Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3085 - Chương 3085 - Thích Khách

Chương 3085 - Thích khách
Chương 3085 - Thích khách

Tổ An nhìn ra tử ý trong mắt đối phương, biết nàng đại thù đã báo, trong lòng vô dục vô cầu, như vậy rất khó giải quyết.

Cho nên phải trước cho nàng hi vọng.

Quả nhiên, ánh mắt nàng vốn bình tĩnh nhiều một tia chấn động.

Tổ An thừa cơ hỏi:

- Theo tình báo trước đó ta được, ngươi là ở thời điểm rất nhỏ đượcKim Bài Đệ Thất phát hiện, đồng thời thu nhập dưới trướng bồi dưỡng, liên hệ vừa rồi ngươi nói, năm đó cửa nát nhà tan còn một mình, khi đó tuổi tác của ngươi còn không đến mức có tâm tư chui vào chỗ cừu nhân chờ báo thù nha.

Trương Tử Đồng do dự một chút, cuối cùng vẫn đáp:

- Năm đó có người xuất hiện ở trước mặt ta, hắn hỏi ta có muốn báo thù hay không, lúc đó đang tuyệt vọng, ta tự nhiên không do dự đáp ứng.

- Ta được hắn huấn luyện hơn một năm, về sau hắn nói cho ta có cơ hội báo thù, chính là đánh vào nội bộ Tú Y Sứ Giả, ta giả thành bé gái mồ côi lưu lạc đầu đường xó chợ, trong lúc “vô tình” bị Kim Bài Đệ Thất ngẫu nhiên gặp, quả nhiên được hắn nhìn trúng, nhưng hắn không biết hết thảy đều sớm được an bài.

Nếu không phải vừa rồi trị thương xấu hổ, để nội tâm nàng trở nên thân cận với Tổ An, loại tình báo này nàng sẽ không nói.

Nhưng bây giờ nàng lại cảm thấy, sự tình như vậy nói cho đối phương biết tựa hồ cũng không có gì.

Tổ An nhíu mày:

- Theo lý thuyết lấy Kim Bài Đệ Thất cẩn thận, nếu ngươi có dấu vết tu luyện, không có khả năng giấu giếm được ánh mắt của hắn.

Trương Tử Đồng giải thích:

- Ân nhân của ta cố ý không có dạy ta tu luyện, chỉ ma luyện tâm chí, Kim Bài Đệ Thất cho rằng ta chỉ là lưu lạc nhiều năm mới thành thục hơn bạn đồng lứa, nên không có hoài nghi.

Tổ An khẽ gật đầu:

- Người huấn luyện ngươi đến cùng là ai?

Hắn suy nghĩ ở mười mấy năm trước đã bố trí xuống một con cờ như vậy, thẳng đến gần đây mới thu lưới, cái này là tâm kế bực nào.

Trương Tử Đồng lắc đầu:

- Người kia có ân với ta, ta không có khả năng nói cho ngươi.

Tổ An sầm mặt lại:

- Ngươi đã làm Tú Y Sứ Giả nhiều năm như vậy, cần phải rõ ràng thủ đoạn của bọn hắn luôn có biện pháp để ngươi mở miệng.

Trương Tử Đồng quay đầu qua một bên, cắn môi nói:

- Đã như vậy, ngươi cứu ta làm gì.

Hiển nhiên nàng cũng rõ ràng những thủ đoạn kia, thanh âm có chút hoảng sợ.

Nàng hít sâu một hơi, thoáng bình phục tâm tình:

- Năm đó ta nghĩ sẽ có một ngày như thế, cho nên đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, dù huyệt đạo toàn thân bị khống chế, ta cũng có biện pháp tự sát, hiện tại không sử dụng, là bởi vì vừa rồi ngươi phí khí lực lớn như vậy cứu ta, ta không muốn lãng phí ý tốt của ngươi mà thôi.

Tổ An sững sờ, không biết nàng nói là thật hay giả, bất quá thế giới này có rất nhiều đồ vật thần bí, có lẽ nàng thật có thủ đoạn như vậy.

Hắn đành phải đổi một phương thức:

- Ngươi có nghĩ tới, cái gọi là đại ân nhân kia của ngươi, nói không chừng mới thật là cừu nhân hại ngươi cửa nát nhà tan không? Bằng không vì sao hắn lại trùng hợp ở thời điểm ngươi cùng đường mạt lộ xuất hiện ở trước mặt ngươi, đằng sau lại vòng vòng đan xen an bài ngươi vào hệ thống Tú Y, còn làm trợ thủ cho Kim Bài Đệ Thất?

Trương Tử Đồng giật mình, sắc mặt nhất thời thay đổi, hiển nhiên cũng nghĩ tới loại khả năng này.

Có điều nàng nhiều năm ở trong hệ thống Tú Y làm gián điệp, tâm chí có thể nói kiên định, rất nhanh khôi phục lại:

- Ngươi không cần cố ý châm ngòi ly gián, ta sẽ không mắc lừa.

- Ngươi nghỉ ngơi thật tốt, trong khoảng thời gian này ngươi cũng đừng nghĩ tự sát, ta tạm thời sẽ không để người dùng hình.

Sau khi Tổ An nói xong đứng dậy đi ra ngoài.

Trong lòng Trương Tử Đồng run lên, vô ý thức hỏi:

- Ngươi muốn đi đâu?

Ngày bình thường nơi này là nhà nàng, nhưng bây giờ nơi này đối với nàng mà nói lại như Ma quật.

Duy nhất để cho nàng có chút ấm áp an ủi chính là Thập Nhất đại nhân, một khi hắn rời đi, nàng hoài nghi mình sẽ bị hắc ám nuốt mất.

- Ngươi đã không muốn nói, ta chỉ có thể tìm người khác.

Tổ An cười cười, đẩy cửa đi ra ngoài.

Nhìn thấy hắn đi ra, Tiếu Kiến Nhân vội vàng nghênh đón, vô ý thức hỏi:

- Xong rồi?

Hỏi xong khuôn mặt không khỏi đỏ ửng, hận không thể cho mình một tát.

Vẻ mặt của Tổ An cũng nghi hoặc, ngươi hỏi cái gì vậy?

Bất quá vẫn đáp:

- Nào có dễ dàng xong việc như vậy, nàng tạm thời được cứu, trong khoảng thời gian này giam lỏng nàng ở chỗ này, không cho phép bất luận kẻ nào tiếp cận nàng.

- Vâng!

Tiếu Kiến Nhân ân cần nở nụ cười.

- Biện pháp cứu người của đại nhân có chút độc đáo, nhìn đại nhân đầu đầy mồ hôi, chỉ sợ mệt chết đi được.

Tuy hắn thích Trương Tử Đồng, nhưng chỉ là bị sắc đẹp của nàng và đôi chân dài mê hoặc, sinh ra xúc động bản năng mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment