Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3100 - Chương 3100 - Nhất Khí Hóa Tam Thanh (2)

Chương 3100 - Nhất Khí Hóa Tam Thanh (2)
Chương 3100 - Nhất Khí Hóa Tam Thanh (2)

- Vương huynh quả nhiên thông minh.

Lý Trường Sinh khen ngợi gật đầu.

- Nếu Vương huynh đồng ý hợp tác với chúng ta, vậy Đạo Môn chín tông chúng ta hoàn toàn có thể như thể chân tay, cùng một chỗ đối phó Triệu Hạo.

- Coi như ta ở thời điểm này đáp ứng, các ngươi dám tin sao?

Vương Vô Tà đương nhiên sẽ không bị hắn lừa.

Lý Trường Sinh cười nhạt nói:

- Đương nhiên cần Vương huynh cho ra một chút thành ý.

Vương Vô Tà không hỏi thành ý kia là cái gì, không gì hơn là tạm thời thúc thủ chịu trói… hắn làm sao có khả năng đồng ý.

- Không Minh Đảo Bành Vô Diễm là các ngươi bắt?

Hắn trực tiếp hỏi, mấy ngày nay mọi người tìm khắp nơi, cũng không tìm được Bành Vô Diễm, không biết người nào thần thông quảng đại như thế, ở trên Tử Sơn có thể vô thanh vô tức bắt người.

Lý Trường Sinh khẽ lắc đầu:

- Chúng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, xem ra trên Tử Sơn này còn cất giấu nhân vật lợi hại gì.

- Lần này đến cùng có bao nhiêu môn phái tham dự việc này?

Vương Vô Tà lại hỏi, nghĩ thầm nếu tám môn đều tham dự mà nói, nói không chừng toàn bộ Chính Dương Tông sẽ có họa diệt môn.

Lý Trường Sinh vuốt râu cười nói:

- Chỉ cần Vương huynh gia nhập chúng ta, tự nhiên sẽ biết.

Huyền Bát Cảnh thì hơi không kiên nhẫn:

- Còn nói nhãm làm gì, hắn nói rõ là trì hoãn thời gian.

Quan Sầu Hải thì thần sắc nhẹ nhõm:

- Hắn muốn kéo thời gian thì kéo thôi, dù sao hắn trúng độc, thời gian càng lâu độc tính càng sâu.

Vương Vô Tà sớm đã cảm nhận được trước mắt mơ hồ, nghĩ đến khói trắng vừa rồi hút vào, hắn cau mày nói:

- Các ngươi dùng độc gì?

Phải biết lấy tu vi của hắn, độc bình thường không có khả năng hữu hiệu.

- Tu vi của Vương huynh quá cao, vẫn là chờ ngươi bị khống chế lại, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Quan Sầu Hải cười rất đắc ý, hiển nhiên nhìn thấy tình địch lớn nhất rơi vào tình cảnh như thế, hắn rất vui vẻ, ngày bình thường gia hỏa này luôn cao ngạo, ngươi cũng có hôm nay.

Đúng lúc này, Vương Vô Tà động, hắn biết lại tiếp tục trì hoãn, mình sẽ càng ngày càng bị động.

Lúc này ba người khác cũng đồng thời xuất thủ, vốn lấy thân phận địa vị của ba người, ngày bình thường cơ bản không có khả năng sẽ liên thủ đối địch.

Nhưng một là Vương Vô Tà quá lợi hại, hai là chuyện hôm nay quan hệ trọng đại, một khi thất bại, không ai chịu đựng được hậu quả.

Rất nhanh bốn người chiến thành một đoàn, giữa sân thần quang lập loè, mỗi người đều thi triển ra tuyệt kỹ bình sinh, khắp nơi đều là năng lượng va chạm sinh ra chôn vùi, cho dù Tông Sư đi ngang qua nơi này, cũng sẽ bị dư âm khủng bố chấn đến kinh mạch đứt đoạn mà chết.

Ngắn ngủi mấy hơi thở, bốn người đã giao thủ hơn mấy chục chiêu, mỗi một lần đều hiểm tượng hoàn sinh, chỉ cần hơi mất tập trung sẽ phân ra sinh tử.

Cách một hồi, mấy bóng người lần nữa tách ra, Vương Vô Tà đứng ở trung gian thở hổn hển, trên người có mấy chỗ bị thương, tóc cũng không nho nhã chỉnh tề như ngày thường, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.

Ba người khác thì trao đổi phương vị, áo bào trên người đều có tổn hại, hiển nhiên cũng bị thương.

Lý Trường Sinh cảm thán một tiếng:

- Trước đó đều nói ngươi là Đạo môn đệ nhất nhân, chúng ta còn không phục, hôm nay là tâm phục khẩu phục.

Phải biết bọn họ đều là nhân vật cấp tông chủ, ngày bình thường cùng Vương Vô Tà cũng coi như bình khởi bình tọa, bây giờ trước ám toán, sau ba đánh một, lại thủy chung không có cách nào khống chế, có thể thấy thực lực của đối phương khủng bố như thế nào.

Vương Vô Tà lại có khổ tự biết, mình lấy một đánh ba không rơi vào thế hạ phong, chủ yếu là do ba người này không phối hợp, hơn nữa không hoàn toàn tin tưởng đồng đội, thời điểm giao chiến lưu một phần lực đề phòng bị người khác ám toán, này mới để hắn miễn cưỡng duy trì.

Bất quá hắn rõ ràng, ba người đối phương có thể sai lầm vô số lần, nhưng hắn chỉ cần sai lầm một lần, sẽ vạn kiếp bất phục.

Hơn nữa cảm giác được độc tố kia đã bắt đầu ăn mòn kinh mạch, nguyên khí toàn thân dần dần không thuận, tiếp tục như vậy chắc chắn thất bại.

Nghĩ tới đây hắn không còn ham chiến, bỗng nhiên hét lớn một tiếng, bóng người trong nháy mắt chia ra làm ba, bỏ chạy về ba phương hướng.

- Nhất Khí Hóa Tam Thanh?

Đám người Lý Trường Sinh thất kinh, bọn họ trong lúc nhất thời phân không ra thân ảnh nào mới là thật.

Rơi vào đường cùng, ba người đều đi ngăn cản thân ảnh cách mình gần nhất, mỗi người giao thủ hai hiệp, lập tức phát giác được không thích hợp.

Tuy tu vi của Vương Vô Tà cao, nhưng thật giao thủ, bọn họ không đến nỗi ngay cả một hư ảnh cũng nhận không ra.

- Bên ta là giả!

- Bên ta là giả!

- Bên ta là giả!

Ba người cơ hồ trăm miệng một lời hô, hô xong mấy người đều sửng sốt.

Mọi người đối mặt đều là giả, vậy thật ở đâu?

Lúc này bỗng nhiên bọn họ có cảm giác, cùng nhìn về một phương hướng, chỉ thấy tia sáng tím giống như cầu vồng bắn tới chân trời, hiển nhiên vừa rồi Vương Vô Tà phân ra ba hư ảnh mê hoặc mấy người, chân thân thừa cơ chạy ra vòng vây.

Bình Luận (0)
Comment