Tổ An lắc đầu, rất nhiều sự tình tiền triều đều bị phong cấm, hắn muốn tra cũng không tra được.
Cũng may hiện tại vẫn có vài lão nhân tiền triều còn sống, một ít chuyện có thể truyền miệng.
- Ngươi cảm thấy cơ nghiệp của Mạnh triều, tại sao lại bị Triệu gia đoạt được?
Trương Giải không trả lời, ngược lại ném ra ngoài một vấn đề khác.
Tổ An suy nghĩ một chút đáp:
- Hẳn là mấy đời hoàng đế của Mạnh triều sống không dài, lại thêm sự tình tranh vị năm đó, để Mạnh triều cực kỳ đề phòng chèn ép con cháu hoàng tộc, lúc này mới cho Thái Tổ bản triều thời cơ lợi dụng.
Nghe hắn trả lời, Trương Giải kinh ngạc:
- Ngươi lại nói thẳng như vậy, không giống Tú Y Sứ Giả khác tô son trát phấn cho triều ta, cũng không biết ngươi là làm sao thông qua thẩm tra chính trị.
Tổ An sững sờ, hắn thân là người xuyên việt, tự nhiên có thể lấy một loại thị giác siêu nhiên đối đãi hết thảy, chỉ không nghĩ tới rơi vào trong mắt người khác lại có chút dị loại.
- Tốt tốt tốt, tiểu tử ngươi có phản cốt, xem ra ta nói những thứ này cho ngươi cũng không tính thua thiệt.
Bỗng nhiên Trương Giải cao hứng trở lại.
Tổ An nghe mà nhướng mày:
- Ngươi nói nhăng nói cuội nhiều như vậy, cũng không có nói ra sự tình có giá trị, là đang cố ý trì hoãn thời gian? Ta kiên nhẫn là có hạn.
Trương Giải cười ha ha:
- An tâm chớ vội, ngươi vừa mới nói mấy lý do xác thực rất trọng yếu, bất quá còn có một cái càng mấu chốt, nhi tử của Mạnh Chiêu Đế đều chết yểu, dẫn đến về sau hắn không có nhi tử trưởng thành có thể tiếp nhận giang sơn, mới không thể không tìm một số tôn thất đến kế nhiệm.
- Hoàng tử chết yểu cũng không phải sự tình gì hiếm thấy, huống chi bản thân Mạnh Chiêu Đế sống cũng không tính lâu, chứng minh gen của hắn có vấn đề.
Tổ An đáp.
- Gen?
Trương Giải sững sờ, hiển nhiên chưa từng nghe qua từ này.
- Chết yểu xác thực không tính hiếm thấy, chẳng qua nếu không phải ngoài ý muốn, mà do người làm thì sao?
- Người làm?
Tổ An giật mình.
- Ai dám làm sự tình như vậy?
- Dựa theo câu ngươi vừa mới nói, người nào được lợi, người đó có hiềm nghi lớn nhất.
Trương Giải cười lạnh.
- Ngươi nói là Thái Tổ bản triều, Thái Tông Hoàng Đế?
Trương Tử Đồng một mực lắng nghe nhịn không được, dù sao việc này quan hệ sự tình Trương gia diệt môn.
- Không sai.
Trương Giải rất trực tiếp.
- Nghiêm chỉnh mà nói là Thái Tổ hoàng đế, lúc đó cũng chỉ có hắn có năng lực này.
- Không đúng, tuy tư liệu có hạn, nhưng thái độ đánh giá về Mạnh Chiêu Đế rất tốt, xem như minh quân, lúc đó Thái Tổ sao dám làm ra sự tình như vậy?
Tổ An hơi nghi hoặc một chút, dựa theo tư liệu ghi chép, lúc Mạnh Chiêu Đế sống, Thái Tổ còn là một trung thần, thẳng đến mấy tiểu hoàng đế thượng vị, hắn mới hoàn toàn khống chế quyền lực.
- Chỉ là Thái Tổ, lúc đó tự nhiên không làm được, nhưng nếu có hoàng hậu của Chiêu Đế phối hợp thì sao?
Trương Giải cười lạnh nói.
- Hoàng hậu?
Tổ An kinh ngạc, nàng thân là hoàng hậu, sao lại cùng ngoại thần hố lão công của mình?
Bất quá nghĩ đến vị hoàng hậu trong cung hiện nay và mình quan hệ, thần sắc của hắn nhất thời quái dị.
- Hoàng hậu không con, lại ghen tị, không nhìn nổi phi tần khác có thể sinh, lúc đó quan hệ của nàng và Thái Tổ cũng rất tốt, nên ăn nhịp với nhau.
Trương Giải chậm rãi nói.
- Thời gian mấy năm, mấy hoàng tử của Chiêu Đế đều chết yểu, hắn cho rằng mình phúc bạc, không có hoài nghi ai.
- Bất quá thời điểm xử lý hoàng tử thứ tư, lúc đó Thái Y và thái giám chấp hành lo lắng sự tình bại lộ, lại thêm lương tâm khó có thể bình an, nên lặng lẽ đưa Tứ hoàng tử ra cung, đối ngoại tuyên bố hoàng tử chết yểu, Thái Y kia liên hệ bằng hữu ngoài cung, cũng chính là phụ thân của Tử Đồng, Trương Chi Tuyền, nhân phẩm của hắn xưa nay thanh chính, liền xúc động trợ giúp đưa Tứ hoàng tử xuất cung, từ đó tuy Tứ hoàng tử lưu lạc dân gian, nhưng tốt xấu gì cũng còn sống sót.
- Lúc đó mọi người nghĩ có ngày chân tướng rõ ràng, sẽ đưa Tứ hoàng tử về trong cung làm hoàng đế, bọn họ không chỉ không có tội, ngược lại có công lớn. Chỉ bất quá về sau Thái Tổ cường thế, thành công cướp giang sơn của Mạnh triều, việc này tự nhiên không bệnh mà chết.
- Mà Tứ hoàng tử kia về sau không biết có phải bởi vì nguyên nhân này tráng niên mất sớm hay không, có điều hắn ở dân gian vẫn lưu lại một huyết mạch, cũng chính là hoàng tôn vừa rồi ta nói.
Nói đến đoạn chuyện cũ này, Trương Giải thổn thức không thôi:
- Chỉ bất quá về sau giấy không thể gói được lửa, sự kiện này cuối cùng vẫn để người Triệu gia biết, bởi vì quan hệ trọng đại, không tiện công khai thẩm tra xử lí, nên lệnh Kim Bài Đệ Thất dẫn người diệt môn tất cả người liên quan, đồng thời ép hỏi tung tích của hoàng tôn.
Trương Tử Đồng nước mắt rơi như mưa, nhiều năm như vậy, nàng cuối cùng cũng biết chân tướng phụ mẫu bỏ mình.