Chỉ bất quá đại đa số người chỉ nghe tên, không thấy mặt.
Không nghĩ đến lại là đại mỹ nhân tuyệt sắc như thế.
Thu Hồng Lệ càng thiên kiều bách mị, một cái nhăn mày một nụ cười cũng có thể làm cho đông đảo đệ tử trẻ tuổi mặt đỏ tới mang tai, tim đập rộn lên.
Chỉ có Vạn Quy Nhất mờ mịt, sao nàng lại biến dạng, bộ dáng này nhìn quá yếu đuối, ta càng ưa thích nàng trước kia.
Tiểu hòa thượng Giới Sắc trừng to mắt:
- Ta sát, người sống biến hình.
Giám Hoàng đại sư nhịn không được liếc nhìn hắn:
- Trước đó không phải cũng là người sống sao?
- Dựa theo sư phụ hình dung, nữ tử là hồng phấn khô lâu, trước đó chỉ thấy khô lâu, hôm nay mới gặp hồng phấn.
Tiểu hòa thượng Giới Sắc tán thưởng nói.
Giám Hoàng đại sư cốc hắn một cái:
- Tiểu tử ngươi, trong đầu chỉ nghĩ đến nữ nhân.
Tiểu hòa thượng Giới Sắc ủy khuất:
- Đệ tử tuổi còn nhỏ, huyết khí phương cương, có những phản ứng này rất bình thường, nào giống sư phụ ngươi lớn tuổi, nhìn thấy cái gì cũng không phản ứng.
Ánh mắt của Giám Hoàng đại sư thoáng cái trở nên nguy hiểm:
- Tối nay sao chép 200 lần Tâm Kinh, sao chép không hết không được ngủ.
Tiểu hòa thượng Giới Sắc lập tức kinh hô:
- Sư phụ, ngươi đây là mượn công trả thù...
- 300 lần.
Thần sắc của Giám Hoàng đại sư âm trầm.
Tiểu hòa thượng Giới Sắc xoắn xuýt, cuối cùng không còn dám tranh luận.
Lúc này bên Ly Hận Thiên, chúng đệ tử nhìn ngốc, Thái Dư lẩm bẩm:
- Không nghĩ đến yêu nữ này lại có tư sắc như thế.
Vân Gian Nguyệt đẹp thì đẹp, nhưng thân phận ở nơi đó, vô ý thức coi nàng là người đời trước, căn bản không dám dâng lên tà niệm gì, bất quá Thu Hồng Lệ lại khác, tuổi trẻ mỹ mạo, đặc biệt là bộ dáng nũng nịu yếu đuối kia, làm cho người thương tiếc, rõ ràng là tiểu thư khuê các ôn nhu thiện lương, nơi nào có chút bộ dáng yêu nữ?
Chích Nhân hô hấp dồn dập, trước đó hắn mê luyến Sở Sơ Nhan, hôm nay đã thấy nhân vật có thể sánh vai nàng.
Trước đó tuy Bùi Miên Mạn đẹp, nhưng thua ở trong tay đối phương, lòng khó tránh khỏi có chút bóng mờ, dẫn đến hình tượng phai nhạt mấy phần.
Nhưng Thu Hồng Lệ khác biệt, khiến người ta kìm lòng không được dâng lên ý muốn bảo hộ, thậm chí hắn hoài nghi, trong này có hiểu lầm gì không, nữ tử như vậy làm sao có khả năng là yêu nữ, tuy không biết đầu đuôi trước sau, nhưng nàng đẹp như vậy, khẳng định là bị oan uổng.
Triệu Tiểu Điệp thì có chút thất thần, trước khi tới tham gia đại so, nàng hết sức tự phụ với mỹ mạo của mình, ở Ly Hận Thiên cũng thuộc về nữ thần vô số người truy cầu.
Nhưng sau khi đến Tử Sơn, liên tiếp đụng phải Sở Sơ Nhan, Bùi Miên Mạn, bây giờ lại có Thu Hồng Lệ, thoáng cái để cho nàng ảm đạm phai mờ.
Càng đừng đề cập tiền bối đời trước như Yến Tuyết Ngân, Vân Gian Nguyệt, nàng cảm giác mình chưa bao giờ tự ti như thế.
Đệ tử các môn phái khác cũng không khác mấy, ngay cả Ngô Tiểu Phàm cũng nhịn không được nhìn vài lần, không nghĩ đến mình lại bại ở trong tay một nữ nhân thiên kiều bách mị.
Chỉ có Thái Huyền Động Thạch Đỉnh Thiên thần sắc tự nhiên, dường như với hắn mà nói, mỹ mạo hay không cũng không thú vị bằng chó nhà mình.
Lúc này Lý Trường Sinh hét lên:
- Vô Lượng Thiên Tôn, không nghĩ tới Thánh Nữ Ma giáo đã tu luyện mị thuật đến tình trạng xuất thần nhập hóa như thế, Vân Gian Nguyệt, ngươi quả nhiên là có người kế tục.
Các đệ tử nghe được tiếng hét này, chỉ cảm thấy như sấm bên tai, tâm linh mỗi người như được tẩy lễ, rất nhanh tỉnh táo lại.
Nghĩ đến vừa rồi mình dâng lên suy nghĩ kia, từng cái hổ thẹn không thôi, bất quá đồng thời cũng tự an ủi mình, yêu nữ kia quá giảo hoạt, chúng ta là trúng mị thuật của nàng, không phải chúng ta háo sắc.
Giữa sân chỉ có Tạ Đạo Uẩn lo âu nhìn về phía Tổ An, nàng tự nhiên nhận ra Thu Hồng Lệ, năm đó ở Minh Nguyệt thành từng để nam nhân một thành điên cuồng.
Nhưng nàng cũng nghe nói sự tình Thu Hồng Lệ từng chạy đến Sở phủ tự tiến cử làm tiểu thiếp cho Tổ An, cùng Sở Sơ Nhan tranh giành tình nhân.
Tuy cuối cùng sự tình không thành công, nhưng hiển nhiên nàng và Tổ đại ca quan hệ không cạn, bây giờ sư đồ các nàng gặp nạn, Tổ đại ca làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn?
Nếu trường hợp khác thì thôi, lấy tu vi của Tổ đại ca muốn cứu các nàng không khó. Nhưng hết lần này tới lần khác lúc này trên Kim Đỉnh tụ tập toàn bộ cao thủ Đạo môn, bên trong còn có Quốc Sư đại nhân, một khi Tổ An ở trước mắt bao người giúp Ma giáo, tương lai làm sao ăn nói với triều đình?
Yến Tuyết Ngân cũng rõ ràng điểm ấy, hơn nữa nàng còn rõ ràng Tổ An và Vân Gian Nguyệt quan hệ không cạn, tuyệt đối sẽ không đứng ngoài quan sát.
Vừa nghĩ tới Vân Gian Nguyệt tùy hứng dẫn đến Tổ An lưỡng nan, nàng liền nhịn không được hung hăng trừng Vân Gian Nguyệt một cái, đều do nữ nhân này!
Vân Gian Nguyệt cảm nhận được ánh mắt khiêu khích của nàng, cũng phẫn nộ trừng nàng một cái, nếu không phải Băng Thạch Nữ cản trở, thân phận của mình chưa hẳn sẽ bại lộ.