Nhưng ở trước mặt Triệu Hạo, cho dù bọn họ trên danh nghĩa còn tính là anh em họ, hắn lại không có một chút kiêu ngạo.
- Đây chính là lý do ngươi khởi binh?
Hư ảnh của Triệu Hạo lạnh lùng nhìn hắn.
Triệu Hoảng lạnh cả người, thân thể cơ hồ nằm rạp trên mặt đất, trong lúc nhất thời nói không ra lời.
Lúc này Tôn Tuần mở miệng nói:
- Khởi bẩm hoàng thượng, những năm này Yến Vương luôn trung thành tuyệt đối, trấn thủ Dịch quận nhiều năm, bình định phản quân, nhiều lần được triều đình khen thưởng, kết quả lại bị người thêu dệt tội danh mưu phản, cái này lan truyền ra ngoài, rất dễ lạnh tâm những tướng sĩ đang trấn thủ biên cương.
Triệu Hạo nhíu mày, hôm nay thiên hạ không yên ổn, ngoài có Yêu tộc cường địch, trong có Ma giáo phản quân, các loại cường hào địa phương, thậm chí còn có dư nghiệt tiền triều, vì giang sơn ổn định, hắn phong tước con cháu hoàng thất, bây giờ rất nhiều nơi đều có phiên Vương trấn thủ, như vậy mới có thể để cho giang sơn của Triệu gia vững chắc.
Chết một Yến Vương xác thực không sao cả, nhưng nếu dao động trung tâm của tôn thất, quả thật sẽ có chút phiền phức.
Trong lòng có chủ ý, mặt ngoài lại bất động thanh sắc:
- Trẫm đã phái người tra rõ án này, Yến Vương có oan uổng hay không, rất nhanh sẽ được phơi bày.
Được Tôn Tuần đề điểm, Triệu Hoảng cũng dần dần khôi phục tỉnh táo, cắn răng nói:
- Tha thứ thần nói thẳng, xưa nay Trương Thái Thú và gia phụ bất hòa, mà chứng cứ mưu phản lần này, lại là Thập Nhất đại nhân một tay chế tác, giao án này cho bọn hắn thẩm tra, coi như gia phụ không có tội cũng biến thành có tội, trong lòng vi thần biết bị bọn họ hãm hại, một khi ngồi vững tội danh mưu phản, gia phụ hẳn phải chết không nghi ngờ, dưới tình thế cấp bách, lúc này mới hồ đồ, mong hoàng thượng thứ tội.
Triệu Hạo lạnh lùng nói:
- Ngươi là muốn nói trẫm dùng người không thích đáng?
- Vi thần không dám!
Triệu Hoảng vội vàng dập đầu thỉnh tội.
Lúc này Triệu Hạo mới lên tiếng:
- Vụ án của Yến Vương trẫm tự có phán đoán, ngươi cảm thấy tùy tiện thêu dệt tội danh là có thể lừa gạt được trẫm?
- Hoàng thượng anh minh thần võ, tự nhiên không người có thể lừa gạt.
Triệu Hoảng buông lỏng một hơi, nghe được lời kia của hoàng đế, kiếp này tựa hồ có chuyển cơ.
Lúc này Triệu Hạo còn nói thêm:
- Nể tình ngươi cứu cha sốt ruột, chuyện hôm nay có thể tha thứ, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát, phạt Triệu Hoảng ba năm bổng lộc, tước đoạt chức vị trong quân, tướng tá liên quan, toàn diện giảm ba cấp.
Trên cổng thành, Trương Giải lộ vẻ thất vọng, tuy trừng phạt này không nhẹ, nhưng so với chuyện hôm nay, đã tính không được cái gì.
Có điều lúc này hắn không dám góp lời, bởi vì hắn nhìn ra được hoàng thượng muốn xử lý nhẹ việc này.
- Đa tạ hoàng thượng!
Đám người Triệu Hoảng vội vàng dập đầu tạ ơn.
Lúc này Triệu Hạo mới nhìn Tổ An:
- Sự tình Kim Bài Đệ Thất, hạn ngươi ba ngày điều tra rõ có quan hệ tới Yến Vương hay không, bằng không đưa đầu tới gặp!
Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Tiểu tử hồ đồ này, mình phái hắn đến tra sự tình Kim Bài Đệ Thất, đồng thời bài trừ tai hoạ ngầm, kết quả hắn ngược lại tốt, chính sự không làm, ngược lại xém chút bức phản phiên Vương.
Trương Giải ở trên cổng thành biến sắc, thân là lão hồ ly quan trường, hắn tự nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của hoàng đế, ba ngày có thể tra ra cái gì, hiển nhiên là ám chỉ hắn mau chóng kết án, trấn an Yến Vương nhất mạch.
Tổ An lại như sớm có dự liệu, bình tĩnh đáp:
- Vâng!
Triệu Hạo ngay cả sự tình tạo phản cũng có thể khoan nhượng, xem ra gần đây có đồ vật gì để hắn càng quan tâm, nên chỉ có thể gác lại sự kiện này?
Sau khi hạ lệnh, hư ảnh đầu lâu trên trời dần dần tiêu tán, các quan viên vội vàng hành lễ:
- Cung tiễn bệ hạ.
Một trận phản loạn bởi vì Triệu Hạo xuất hiện mà tiêu trừ vô hình, Triệu Hoảng mang theo binh lính lui ra phạm vi Dịch thành, quan viên trên tường thành không khỏi buông lỏng một hơi.
Tổ An bay đến trên cổng thành, Trương Giải thi lễ:
- Chuyện hôm nay đa tạ Thập Nhất đại nhân kịp thời chạy đến, bằng không hậu quả khó mà lường được.
Thấy Tổ An trầm mặc không nói, tựa hồ có tâm sự, hắn mở miệng nói:
- Vừa rồi hoàng thượng ra nhiệm vụ, áp lực trên người Thập Nhất đại nhân khẳng định rất lớn, những ngày này ta tra được không ít chứng cứ, đều có thể giao cho đại nhân.
- Đa tạ Trương đại nhân.
Tổ An âm thầm cười lạnh, Trương Giải này cũng là lão âm bỉ, mặt ngoài là suy nghĩ thay mình, trên thực tế là đẩy hắn vào trong hố lửa.
Bây giờ hoàng đế nói rõ không muốn giết Yến Vương, kết quả hắn còn cho ta chứng cớ phạm tội, là muốn gây binh biến lần nữa sao?
Thuận miệng vài câu đuổi hắn đi, Tiếu Kiến Nhân và Trương Tử Đồng tụ tới:
- Thập Nhất đại nhân, có gì cần chúng ta giúp đỡ, chúng ta không chối từ!