Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3083 - Chương 3083 - Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 3083 - Khởi tử hồi sinh
Chương 3083 - Khởi tử hồi sinh

Trương Tử Đồng hơi đỏ mặt, không ngờ sẽ nhận được đối phương khen ngợi như thế, nhưng bây giờ nàng một chút cũng không cao hứng nổi:

- Ta từ rất nhỏ đã được Thất đại nhân thu dưỡng, ta đã giải thích qua!

- Có thể sinh ra nữ nhi có dung mạo và khí chất như ngươi, cha mẹ của ngươi tuyệt đối không phải người bình thường, Kim Bài Đệ Thất có thể là người trong cuộc không nghĩ tới, hoặc không muốn nghĩ tới, nhưng ta không giống, ta gặp ngươi liền phát giác dị thường, ngươi quá ưu tú…

Tổ An chậm rãi nói.

- Đã định trước không nên làm Tú Y Sứ Giả.

Trương Tử Đồng sâu kín liếc hắn:

- Mặc dù ta chưa gặp qua khuôn mặt của Thập Nhất đại nhân, nhưng có thể cảm giác được ngươi cũng là một người anh tuấn tiêu sái, vì sao ngươi có thể làm Kim Bài Tú Y, ta lại bị hoài nghi?

Tổ An mỉm cười:

- Có một người như ta đã đủ, người khác không nên có vận khí tốt như vậy.

Trương Tử Đồng:

- ...

Ngay cả đám người Tiếu Kiến Nhân cũng cảm thấy Thập Nhất đại nhân không biết xấu hổ.

- Được rồi, vấn đề đã hỏi, thả người đi.

Tổ An nói xong đi về phía Trương Tử Đồng.

- Không cho phép động!

Trương Tử Đồng uy hiếp đưa dao găm lên, đã khảm vào da thịt của Tiếu Kiến Nhân, chỉ cần thoáng dùng sức, cổ hắn sẽ bị cắt đứt.

Tổ An nhướng mày:

- Trong khoảng thời gian này Tiếu Kiến Nhân đối đãi ngươi như thế nào, chắc hẳn ngươi cũng rõ ràng, ngươi thật muốn dùng sinh tử của hắn đến áp chế?

Nghe hắn nói, Tiếu Kiến Nhân xấu hổ, nghĩ thầm hành vi của mình trong khoảng thời gian này thật quá mất mặt.

Sắc mặt của Trương Tử Đồng âm tình biến hóa, cuối cùng thả dao găm trong tay ra, áy náy nhìn Tiếu Kiến Nhân nói:

- Xin lỗi.

Nói xong nhẹ nhàng đẩy hắn về phía trước, sau đó trực tiếp vung đao cắt cổ mình.

Tổ An sớm có phòng bị, ngón tay búng một cái, một sợi kình phong bắn bay dao găm.

Ngân Bài Tú Y khác thừa cơ nhào tới, trong nháy mắt dùng Câu Hồn Tác khống chế.

Bất quá để bọn hắn ngoài ý muốn là, Trương Tử Đồng từ đầu đến cuối không có ý phản kháng.

Lúc này Trương Tử Đồng ngẩng đầu nhìn Tổ An, trên mặt lộ ra nụ cười thê mỹ:

- Thập Nhất đại nhân, ta tự biết hẳn phải chết, bất quá vẫn muốn nói, trong khoảng thời gian này có thể cùng ngươi cộng sự, là thời gian vui sướng nhất đời này của ta.

Đám người Tiếu Kiến Nhân nghe xong, ngược lại không có ngoài ý muốn, mấy ngày này ở chung, mọi người hoặc nhiều hoặc ít phát giác được, so sánh với Thập Nhất đại nhân, mình quả thật không có sức cạnh tranh.

Tổ An lại biến sắc, trong nháy mắt đi tới trước người nàng, nặn miệng nàng ra, chỉ thấy bên trong thấm ra máu đen, hiển nhiên trong hàm răng nàng cất giấu độc dược.

Ngón tay hắn điểm nhanh, phong bế khí huyết vận hành, ngăn cản độc dược lan tràn.

Trương Tử Đồng buồn bã cười một tiếng:

- Không có tác dụng, độc dược này là dùng để tự tử, độc tính vô cùng mãnh liệt, không có... giải dược...

Nói đến cuối cùng, thanh âm nàng dần thấp, trong mắt mất đi hào quang.

Thần sắc của Tiếu Kiến Nhân ảm đạm, bất quá rõ ràng đây chính là kết cục tốt nhất của nàng, bằng không ở trong đại lao của Tú Y Sứ Giả, có vô số cực hình chờ nàng, còn không bằng chết thống khoái.

Nhưng vì sao ta muốn khóc như vậy.

Lúc này Tổ An không do dự, trực tiếp ôm lấy Trương Tử Đồng chạy đến nội thất:

- Chờ ở bên ngoài, mặc kệ nghe được cái gì cũng không được tiến vào.

Sau khi nói xong thì đóng cửa lại.

Đám người Tiếu Kiến Nhân hai mặt nhìn nhau, Thập Nhất đại nhân có ý gì, Trương Tử Đồng đã cắn nát độc dược, chẳng lẽ còn cứu sống được?

Lúc này Trương Tử Đồng cũng nghi hoặc, thời khắc hấp hối nhìn hắn ôm mình vào phòng, sau đó đặt lên bàn.

- Hắn muốn làm gì, sẽ không...

Trương Tử Đồng giật mình, tuy nàng sắp chết, nhưng vẫn cảm thấy chuyện này... hoang đường.

Đúng lúc này Tổ An duỗi ra một ngón tay, sau đó chọc vào trên người nàng.

- A…

Nghe được bên trong truyền ra thanh âm, đám người Tiếu Kiến Nhân đưa mắt nhìn nhau, Thập Nhất đại nhân đến cùng đang làm gì?

Chẳng lẽ thừa dịp đối phương còn một hơi, nghiêm hình tra khảo nàng?

Cách một hồi, bên trong thỉnh thoảng truyền ra tiếng kêu rên, hiển nhiên là tận lực áp chế, nghe dường như thống khổ, lại như có… vui thích?

Đám người Tiếu Kiến Nhân ngây ra, bọn họ đến cùng ở bên trong làm gì?

Trương Tử Đồng uống thuốc độc, rõ ràng đã sắp chết, sao có tinh lực phát ra thanh âm như vậy?

Lại cách một hồi, thanh âm kia dường như áp chế không nổi, một đợt tiếp một đợt truyền vào trong tai mấy người.

Ngọt ngào ngượng ngùng, kìm lòng không được.

Mấy người ngoài cửa đều có kinh nghiệm, tự nhiên minh bạch đây là thanh âm gì.

Trong lúc nhất thời thần sắc cổ quái không gì sánh được.

Nghĩ thầm Thập Nhất đại nhân thật sự là căn cứ nguyên tắc không lãng phí, người ta sắp chết cũng không tha...

Nhưng sao cảm thấy cách làm này có chút cầm thú như vậy.

Mấy người vỗ vai Tiếu Kiến Nhân, ánh mắt tràn ngập đồng tình.

Tiếu Kiến Nhân nhất thời gấp:

- Các ngươi khẳng định là hiểu lầm, tuyệt đối không phải như các ngươi nghĩ.

Bình Luận (0)
Comment