Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3079 - Chương 3079 - Chó Ngáp Phải Ruồi

Chương 3079 - Chó ngáp phải ruồi
Chương 3079 - Chó ngáp phải ruồi

Hiển nhiên bọn họ là thật lo lắng Tổ An bởi vì ba ngày kỳ hạn mà xảy ra vấn đề.

Tổ An gật đầu:

- Không sao, các ngươi dựa theo nhiệm vụ trước đó tiếp tục điều tra, còn vụ án lần này, ta đã có kế sách ứng đối.

Sau khi bàn giao xong, hắn biến mất không thấy gì nữa.

Hai người nhìn mà cảm khái không thôi, lúc này bọn họ còn không hiểu ra sao, Thập Nhất đại nhân đã có phương pháp giải quyết, quả nhiên thâm bất khả trắc.

Tổ An ra khỏi thành, Vân Gian Nguyệt hiện thân gặp mặt, nàng không khỏi cảm khái nói:

- Ngươi tựa hồ coi Hoàng Đế như con khỉ trêu đùa, hắn đối với ngươi cũng không khá hơn chút nào, không biết nên bội phục ngươi, hay nên thương hại ngươi.

- Thói quen.

Thần sắc của Tổ An rất bình tĩnh.

- Hắn mê loại tạo áp lực cực hạn này, thích khoái cảm đùa bỡn vận mệnh của người khác ở trong lòng bàn tay, nếu không như thế, nói không chừng ta còn có thể thành trung thần của hắn.

Vân Gian Nguyệt cắt một tiếng:

- Ngươi cũng không phải loại tình nguyện làm hạ nhân, có lúc thậm chí ta sinh ra một loại ảo giác, tựa hồ ngươi không phải người của thế giới này, phương thức tư duy của ngươi khác biệt quá lớn.

Tổ An cười nói:

- Vậy ta cũng không sợ nói cho ngươi, ta thực là người từ thế giới khác xuyên việt tới.

- Thôi đi, nếu ngươi là người thế giới khác đến, ta còn là tiên nữ hạ phàm đây.

Vân Gian Nguyệt cười ha ha, hiển nhiên nghĩ hắn đang nói đùa.

Rất nhanh nàng thu liễm nụ cười:

- Tiếp xuống ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ, ngươi chỉ có ba ngày.

- Ta chuẩn bị đi Tiêu Dao Lầu một chuyến, có rất nhiều chuyện cần xác nhận một chút.

Tổ An đáp, trong đầu hiện lên đủ loại sự tình trong khoảng thời gian này, đã đại khái có suy đoán.

- Ta đi Yến Vương Phủ câu thông một chút, để bọn hắn trong khoảng thời gian này đừng gây chuyện, đồng thời nhìn có biện pháp nào hòa hoãn quan hệ giữa các ngươi không, không cùng ngươi đi Tiêu Dao Lầu được.

Vân Gian Nguyệt nói, nàng cũng không muốn chạy tới đối mặt với nữ nhân khác.

Tổ An gật đầu, thời gian khẩn cấp, hai người không có nói nhiều, rất nhanh mỗi người đi một ngả.

Tổ An một đường đi tới Tiêu Dao Lầu, tuy nơi này rất bí ẩn với người khác, nhưng hắn đến nhiều lần, sớm đã xe nhẹ đường quen.

Hắn có lệnh bài đặc thù, thị vệ của Tiêu Dao Lầu không ai dám làm khó, rất nhanh dẫn hắn tới chỗ ở của Đường Điềm Nhi.

Đường Điềm Nhi vừa vặn từ trong phòng đi ra, trên mặt vĩnh viễn treo nụ cười ngọt ngào.

Không thể không nói, có thể ở Tiêu Dao Lầu làm người đấu giá, nàng mặc kệ là dung mạo hay khí chất đều không thể bắt bẻ.

Đường Điềm Nhi thấy hắn đến không khỏi sững sờ, phất phất tay ra hiệu người khác lui xuống, dẫn hắn vào phòng, vừa châm trà cho hắn vừa cười rộ lên:

- Ta đang định tìm ngươi, kết quả ngươi đã tìm tới cửa, cái này có tính là tâm ý tương thông hay không?

Tổ An cảm khái:

- Có lúc không phân rõ được đây là suy nghĩ chân thực của ngươi, hay cố ý ngụy trang ra.

Đường Điềm Nhi nhất thời lã chã muốn khóc:

- Ngươi nói như vậy làm tổn thương tâm ta.

Tổ An không có phản ứng nàng, mà hỏi:

- Ngươi dự định tới tìm ta?

- Đương nhiên, Dịch quận phát sinh biến cố lớn như vậy, ngươi lại bị hoàng đế định ra ba ngày kỳ hạn, ta lo lắng an nguy của ngươi.

Đường Điềm Nhi đáp.

- Tin tức của ngươi còn rất linh thông.

Tổ An kinh ngạc, mình cơ hồ ngựa không dừng vó từ Dịch thành chạy tới, kết quả nàng đã biết sự tình phát sinh ở bên kia.

- Ngươi đừng quên Tiêu Dao Lầu làm gì.

Đường Điềm Nhi hé miệng cười duyên, trên mặt có chút tự hào.

- Vậy ngươi hẳn phải biết lần này ta đến tìm ngươi là vì chuyện gì?

Tổ An nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng.

Ánh mắt của Đường Điềm Nhi thanh tịnh, không có kinh hoảng chút nào:

- Hẳn là ngươi đau đầu ba ngày kỳ hạn của hoàng đế, bất quá ngươi không cần lo lắng quá mức, dù ba ngày sau không cách nào phá án, Tiêu Dao Lầu chúng ta cũng có thể che chở ngươi bình an.

- Khẩu khí của Tiêu Dao Lầu còn rất lớn.

Tổ An hừ lạnh.

- Ngươi nên biết ta tới không phải vì chuyện này.

- Vậy thì vì cái gì?

Thần sắc của Đường Điềm Nhi thiên chân vô tà, vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn.

- Sự tình của Kim Bài Đệ Thất.

Tổ An nói thẳng.

- Ban đầu ở Hắc Thủy Đàm vứt thi là ngươi?

Đường Điềm Nhi biến sắc:

- Ta không biết ngươi nói cái gì, này không phải Yến Vương làm sao? Theo ta biết, trong Tú Y Sứ Giả các ngươi xuất hiện phản đồ, bị Yến Vương thu mua, cố ý vu oan đến chỗ ta.

Tổ An nhìn nàng, trong mắt tràn ngập vẻ thất vọng, không nói một lời đứng dậy đi ra ngoài.

Nhìn thấy ánh mắt của hắn, trong lòng Đường Điềm Nhi run lên, vội vàng đứng dậy hô:

- Chờ chút!

Tổ An đứng ở cửa ra vào, nhưng không quay đầu lại.

Đường Điềm Nhi khẽ cắn môi:

- Hôm nay ngươi là lấy thân phận Kim Bài Thập Nhất tới, hay lấy thân phận của A Tổ tới?

- Có khác nhau sao?

Tổ An hỏi.

Bình Luận (0)
Comment