Đám người Tiếu Kiến Nhân biến sắc, quanh năm làm Tú Y Sứ Giả, thấy nhiều nhất chính là hắc ám, tự nhiên biết lời này của hắn không phải nói chuyện giật gân, xác thực có rất nhiều chân tướng làm cho người nghe phải chết.
Tổ An phất tay:
- Các ngươi lui ra bên ngoài chờ ta, không cho phép tới gần nơi này.
Tiếu Kiến Nhân lo lắng:
- Thập Nhất đại nhân, cẩn thận hắn giở trò lừa bịp, muốn mượn cơ hội này đẩy chúng ta ra.
Tổ An nghĩ thầm lão tiểu tử này còn có mấy phần trung tâm, càng không muốn để bọn hắn mạo hiểm:
- Yên tâm, trong lòng ta nắm chắc.
Đám người Tiếu Kiến Nhân không biết làm sao, chỉ có thể lui ra ngoài.
Nhìn bọn họ rời đi, Trương Giải có chút ngoài ý muốn:
- Tiểu tử ngươi còn có chút đảm lược, không sợ ta ra tay với ngươi?
Hắn dù sao cũng là Tông Sư, mà Kim Bài Tú Y cao nhất cũng chỉ cảnh giới này.
Thần sắc của Tổ An lại thản nhiên:
- Hiện tại người đã đi, có cái gì muốn nói thì nói đi.
Trương Giải chậm rãi mở miệng:
- Năm đó Trương gia diệt môn, là vì liên lụy đến hoàng tôn của tiền triều...
Trong lòng Tổ An run lên, không ngờ tới lại dính líu quan hệ tới tiền triều.
Trương Tử Đồng cũng trừng to mắt, trước đó nàng không rõ ràng đầu đuôi sự tình phụ mẫu bị giết, Trương gia bị diệt môn, đây là lần đầu tiên nghe nói.
- Ngươi là Kim Bài Tú Y, hẳn nghe nói qua Thị Trung Đông Phương Bạch chứ?
Trương Giải hỏi.
Tổ An gật đầu, đương triều có bốn Thị Trung, bên trong lấy Đông Phương Bạch cầm đầu, nhi tử của hắn Đông Phương Hàm là Hoàng Môn Thị Lang, trước đó ở trong cung còn có chút xích mích.
Bất quá hắn không có cảm giác tồn tại gì, Thị Trung nổi danh và có thực quyền nhất là Lâm Hải Công Bùi Chính, cũng chính là gia gia của Đại Mạn Mạn, chỉ bất quá Đại Mạn Mạn không phải đích nữ, cha nàng chỉ là con thứ năm của Bùi Chính, bởi vậy địa vị ở trong gia tộc cũng không tính cao.
Tựa hồ Trương Giải nhìn ra suy nghĩ của hắn:
- Ngươi không kỳ quái vì sao Đông Phương Bạch là đứng đầu trong bốn đại Thị Trung, cảm giác tồn tại lại thấp như vậy sao?
- Vì sao?
Trước đó Tổ An không quan tâm những chuyện này, dù sao song phương không có gặp nhau gì, nhưng bây giờ tựa hồ liên lụy đến phụ mẫu của Trương Tử Đồng chết, còn quan hệ đến tiền triều, làm hắn sinh ra hứng thú.
- Thê tử của Đông Phương Bạch là tiền triều Kỳ quốc công chúa, Kỳ quốc công chúa là nữ nhi của Chiêu Đế tiền triều.
Trương Giải nói.
Tổ An biết Mạnh Chiêu Đế, hắn có thể tính là hoàng đế có thực quyền cuối cùng của Mạnh triều, mấy hoàng đế kế nhiệm về sau đều tuổi nhỏ, triều chính bị quyền thần nắm giữ, sau cùng Mạnh triều cũng bị Chu triều thay thế.
- Chỉ bất quá Đông Phương Bạch lại không phải trượng phu đời thứ nhất của Kỳ quốc công chúa.
Trương Giải nói tới đây, biểu lộ tựa hồ có chút đồng tình.
- Há, trượng phu đời thứ nhất của nàng là ai?
Liên quan đến sự tình tiền triều, Tổ An không rõ ràng những chi tiết này, bất quá đối với chuyện nàng tái giá cũng không quá ngoài ý muốn, dù sao thân là công chúa cao quý, làm sao có thể một mực thủ tiết.
- Trung Thư Lệnh Tiền Tuyên của Mạnh triều, năm đó Tiền Tuyên phản Thái Tông bản triều, muốn liên hợp họ ngoại cùng một chỗ binh biến, kết quả để lộ bí mật, bị tru sát, Tiền gia bị tru di tam tộc, đương nhiên Kỳ quốc công chúa thân phận tôn quý, tự nhiên không nằm trong hàng ngũ bị tru di, về sau nàng được an bài gả cho Đông Phương Bạch.
Trương Giải nói đến đoạn chuyện cũ này, cũng có rất nhiều thổn thức.
Tổ An rõ ràng Thái Tông trong miệng hắn khi đó có lẽ vẫn chỉ là thần tử Mạnh triều, nhưng mặc kệ là Thái Tổ cũng tốt, Thái Tông cũng được, tuy trên thực tế đã là người cầm quyền quốc gia, nhưng chính thức thành lập Chu triều vẫn là Triệu Hạo bây giờ.
Danh hào Thái Tổ và Thái Tông đều là Triệu Hạo ở sau đó truy phong.
- Cũng bởi vì cưới Kỳ quốc công chúa tiền triều, cho nên Đông Phương Bạch không được bản triều coi trọng?
Tổ An có chút hiếu kỳ, không hiểu hắn nói những thứ này có quan hệ gì tới sự kiện kia.
- Đương nhiên không chỉ bởi vì như vậy, ngươi biết Tông Chính Chân Học Nghĩa của bản triều chứ?
Trương Giải tiếp tục nói.
Tổ An gật đầu, Tông Chính quản lý các sự tình của tôn thất hoàng tộc, nói đến lúc trước mình và hắn còn đánh qua quan hệ.
Lúc đó bởi vì có lời đồn liên quan tới mình và Thái Tử Phi, vì nghiệm chứng hắn trong sạch, Tông Chính, Tế Tửu đều ra mặt xem xét hắn.
Chỉ bất quá ấn tượng của hắn về Chân Học Nghĩa cũng không sâu, chỉ nhớ là một lão hồ ly rất biết vung nồi.
- Thực ra hắn không phải họ Chân, mà là tộc nhân hoàng hậu của Mạnh Chiêu Đế, bởi vì Chân gia vô hậu, được nhận làm con thừa tự cho Chân gia, nhưng hắn có huyết mạch hoàng gia là không cải biến được, hắn và tiền triều quan hệ còn đậm hơn Đông Phương Bạch, nhưng hắn lại được trọng dụng, ngươi cảm thấy nguyên nhân là gì?
Trương Giải cười lạnh nhìn hắn.