Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3101 - Chương 3101 - Vu Môn

Chương 3101 - Vu môn
Chương 3101 - Vu môn

Bọn họ không kịp cảm thán chiêu này của Vương Vô Tà lợi hại, dù sao ba hư ảnh không có giao thủ, bọn họ cũng phân không ra thật giả, bây giờ càng mấu chốt là truy đuổi đối phương.

Ba người thi triển thân pháp đuổi theo Vương Vô Tà, đáng tiếc đối phương chiếm tiên cơ, làm sao đuổi kịp.

Thần sắc của Vương Vô Tà lạnh lẽo, nghĩ thầm chờ trở lại Thuần Dương Điện, triệu tập toàn phái phản kích, mấy người kia sẽ trả giá đắt.

Mặt khác có thể liên lạc các phái không tham dự việc này, tỉ như Yến Tuyết Ngân, khẳng định không có tham gia chuyện xấu xa của bọn hắn.

Đúng lúc này, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một ký tự chữ "Vạn", mới đầu rất nhỏ, nhưng rất nhanh đón gió biến lớn, thời điểm đi tới trước mặt hắn thì biến đến to lớn vô cùng.

Song chưởng của Vương Vô Tà oanh ra một đạo tử mang, đánh tan chữ "Vạn", bất quá thân thể cũng chấn động, không thể không tạm thời dừng lại.

Lúc này ba người Quan Sầu Hải nắm lấy cơ hội vây quanh lần nữa.

- Vương huynh, thủ đoạn vừa rồi thật rất kinh người.

Quan Sầu Hải cũng không nhịn được cảm khái nói, đồng thời phân ra ba bóng người, còn có thể giấu diếm được ánh mắt bọn họ, quả thực nhất tuyệt.

Vương Vô Tà lại không có chút cao hứng nào, ngược lại nhìn về phía trước:

- Giám Hoàng đại sư, không nghĩ tới ngươi cũng tham dự việc này.

- A Di Đà Phật!

Một lão tăng chắp tay trước ngực, chậm rãi từ trong rừng cây đi tới, không phải Giám Hoàng đại sư của Vô Ưu Tự thì là ai?

- Lão nạp vốn không muốn tham dự việc này, bất quá tu vi của Quốc Sư quá cao, không ra tay không được.

Vương Vô Tà trầm giọng nói:

- Các hạ đức cao vọng trọng, vì sao lại mạo hiểm đi theo bọn hắn làm sự tình quỷ quyệt bỉ ổi này.

Thần sắc Giám Hoàng đại sư bình tĩnh:

- Vương thí chủ nên rõ ràng nguyên nhân mới phải.

Vương Vô Tà trầm mặc, trước khi Đạo môn đại hưng, Phật môn mới là quốc giáo, bây giờ Vô Ưu Tự sớm đã không còn sức ảnh hưởng như trong lịch sử, tự nhiên bất mãn với cục diện hiện tại, chỉ không ngờ bọn họ lại có lá gan phản kháng.

Bất quá nói đến có chút buồn cười, Phật môn và Đạo môn liên hợp lại, chỉ vì khôi phục lại cục diện Phật môn chí tôn như xưa sao.

- Đêm dài lắm mộng, nhanh giải quyết hắn đi.

Lúc này Huyền Bát Cảnh mở miệng, nơi này dù sao cũng là địa bàn Vương Vô Tà, nếu quả thật để hắn chạy đi, hậu quả sẽ rất phiền phức.

- Vương thí chủ, đắc tội.

Sau lưng Giám Hoàng đại sư phật quang đại thịnh, sau đó hai tay chậm chạp đẩy về phía trước, động tác nhìn như chậm, lại trong nháy mắt chia ra thành vô số bàn tay, bao phủ không gian trước người Vương Vô Tà.

- Thiên Thủ Như Lai?

Vương Vô Tà nhìn ra được đây là lĩnh vực đặc thù của Giám Hoàng đại sư, không còn dám có chút chủ quan, trên thân mờ mịt tử khí bỗng nhiên huyễn hóa ra vô số nắm đấm, tiếp xuống chưởng lực của Giám Hoàng đại sư.

Hắn khẽ chau mày, Giám Hoàng đại sư này mặt ngoài thanh thế rất lớn, trên thực tế lưu thủ không ít, đoán chừng cũng kiêng kị đám người Lý Trường Sinh, xem ra hôm nay có thể hiểm trung cầu thắng hay không, là phải lợi dụng những người này không tín nhiệm lẫn nhau.

Lúc này Lý Trường Sinh, Quan Sầu Hải, Huyền Bát Cảnh cũng động, không giống vừa rồi thả nước, lần này mấy người nghiêm túc hơn rất nhiều, dù sao vừa rồi xém chút để Vương Vô Tà chạy mất, lần này không còn dám chủ quan.

Nếu nhiều người vây công như vậy còn để đối phương đào thoát, không nói đến mất mặt, chỉ nói tin tức tiết lộ để Triệu Hạo biết, cũng không phải bọn họ có thể tiếp nhận.

Tử khí mờ mịt của Vương Vô Tà huyễn hóa ra các loại hình dáng, lúc thì tiến công, lúc thì phòng thủ, xuất quỷ nhập thần.

Chỉ bất quá ở nơi này, bất kỳ ai cũng là tồn tại bình khởi bình tọa với hắn, cho dù lúc này bọn họ lục đục với nhau, liên hợp lại cũng không phải một mình hắn có thể đối phó được.

Sau khi giao thủ hơn mười chiêu, mấy người ngắn ngủi tách ra, Vương Vô Tà thở hổn hển, trên người bị thương rất nặng, trạng thái bây giờ tràn ngập nguy hiểm.

Mấy người khác tạm thời không dám tới gần, cảm nhận được quyết tâm liều mạng của hắn, ai cũng không muốn bị hắn kéo làm đệm lưng.

Trong lúc nhất thời, thế cục rơi vào yên tĩnh và thăng bằng tạm thời.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng kinh hô truyền đến:

- Các ngươi đang làm gì?

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phong chủ Quan Tâm Phong Phùng Vô Thường ở cách đó không xa, đang khiếp sợ nhìn nơi này.

Nơi này là Quan Tâm Phong, hắn phát giác được có chút dị thường nên đến đây xem xét, không nghĩ tới lại nhìn thấy một màn kinh hãi thế tục như vậy.

- Không thể để lại người sống!

Quan Sầu Hải khẩn trương, nếu để đối phương truyền tin tức ra ngoài, Chính Dương Tông phát động toàn bộ lực lượng, mấy người bọn họ chỉ sợ cũng nguy hiểm.

Huống chi trên núi còn có một số môn phái khác không tham gia, còn có quân đội triều đình.

Bình Luận (0)
Comment