Trên Kim Đỉnh, tông chủ các phái tự trọng thân phận, nên không có bay qua, dù sao lấy tu vi Đại Tông Sư, hai người vẫn ở trong phạm vi thần niệm của bọn họ.
- Sở muội muội, ngươi chỉ biết chạy sao? Không bằng nhận thua đi, yên tâm, chỉ cần ngươi gọi ta tỷ tỷ, ta sẽ không làm khó ngươi.
Tuy ngoài miệng Thu Hồng Lệ cười nhẹ nhàng, nhưng xuất thủ lại không chút lưu tình, trong tay đao ảnh trùng điệp, làm cho không gian né tránh của đối phương càng ngày càng nhỏ hẹp.
- Thu muội muội, ngươi quên ban đầu ở Minh Nguyệt thành gọi ta tỷ tỷ gọi rất thân mật sao, sao bây giờ lại muốn ta gọi tỷ tỷ.
Thần sắc của Sở Sơ Nhan bình tĩnh, dường như không có chút gợn sóng nào với thế yếu trước mắt.
Trên Kim Đỉnh, cơ hồ tất cả mọi người đều không hiểu, gọi tỷ tỷ có ý nghĩa đặc thù gì sao? Vì sao hai người này một mực xoắn xuýt như thế?
Đúng lúc này, Sở Sơ Nhan vung tay áo, nước đá trong tay giống như trường kiếm một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám...
Sau cùng mấy chục thanh kiếm xuất hiện ở quanh thân, đợi đao khí của Thu Hồng Lệ bổ qua, những thanh kiếm kia ào ào bắn ra, như mưa sao băng va chạm, chôn vùi, sinh ra cường quang chướng mắt.
Tạ Đạo Uẩn nhịn không được liếc nhìn Tổ An, chiêu này của Sở Sơ Nhan rất giống kiếm pháp của hắn, chẳng lẽ Tổ đại ca thầm kín truyền cho nàng?
Vân Gian Nguyệt khẽ nhíu mày, nàng nhớ trong Tuyết Hoa Thần Kiếm tựa hồ không có chiêu này, xác thực rất giống chiêu số của tiểu tử Tổ An kia.
Biểu lộ của Yến Tuyết Ngân thì có chút hoảng hốt, nghĩ thầm Sơ Nhan thật là thiên túng kỳ tài, chỉ nhìn Tổ An xuất thủ, thì có thể tự mình diễn hóa chiêu thức của Tuyết Hoa Thần Kiếm.
Mà nơi xa, Sở Sơ Nhan và Thu Hồng Lệ đã cận thân giao thủ, trường kiếm và loan đao đụng chạm, phát ra tiếng va đập thanh thúy.
Thu Hồng Lệ đang nghĩ lát nữa làm sao chiến thắng đối phương, bỗng nhiên bên tai vang lên thanh âm của Sở Sơ Nhan:
- Đợi lát nữa ta yểm hộ ngươi, ngươi tìm cơ hội rời đi, ngươi đi, sư phụ ngươi sẽ không có lo lắng.
Thu Hồng Lệ giật mình, giờ mới hiểu được vừa rồi đối phương là cố ý bay ra ngoài, dẫn nàng rời xa Kim Đỉnh.
Thần sắc của nàng có chút không hiểu, tiếp lấy nở nụ cười xinh đẹp:
- Thắng ngươi ta cũng có thể đi.
Nói xong eo nàng uốn éo, thay đổi chiêu thức tiến công tàn nhẫn trước đó, nhất cử nhất động giống như đang khiêu vũ, có một loại diễm lệ và ma lực không hiểu.
Trên Kim Đỉnh, những đệ tử kia từng người mặt đỏ tới mang tai, hô hấp dồn dập, trong nháy mắt bọn họ đột nhiên cảm giác, Sở Sơ Nhan trước đó tiên khí tung bay đã không còn đẹp, hoàn toàn kém xa yêu nữ Ma Giáo, nàng mới là mỹ nhân đẹp nhất trên đời, thậm chí có không ít trực tiếp lộ ra trò hề.
Thậm chí ngay cả đám người ý chí kiên định như Ngô Tiểu Phàm, Vạn Quy Nhất… cũng cảm thấy nhiệt huyết bốc lên.
- A Di Đà Phật!
Lúc này Giám Hoàng đại sư truyền đến một tiếng niệm phật, các tông chủ cũng lên tiếng răn dạy đệ tử:
- Đây là Thiên Ma Mị Vũ của Ma giáo, đều nhắm mắt lại, bình tâm tĩnh khí, bão nguyên thủ nhất!
Bị uy áp của bọn họ bao phủ, những đệ tử kia mới thoáng tỉnh táo lại, vội vàng nhắm mắt, thế nhưng trong lòng quá loạn, không ít người vẫn không nhịn được vụng trộm nhìn.
Kể từ đó liền triệt để mất khống chế.
Những tông chủ, trưởng lão kia vội vàng bay múa trong đám người, đánh ngất xỉu mấy đệ tử thất thố.
Đồng thời âm thầm kinh hãi, mị thuật của Thu Hồng Lệ này không khỏi quá lợi hại, đừng nói những đệ tử bình thường kia, ngay cả trong lòng bọn họ cũng hơi khác thường.
Nam nhân như thế, nữ tử cũng không ngoại lệ.
Tạ Đạo Uẩn ưm một tiếng, nhịn không được xụi lơ ngã ở trên mặt đất, trong đầu không ngừng hiện lên tràng cảnh trước đó vài ngày, mình mặc đồ ngủ bị Tổ đại ca bắt gặp, bất quá nội dung cốt truyện xuất hiện biến hóa, không biết vì sao Tổ đại ca lại xuất hiện ở trong chăn của nàng, mặc dù nàng có chút bối rối, nhưng không quá kháng cự, ở trong nụ hôn dài, thứ kia từ từ tiến vào trong cơ thể mình...
Triệu Tiểu Điệp khẽ mím môi, trong đầu hiện ra hình ảnh lúc trước Tổ An dùng roi quất nàng, cả người không tự chủ được nôn nao khó chịu, trong âm đạo lại chảy ra từng đợt xuân triều.
Thậm chí ngay cả Sở Sơ Nhan cũng mặt đỏ tía tai, trong đầu hiện ra hình ảnh cùng Tổ An như keo như sơn, thân thể càng ngày càng mềm...
Ý thức được điểm này, Sở Sơ Nhan giật nảy cả mình, không ngờ mị thuật của Ma giáo ngay cả nữ nhân cũng có thể mê?
Thấy cảnh này, Vân Gian Nguyệt kiêu ngạo ngẩng cổ, nói đùa cái gì, nếu mị thuật của Thánh Giáo chúng ta chỉ có thể đối phó nam nhân mà nói, ai còn phía khí lực tu luyện như vậy?
Không phải đã định trước chỉ có thể đối phó một nửa người sao?
Đương nhiên cũng không phải không có khuyết điểm, nữ nhân không giống nam nhân, nếu thuần khiết như một tờ giấy trắng mà nói, bị Thiên Ma Mị Vũ ảnh hưởng sẽ rất nhỏ, nhưng nếu từng cùng nam nhân thân mật, vậy thì ảnh hưởng cực kỳ lớn.