Bạch phi gật đầu, không chút do dự ăn viên thuốc kia vào.
Nàng biết mình ăn thuốc này, tiếp xuống phát sinh bất cứ chuyện gì nàng cũng không thể tự chủ, nhưng nàng cho rằng nam tử trước mắt này đáng giá tín nhiệm.
Nhìn nàng dần dần rơi vào trạng thái ngủ say, nhịp tim, hô hấp giống như biến mất, Tổ An âm thầm cảm thán, thuốc của Tiểu Hi thật thần kỳ.
Nghĩ đến tiểu cô nương thiện lương thuần khiết kia, Tổ An kìm lòng không được xoa bờ môi, lúc trước đối phương đưa thuốc, xúc cảm mềm mại kia ký ức vẫn còn mới mẻ, mình là thiếu nàng một nhân tình rất lớn, chỉ bất quá thế giới to lớn, không biết lúc nào mới gặp lại.
Thu thập xong tâm tình, hắn đóng kỹ cái rương, sau đó mang theo nàng ra ngoài.
Không thể không nói nữ nhân này thân thể thật nhẹ, nhấc lên như không có trọng lượng.
Bây giờ doanh trại đang thu thập, chuẩn bị xuất phát, khắp nơi có tiếng hò hét ầm ĩ.
Tổ An một đường đi ra ngoài rất thuận lợi, không biết có phải Ôn công công sớm bắt chuyện qua hay không, các Cấm Vệ Quân không có ai cản hắn.
Bất quá khi đến tầng ngoài cùng doanh địa, vừa vặn gặp phải một đội nhân mã tuần tra, dẫn đầu là người mặc khôi giáp kim sắc, ánh mắt sắc bén thâm trầm, rất có phong phạm cao thủ.
Tổ An âm thầm hô hỏng bét, bởi vì người này là Quảng Lăng Vương Triệu Nguyên, hắn chấp chưởng bộ phận tinh nhuệ nhất trong cấm quân, địa vị còn cao hơn Vũ Lâm Lang của mình rất nhiều.
Mấu chốt là xưa nay hắn và Tề Vương giao hảo, mình cùng Tề Vương nhất mạch sớm đã thế như nước lửa.
Quả nhiên, Triệu Nguyên nhìn thấy hắn, không khỏi cau mày:
- Đứng lại, đang làm gì!
- Triệu tướng quân có gì chỉ giáo?
Tổ An không có gọi tước vị của đối phương, miễn cho thua khí thế, dù sao quan chức của song phương tương đương, lại thêm chức vị ở Đông Cung, nói không chừng mình còn cao hơn một bậc.
- Nguyên lai là Tổ đại nhân.
Triệu Nguyên giả bộ như mới vừa nhận ra hắn.
- Không biết Tổ đại nhân vội vàng như vậy, là dự định đi làm chuyện gì?
- Có việc cần ra ngoài một chuyến.
Tổ An có chút hối hận, sớm biết thì đổi trang phục của Kim Bài Tú Y, như thế thì không ai dám vặn hỏi, haii, thất sách!
- Bây giờ đại quân sắp xuất phát, sự tình của Tổ đại nhân còn trọng yếu hơn hành trình của hoàng thượng sao?
Triệu Nguyên ra vẻ kinh ngạc nói, sau đó ánh mắt rơi vào cái rương trong tay hắn.
- Không biết trong rương của Tổ đại nhân đựng cái gì?
Cái rương này thực quá rõ ràng, muốn không chú ý cũng không được.
- Không nên cầm hoàng thượng ra dọa ta, chuyến này của ta chính là làm việc cho hoàng thượng, bên trong chứa đồ vật nhiệm vụ.
Tổ An có chút bất mãn.
- Thế nào, Triệu tướng quân muốn kiểm tra một chút không?
- Nếu Tổ đại nhân không ngại mà nói, xin mời mở ra để cho chúng ta kiểm tra.
Triệu Nguyên áy náy nói.
- Tổ đại nhân chớ trách, đây là quy củ, người và vật ra vào đều phải kiểm tra, không phải chỉ nhằm vào Tổ đại nhân.
Tuy miệng nói như vậy, nhưng ánh mắt kia lại như đang nói, ta nhằm vào ngươi thì thế nào?
Tổ An lạnh lùng nói:
- Triệu đại nhân nghĩ lại, có một số việc không nên biết rõ cho thỏa đáng.
Triệu Nguyên biến sắc, quanh năm làm việc ở trong hoàng cung, hắn tự nhiên hiểu hoàng gia có rất nhiều bí mật không thể bị ngoại nhân biết được, biết càng nhiều càng nguy hiểm cũng không phải chỉ là lời nói đùa.
Có điều hắn nhìn Tổ An, do dự một chút, cảm thấy đối phương hơn phân nửa là đang gạt mình, vì vậy cười nói:
- Tổ đại nhân nói quá lời, ta chỉ làm việc nằm trong phận sự mà thôi, hơn nữa ta không có nhận được mệnh lệnh tương quan...
Sắc mặt của Tổ An có chút khó coi:
- Ngươi nói ta đang gạt ngươi?
Triệu Nguyên mỉm cười:
- Tổ đại nhân sao lại nói như vậy, ngươi cũng là Vũ Lâm Trung Lang Tướng, cần phải rõ ràng chức trách mà cấm quân chúng ta gánh vác, kiểm tra qua mọi người sẽ dễ ăn nói hơn.
Tổ An lạnh lùng nhìn hắn, thực ra Bạch phi mặc y phục của Bình ma ma trên người, trong thời gian ngắn mọi người coi nàng là Bình ma ma, cũng không sợ đối phương kiểm tra.
Chỉ bất quá đến thời điểm lại phải giải thích thi thể của Bình ma ma, kéo lâu khó tránh khỏi hiệu quả của Tủ Quần Áo Phẩm Như trôi qua.
Hơn nữa đối phương nói rõ là làm khó hắn, bên cạnh còn có nhiều binh lính như thế, nếu chịu thua mà nói, sau này ở trong Vũ Lâm Quân sẽ không ngẩng đầu lên được, sau này hắn ở trong cung cũng rất khó triển khai công tác.
- Nếu ta không cho xem thì sao?
Tổ An xụ mặt, trực tiếp cự tuyệt.
Thần sắc của Triệu Nguyên lạnh lẽo:
- Vậy đừng trách ta đắc tội.
Theo câu nói này của hắn vang lên, binh lính bên người ào ào rút đao ra bao bọc vây quanh Tổ An, bầu không khí hết sức căng thẳng.
Những ngày này Tổ An gió to sóng lớn gì chưa thấy qua, tự nhiên không để những người này vào mắt, đang định tiến lên, chờ mang Bạch phi ra ngoài thì xem như tiêu diệt chứng cứ, đến thời điểm tùy tiện giải thích với hoàng đế liền không có vấn đề gì.