Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3137 - Chương 3137 - Kết Cỏ Ngậm Vành

Chương 3137 - Kết cỏ ngậm vành
Chương 3137 - Kết cỏ ngậm vành

- Nguyện vì bệ hạ phân ưu, không biết nữ tử muốn xử tử là ai?

Trong lòng Tổ An ẩn ẩn đã có suy đoán, sự kiện này rơi vào tay hắn, cơ hội cứu người dù sao cũng cao hơn rơi xuống trong tay người khác nhiều.

- Trong doanh địa có một lều vải màu trắng, chính là nữ nhân bên trong, đợi lát nữa Ôn công công sẽ dẫn ngươi tới, xử lý sạch sẽ một chút, không nên để người khác biết.

Sau khi Triệu Hạo nói xong lần nữa nhắm mắt lại, hiển nhiên là có ý trục khách.

- Vâng!

Tổ An mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng thì sóng to gió lớn, nhanh chóng suy tư phương pháp giải quyết, đồng thời không nghĩ ra vì sao Triệu Hạo chơi trò bí hiểm với hắn.

Từ trong hoàng trướng lui ra, Ôn công công đã đợi ở bên ngoài, nhìn Tổ An vẻ mặt tươi cười:

- Tổ đại nhân, mời tới bên này.

Hiển nhiên đã được hoàng đế phân phó.

Tổ An nhịn không được nhỏ giọng hỏi:

- Ôn công công, luận hoàng thượng tín nhiệm, không có người nào vượt qua ngươi, vì sao hoàng thượng không để ngươi đến làm?

Ôn công công cười híp mắt nói:

- Cái này vừa vặn chứng minh Tổ đại nhân rất được hoàng thượng tín nhiệm.

Thực ra sự kiện này vốn do hắn tới làm, kết quả tiểu tử này lâm thời trở về, vừa vặn gánh chuyện.

Sự tình này cuối cùng không phải chuyện gì tốt, cho nên có người làm thay tự nhiên không thể tốt hơn.

Tổ An từ trong nụ cười của hắn có thể cảm nhận được hắn cao hứng, nghĩ thầm Triệu Hạo giao sự kiện này cho ta, không phải có ý niệm tương lai diệt khẩu đó chứ?

Cho nên không nỡ để tâm phúc như Ôn công công làm, để hắn tới làm, sớm muộn gì cũng sẽ diệt khẩu, cho nên không để ý hắn biết nhiều một vài bí mật.

Nghĩ tới chỗ này, Tổ An rất khó chịu.

Bất quá nghĩ nghĩ, dù sao mình và Triệu Hạo có mâu thuẫn không thể điều hòa, sớm muộn gì cũng sẽ trở mặt, không quan trọng.

Ven đường khắp nơi là binh lính tuần tra, hiển nhiên vùng này phòng thủ nghiêm mật, đã phòng ngừa thích khách, đồng thời cũng phòng bị người bên trong.

Cứ như vậy một đường rẽ trái lượn phải, cuối cùng đi tới một lều vải màu trắng, cái lều vải này lẻ loi trơ trọi, cùng lều vải xung quanh ngăn cách tương đối dài, hiển nhiên là cố ý.

Nơi xa vệ sĩ tuần tra phát giác được có người thì bản năng đi tới, bất quá nhìn thấy Ôn công công liền hành lễ thối lui.

Ôn công công nhìn Tổ An nói:

- Người ở bên trong, còn có một ma ma trông coi, người đó chính là mục tiêu của ngươi.

Tổ An hỏi dò:

- Ôn công công, lần này người cần xử lý đến cùng là ai?

Ôn công công giống như cười mà không phải cười:

- Làm việc cho hoàng gia, không nên hỏi thì đừng hỏi, coi như quen biết cũng phải vờ không biết, đây mới là gốc rễ an thân lập mệnh.

Tổ An thầm mắng một tiếng lão hồ ly:

- Đa tạ Ôn công công nhắc nhở.

Sau khi nói xong, hắn đi vào lều vải, còn chưa tới cửa đã ngửi được hương hoa quen thuộc, hắn âm thầm thở dài một hơi, quả nhiên là Bạch phi.

Loại mùi thơm đặc biệt này, là bất luận son phấn gì cũng không bắt chước được.

Hắn âm thầm thi triển thần thức, phát hiện mặc dù Ôn công công không có gần, nhưng một mực ở nơi xa lặng lẽ dò xét tình huống bên này, hiển nhiên hoàng đế không quá tín nhiệm mình, để hắn ở một bên giám sát.

Chẳng lẽ Triệu Hạo đang thử thăm dò ta?

Tổ An mặt trầm như nước, đi tới cửa trướng bồng, chợt nghe bên trong truyền tới thanh âm thô lỗ:

- Ngươi kiêu ngạo cái gì, còn tưởng mình vẫn là quý nhân như lúc trước.

Đồng thời vang lên thanh âm yếu đuối ủy khuất của Bạch phi:

- Ta chỉ muốn uống nước mà thôi, hiện tại ta không động được.

- Thật nhiều chuyện.

Thanh âm thô lỗ kia lẩm bẩm, ngay sau đó đùng một tiếng vang giòn, tựa hồ là người nào bị bạt tai.

- Chịu đựng, dù sao cũng không có bao nhiêu thời gian để sống.

Tiếng nức nở vang lên, còn có thanh âm châm chọc nói:

- Ngươi bày tư thái hồ ly cho ai xem, có lẽ nam nhân sẽ ăn bộ này của ngươi, nhưng ở trong mắt ta chỉ cảm thấy kệch cỡm, buồn nôn.

Tổ An cau mày, trực tiếp vén rèm cửa đi vào, phát hiện trong phòng có một cái giường thô sơ, Bạch phi đang co quắp nằm đó, trên gương mặt trắng nõn có một dấu bàn tay.

Khí chất của nàng vốn có chút yếu đuối, lúc này hốc mắt rưng rưng, lại cố nén không rớt xuống, càng lộ ra điềm đạm đáng yêu.

Mà bên giường, trên ghế đang ngồi một phụ nhân tráng kiện, lúc này nàng đang ăn như gió cuốn những điểm tâm xinh đẹp kia, những thức ăn này hiển nhiên là chuyên cung cấp cho hoàng thất, phi tần… dùng, nhìn tình huống hẳn là nàng chiếm lấy đồ vật của Bạch phi.

Tổ An nghĩ thầm Bạch phi xuất thân Ma giáo, làm sao lại bị khi dễ đến trình độ này.

Bất quá khí thế điều tra một chút, lập tức biết đáp án, nàng hẳn là bị người hạ cấm chế đặc thù, công lực toàn thân không còn, tình huống bây giờ chỉ sợ ngay cả nữ tử bình thường cũng không bằng.

Bình Luận (0)
Comment