốn gạt hắn, thời điểm đó căn bản không cần bỏ vốn liếng lớn như vậy.

Lúc này Đường Điềm Nhi mới chậm rãi mở miệng:

- Đêm đó đưa Kim Bài Đệ Thất đến Hắc Thủy Đàm đúng là ta.

Tổ An giật mình:

- Kim Bài Đệ Thất là bị Tiêu Dao Lầu các ngươi giết?

Đường Điềm Nhi khẽ lắc đầu:

- Khi đó Kim Bài Đệ Thất đã chết, ta chỉ mang thi thể hắn đến nơi đó ném.

- Tại sao ngươi phải làm như vậy?

Tổ An có chút không hiểu.

- Ta biết dưới Hắc Thủy Đàm có Quy Tinh, muốn mượn ánh mắt của nó nói cho quan phủ một tình báo, chính là lúc Kim Bài Đệ Thất rơi vào nước đã chết, mà hắn chết hết lần này tới lần khác là chết chìm, các ngươi tất nhiên sẽ hoài nghi.

Đường Điềm Nhi nhịn không được mân mê miệng nhỏ.

- Chỉ bất quá không nghĩ tới đến tra án lại là ngươi.

Trong lòng Tổ An hơi động:

- Là vì để chúng ta hoài nghi có cao thủ tinh thông Tinh Thần hệ xuống tay với hắn, mà toàn bộ Dịch quận, cao thủ nổi danh nhất là Hoắc tiên sinh ở Yến Vương Phủ.

- Không sai, lần trước Yến Vương ở Vân Trung quận muốn đoạt danh ngạch của Trấn Viễn thương hội, những năm này ở Dịch quận thì trắng trợn nghiền ép Tiêu Dao Lầu, ta tự nhiên phải trả thù lại.

Đường Điềm Nhi lẽ thẳng khí hùng nói.

Tổ An nhíu mày, nói đến động cơ của nàng xác thực đầy đủ, nhưng luôn cảm giác nàng cố ý nói như vậy, sau lưng tựa hồ còn ẩn giấu cái gì.

Có điều hắn không truy vấn ngọn nguồn, mà hỏi ra một nghi hoặc khác:

- Theo Quy Tinh kia nói, lúc trước tựa hồ ngươi còn lẩm bẩm, muốn thi thể hắn sớm bị phát hiện, ngươi không lo lắng bộ dạng của mình cũng bị Quy Tinh kia thấy?

- Ta là cố ý để nó nhìn thấy.

Đường Điềm Nhi tinh nghịch cười một tiếng.

- Những năm gần đây căn cứ tình báo của Tiêu Dao Lầu, Yến Vương có một đồng bọn hợp tác rất trọng yếu là nữ nhân thần bí, nhưng chúng ta thủy chung không cách nào tra ra thân phận đối phương, nên muốn thông qua miệng của Quy Tinh, ám chỉ Yến Vương Phủ có nữ nhân thần bí, muốn mượn tay các ngươi đi thăm dò thân phận của nàng, ai biết các ngươi không dựa theo con đường này thăm dò, ngược lại tra đến trên người ta, đây là sự tình ta không nghĩ ra.

Thần sắc Tổ An cổ quái, nữ nhân thần bí nàng nói hẳn là Vân Gian Nguyệt, Yến Vương và Ma giáo âm thầm liên hợp, chỉ sợ ngay cả rất nhiều cao tầng của Yến Vương Phủ và Ma giáo đều không biết, chỉ có Kim Bài Đệ Thất bằng vào kinh nghiệm phong phú ngửi được khí tức không tầm thường.

Mà càng xảo là, Yến Vương cũng muốn dẫn hoạ đến Tiêu Dao Lầu, sau đó sai Tưởng Trung cố ý liên hệ nữ nhân kia thành Đường Điềm Nhi, vốn là vu oan ngược lại thành chó ngáp phải ruồi.

Như vậy vấn đề đến, hung phạm giết chết Kim Bài Đệ Thất là ai?

Tổ An cũng không che giấu, trực tiếp hỏi Đường Điềm Nhi vấn đề này.

Đường Điềm Nhi khẽ lắc đầu:

- Hung thủ giết Kim Bài Đệ Thất ta ngược lại là biết, chỉ bất quá xin thứ cho ta không thể nói cho ngươi, ta chỉ có thể nói không phải Tiêu Dao Lầu chúng ta.

Tổ An trầm mặc không nói, trong đầu nhanh chóng tổ hợp các loại tin tức trong khoảng thời gian này, trong lúc mơ hồ minh bạch cái gì.

Nhìn hắn không nói, Đường Điềm Nhi không khỏi có chút sầu lo:

- Bây giờ có phải ngươi lại oán trách ta hay không?

Tổ An nghe vậy lắc đầu:

- Ngươi có thể nói cho ta nhiều như vậy, ta đã rất cảm kích, làm sao có thể oán ngươi?

- Thật?

Đường Điềm Nhi hồ nghi.

- Ngươi không trách ta?

- Đương nhiên là thật, nếu là người khác ngươi tuyệt đối sẽ không nói cho hắn nhiều như vậy, ta cảm tạ ngươi còn không kịp, sao lại trách ngươi?

Tổ An cười cười.

- Ngươi thân ở Tiêu Dao Lầu, khẳng định cũng có lo lắng của mình, có thể thản nhiên thừa nhận điểm ấy đã rất tốt, ta dây dưa nữa ngược lại thành không biết tốt xấu.

- Có thể giúp ngươi liền tốt.

Nụ cười lại xuất hiện ở trên mặt Đường Điềm Nhi.

- Ngươi thật vất vả tới một lần, ta dẫn ngươi đi dạo Tiêu Dao Lầu, để ngươi cảm thụ cái gì gọi là tiêu dao chính thức.

- Ta còn có việc phải xử lý, ngày khác đi.

Tổ An nhã nhặn từ chối.

Bình Luận (0)
Comment