Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3113 - Chương 3113 - Thân Phận Bại Lộ (2)

Chương 3113 - Thân phận bại lộ (2)
Chương 3113 - Thân phận bại lộ (2)

Đám người Quan Sầu Hải, Vương Vô Tà vô ý thức nhìn nàng một cái, nữ nhân này xưa nay không phải bàng quan sao, vì sao đột nhiên quan tâm chuyện này như vậy?

Bất quá càng nhiều người vẫn nhìn về phía Vân Gian Nguyệt, để nàng nói ra làm sao cứu Bành Vô Diễm trở về.

Chỉ có Tổ An rõ ràng Thu Hồng Lệ mất tích là tự biên tự diễn, nàng căn bản cho không ra đầu mối hữu dụng gì.

Lúc này Vân Gian Nguyệt ho nhẹ một tiếng:

- Kỳ thật đây là bí mật của môn phái chúng ta, nếu hôm nay quan hệ đến Bùi sư điệt, ta cũng không giấu, môn phái chúng ta lưu lại một linh phù định vị ở trên người Vô Diễm, một khi mất tích vượt quá thời gian quy định, sẽ tự động kích hoạt, ta cảm ứng được nên lần theo tìm qua, kết quả phát hiện nàng ở trong một sơn động, bất quá chuyện ngoài ý muốn chính là lúc đó trong động chỉ có một mình nàng, kẻ bắt cóc nàng không biết đi nơi đâu.

Hỏa Linh sư thái vội vàng hỏi:

- Hang núi kia ở nơi nào?

Vân Gian Nguyệt có chút mất tự nhiên nói:

- Nào có trùng hợp ở cùng một nơi như vậy, người ta phát hiện Vô Diễm chạy mất, khẳng định biết địa phương lại lộ, làm sao còn dám tiếp tục giấu người ở nơi đó.

Đám người Bích Lạc Cung nghe cũng cảm thấy có lý, thần sắc thất vọng.

Quan Sầu Hải nhìn Thu Hồng Lệ:

- Bành sư điệt, đến cùng là ai bắt ngươi, ngươi không có phát giác được sao?

Thu Hồng Lệ lắc đầu:

- Lúc đó ta đang tu luyện, bỗng nhiên bị người đánh ngất xỉu, sau khi tỉnh thì bị nhốt ở trong hang núi kia, không biết mục đích của đối phương là gì, cũng không thấy thẩm vấn, về sau thì được sư phụ cứu ra.

Những lời này là Vân Gian Nguyệt đã sớm dạy nàng, không sợ có sơ hở gì.

- Có thể vô thanh vô tức đánh ngươi ngất xỉu, nghĩ đến chí ít cũng là Đại Tông Sư, nhưng trên đời vị Đại Tông Sư nào sẽ không để ý đến thân phận, đi đánh lén hậu bối như thế?

Giám Hoàng đại sư trầm ngâm nói.

Lý Trường Sinh mở miệng:

- Hơn phân nửa là Ma Giáo Vân Gian Nguyệt.

Vân Gian Nguyệt nghe vậy nhướng mày:

- Những Ám Dạ Tinh Linh kia không phải cũng có khả năng sao?

Ám Dạ Tinh Linh am hiểu đánh lén ám sát nhất, coi như không có tu vi Đại Tông Sư, xác thực cũng có khả năng làm được.

- U Ảnh Lâu?

Mọi người biến sắc, cái tổ chức sát thủ thần bí này, không ai không kiêng kị.

Lý Trường Sinh lắc đầu nói:

- Đạo Môn Cửu Tông chúng ta tề tụ, U Ảnh Lâu không cần thiết chọc chúng ta, xưa nay bọn hắn không làm sinh ý lỗ vốn.

Mọi người phân tích đến phân tích đi, đều không thể tìm ra kết luận gì.

Hỏa Linh sư thái đã đợi không kịp, hỏi Vân Gian Nguyệt hang núi kia tình báo, liền vội vàng rời đi tìm kiếm.

Tổ An cũng muốn rời đi, Vân Gian Nguyệt thì bí mật truyền âm:

- Yên tâm, nàng không có việc gì.

Tổ An sững sờ, phát giác được nàng tựa hồ có ý riêng, đang muốn hỏi thăm nàng, lại nghe nàng cao giọng nói:

- Bây giờ thi đấu trì hoãn nhiều ngày như vậy, hiện tại đồ đệ của ta trở về, có thể tiếp tục hay không?

Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao, Vạn Thông Thiên bất mãn nhìn chằm chằm nàng:

- Trước đó đệ tử các ngươi mất tích, chúng ta chối từ thi đấu chờ nàng trở về, hiện tại đệ tử Bích Lạc Cung chúng ta mất tích, ngươi lại la hét đòi so đấu, đây là ý gì?

Những người khác cũng nhìn về phía Vân Gian Nguyệt, đặc biệt là những đệ tử trẻ tuổi kia, dồi dào tinh thần trọng nghĩa, trong mắt từng cái đều có chút phẫn nộ.

Đừng nói bọn hắn, ngay cả Thu Hồng Lệ cũng không hiểu, sư phụ biết rõ quan hệ giữa Bùi Miên Mạn và A Tổ, sao lúc này lại đưa ra yêu cầu vô lễ như thế?

Tổ An cau mày, trong lòng nghĩ Vân Gian Nguyệt nói vậy tất có lý do, không khỏi bắt đầu suy nghĩ đến cùng là chuyện gì xảy ra.

Đối mặt đám người chất vấn, Vân Gian Nguyệt không chút luống cuống:

- Đạo môn các phái chúng ta đều vạn dặm xa xôi tới Tử Sơn tham gia thi đấu này, không có khả năng vĩnh viễn lưu lại, mà lần này chúng ta đi ra cũng đủ lâu.

- Sau khi quyết ra ai là quán quân, còn cần đệ tử tiến vào Đạo Môn bí cảnh, một loạt sự tình tương quan cần hoàn thành, trước đó đã chậm trễ đủ lâu, nếu chờ đợi thêm nữa, phải chờ tới năm nào tháng nào?

- Theo ta thấy người thần bí giấu ở trong bóng tối, nghĩ đến chính là muốn phá hư lần thi đấu này của chúng ta, coi như tìm Bùi cô nương trở về, hơn phân nửa còn sẽ xảy ra sự tình khác, trận chung kết này vĩnh viễn không tiếp tục mở được. Chỉ cần thi đấu quyết ra kết quả, thì người thần bí kia sẽ không làm ra chuyện gì nữa.

Nghe nàng phân tích, mới đầu mọi người còn cảm thấy có chút phẫn nộ, bất quá thời gian dần qua lại thấy có đạo lý.

Dù sao người kia bắt Bành Vô Diễm nhưng lại không làm gì, hiện tại lại bắt Bùi Miên Mạn, bất luận nhìn thế nào cũng giống như cố ý tới quấy rối.

Lúc này Phong chủ Quan Tâm Phong Phùng Vô Thường mở miệng nói:

- Bành trưởng lời nói không phải không có lý, chỉ bất quá bây giờ Bùi cô nương mất tích, muốn cử hành trận chung kết cũng không cách nào nha.

Bình Luận (0)
Comment