Tổ An cũng hơi xúc động, trước đó còn hoài nghi Kim Bài Tú Y sẽ không xử quyết một Ngự Sử đương triều qua loa như vậy, nhưng nếu liên quan đến hoàng vị, vậy thì nói thông được.
Suy nghĩ một chút hắn hỏi:
- Vậy hoàng tôn kia hiện tại ở đâu?
- Có nói chết, có nói bị bắt bí mật giam giữ... cái này không ai biết được.
Trương Giải mỉa mai cười một tiếng.
- Huống chi coi như Hoàng Thái Tôn kia tại thế, còn có thể lật ra sóng lớn gì?
Tổ An ngược lại rất đồng ý phán đoán ấy, bây giờ Đại Chu quốc sớm đã giang sơn vững chắc, lại thêm còn có Triệu Hạo tồn tại, ai sẽ vì một hoàng tôn tiền triều mà bán mạng.
Bỗng nhiên hắn phát giác được không đúng:
- Ngươi không phải dư nghiệt tiền triều?
- Dư nghiệt tiền triều?
Trương Giải cười lạnh.
- Những gia hỏa não có vấn đề kia, ai dám có quan hệ với bọn hắn.
- Vậy ngươi nói sự tình hoàng tôn tiền triều lâu như thế? Còn có bốc lên nguy hiểm lớn như vậy là vì cái gì?
Tuy ngữ khí của Tổ An không tốt, nhưng trong lòng lại giải khai rất nhiều nghi hoặc, trước đó hắn cơ hồ không có đường lối hiểu được tiền triều bí mật.
- Ta đã nói cho ngươi, đương nhiên là vì báo đáp ân tình của Trương huynh năm đó.
Trương Giải bình tĩnh nói.
- Không đúng.
Tổ An lạnh lùng nói.
- Ngươi có thể lên làm Thái Thú Dịch quận, nhìn quen quan trường ngươi lừa ta gạt, tuyệt đối không có khả năng giữ lại sơ tâm thời niên thiếu. Coi như lúc trước Trương Chi Tuyền có ân với ngươi, ngươi thầm kín trông nom nữ nhi của hắn, đã là rất nghĩa khí, không có khả năng bốc lên phong hiểm đối phó một phiên Vương.
Mặc dù Yến Vương là tôn thất hoàng gia, nhưng không phải dòng chính của Triệu Hạo, mà là đường thúc của hắn, muốn báo thù cũng không có khả năng tìm đối phương.
Sau khi nói xong lại bổ sung:
- Huống chi vừa rồi ngươi còn muốn đưa nàng vào chỗ chết, cái này hẳn không phải vì báo ân đi.
Trương Tử Đồng nghe vậy có chút sợ hãi nhìn về phía Trương Giải, trước đó nàng chỉ vì báo thù không có ngẫm nghĩ, hoặc không nguyện ý suy nghĩ, bây giờ đại thù đã báo, lại được nhắc nhở, xác thực có chút không đúng.
Trương Giải cười:
- Ngươi rất thông minh, là Tú Y Sứ Giả thông minh nhất ta gặp qua, bất quá ngươi đã thông minh như vậy, vậy đoán xem tại sao ta lại nói nhiều như vậy?
- Trì hoãn thời gian...
Tổ An tự nhiên biết dụng ý của hắn, có điều hắn có đầy đủ tự tin, lại thêm muốn từ trong miệng đối phương thu hoạch tình báo, cho nên mới phối hợp Trương Giải chơi trò chơi này.
Nói đến một nửa, bỗng nhiên thần sắc hắn đại biến, bởi vì khí chất của đối phương dần dần trở nên quỷ dị.
Ánh nến trong phòng lúc sáng lúc tối, rõ ràng những ánh nến kia còn đốt, nhưng cả phòng lại tối xuống.
Dường như ánh sáng đều bị đồ vật gì hút đi, nhìn thấy mỗi cái bóng trong phòng dường như vật sống trào về phía Trương Giải.
Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động:
- Ngươi chính là Vu Sư giết Kim Bài Đệ Thất!
Trước đó kiểm tra qua thi thể của Kim Bài Đệ Thất, tu vi của hắn không thấp, lại thêm các loại trang bị của Tú Y Sứ Giả gia trì, coi như đụng phải Tông Sư cũng có sức đánh một trận.
Nhưng hết lần này tới lần khác toàn thân hắn không có một chút dấu vết phản kháng, giống như chết trong giấc mộng.
Ngay từ đầu nghĩ hung thủ là Hoắc tiên sinh của Yến Vương Phủ, nhưng mặc dù tu vi của Hoắc tiên sinh không tệ, nhưng Kim Bài Đệ Thất một mực điều tra Yến Vương Phủ, không có khả năng không phòng bị, hơn nữa tu vi của Hoắc tiên sinh còn không cao đến trình độ này.
Cho nên hắn một mực hiếu kỳ Vu Sư thần bí kia đến cùng là ai, hiện tại tựa hồ có đáp án.
Có điều hắn hơi không hiểu:
- Ngươi là Vu Sư, làm sao có khả năng giấu giếm được triều đình khảo hạch?
Đại tướng biên cương như vậy, triều đình xét duyệt khẳng định cực kỳ cẩn thận, không có khả năng trước đó không biết thân phận Vu Sư của hắn.
Trương Giải cười rộ lên:
- Ta không phải Vu Sư, bất quá ta vừa vặn tu một môn thuật pháp, có thể mời Vu Sư nhập thân, thu hoạch năng lực tương đương Vu Sư, khuyết điểm duy nhất là quá trình này cần tốn thời gian.
Trước đó hắn không vận dụng lực lượng Vu Sư đến diệt khẩu Trương Tử Đồng, chủ yếu là sợ Tú Y Sứ Giả phát giác được hung phạm còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, nhưng bây giờ không cần cố kỵ nhiều như vậy.
Lúc nói chuyện, hai mắt hắn giống như mực đen nhánh:
- Ta đã có thể giết Kim Bài Đệ Thất, tự nhiên cũng có thể giết chết một Kim Bài Tú Y khác.
Tổ An tâm nghĩ mời Vu Sư nhập thân là cái quỷ gì? Pháp môn quỷ dị ở thế giới này sao nhiều như vậy?
Có điều hắn không do dự nữa, bởi vì hắn đã cảm nhận được đối phương có năng lực uy hiếp mình.
Cũng không thấy hắn có động tác gì, Câu Hồn Tác đã xuất hiện ở trong tay, nhanh chóng quất về phía đối phương, Câu Hồn Tác là vũ khí của Tú Y Sứ Giả, có hiệu quả khắc chế rất nhiều tà công.