Lúc trước nhìn "em rể” Tổ An này, là mang theo thái độ ở trên cao nhìn xuống, thậm chí trong lòng còn có chút khinh thị.
Tuy về sau Tổ An biểu hiện ra tài năng kinh người, bọn họ nhiều lắm là ấn tượng chuyển biến tốt đẹp một chút, nhưng chưa nói tới tự ti nhìn lên gì.
Nhưng bây giờ biết hắn lại là Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, bọn họ là thật tự ti, thời điểm song phương kém quá xa, bọn họ ngay cả tâm tư đố kị cũng sinh không nổi.
- Chỉ là cơ duyên xảo hợp mà thôi, không phải chuyện gì lớn.
Tổ An khiêm tốn nói.
- Cái này còn không phải chuyện gì lớn.
Mộ Dung Thanh Hà quấn lấy hắn hỏi đến cùng làm sao làm được Nhiếp Chính Vương, bởi vì Sở Ấu Chiêu, quan hệ của nàng và Tổ An khá thân cận.
Lại thêm Sở Ấu Chiêu không ở nơi này, nàng lại khôi phục tính tình nữ hán tử ngày bình thường trong quân đội, còn kém cùng Tổ An kể vai sát cánh.
Huynh đệ Tần thị cũng hiếu kỳ, ào ào truy vấn.
Tổ An rơi vào đường cùng, đành phải nói cho bọn hắn sự tình Yêu tộc.
Đồng thời hắn cũng từ trong miệng mấy người biết được đoạn thời gian trước kinh thành bạo phát sóng gió, có đại thần thượng tấu, Tề Vương thân là Vương gia, lẽ ra nên rời kinh đến phong quốc của mình, không nên ở lại kinh thành.
Mấy lần trước Tề Vương nhất mạch vì vấn đề này cùng Hoàng Đế nhất mạch cãi nhau túi bụi, mỗi người trích dẫn kinh điển, chẳng qua hiện nay thế lực của bọn họ nguyên khí đại thương, khí thế rõ ràng không bằng trước kia.
Mà Tề Vương cũng mở miệng, biểu thị đồng ý đi đất phong, lần này sau khi bồi tiếp Phong Thiện, sẽ trực tiếp đi đất phong, không về kinh thành nữa.
Huynh đệ Tần thị cảm thán một thời đại trôi qua, đồng thời tràn ngập sầu lo với tương lai.
Dù sao Tần gia cũng là người của Tề Vương nhất mạch, bây giờ Tề Vương rời kinh, đại biểu hắn tranh vị thất bại, như vậy tương lai của Tần gia hơn phân nửa sẽ bị thu về tính sổ.
...
Lại qua mấy ngày, đoàn người đến Dịch Thành, Yến Vương đã sớm dẫn người ra khỏi thành đón tiếp.
Đám người hoàng đế vào thành, bí mật răn dạy Yến Vương một trận, dù sao chuyện tình trước đó thật quá không hợp lẽ thường.
Yến Vương biểu hiện kinh sợ, nhưng trong lòng thì buông lỏng một hơi, hoàng đế nguyện ý mắng hắn, chứng minh việc này đã qua.
Quả nhiên, sau đó hoàng để cho Yến Vương Phủ mấy cái trừng phạt không nhẹ không nặng, đồng thời còn điều chỉnh một số nhân sự của Dịch quận, nhưng không có chính thức đả động gì tới Yến Vương Phủ.
Quần thần cũng biết tâm tư của hoàng đế, nên không có người mắt mù đi ra nói cái gì.
Tổ An thờ ơ lạnh nhạt, luôn cảm thấy không khí này có chút quỷ dị, rất ít khi nhìn thấy Tề Vương nhất mạch và Hoàng Đế nhất mạch hài hòa như thế.
Mị Ly âm thanh vang lên:
- Cái này rất bình thường, bây giờ Tề Vương và Hoàng Đế đều muốn đối phó nhau, đoán chừng sắp lộ ra kế hoạch, loại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này tự nhiên không thể đắc tội một cỗ thế lực cường đại khác, bằng không hắn ủng hộ bên khác thì phiền phức.
Tổ An âm thầm cảm khái, quả nhiên bản thân cường đại, tới chỗ nào cũng thành đối tượng lôi kéo.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có quan viên đến bẩm báo quân tình khẩn cấp, nguyên lai phụ cận Dịch quận phát hiện chủ lực của phản quân, cầm đầu chính là Lô Tán Nguyên.
Phản quân có rất nhiều chi, nhưng lấy Lô Tán Nguyên cầm đầu, tương truyền hắn và Ma giáo có thiên ti vạn lũ quan hệ, không chỉ tu vi cá nhân cao tuyệt, hơn nữa còn am hiểu dùng binh, những năm này để quan quân ăn rất nhiều đau khổ.
Triệu Hạo trực tiếp hạ lệnh Yến Vương tiến đến bình loạn, Yến Vương khổ sở nói:
- Bẩm bệ hạ, theo ta biết, lần này tựa hồ không chỉ một cỗ phản quân của Lô Tán Nguyên, lục lâm sơn phỉ ở các nơi đều tụ tập ở chung quanh, dường như nơi này có dị bảo gì xuất thế. Trước đó Thái Thú Trương Giải mưu phản, sau một trận hỗn chiến, Yến Vương phủ chúng ta hao binh tổn tướng, bây giờ chỉ bằng vào lực lượng trong phủ, chỉ sợ một mình Lô Tán Nguyên đã chưa hẳn đối phó được, càng không nói đến còn có nhiều Lục Lâm Quân như vậy.
Tổ An nghĩ đến trước đó mình cứu Tạ Đạo Uẩn, xác thực có rất nhiều Lục Lâm Quân tụ tập, cũng không biết là ai tản ra lời đồn.
Triệu Hạo hỏi thăm quan viên tương quan một số tình báo, biết Yến Vương nói không ngoa, vì vậy hạ lệnh Tả Vệ tướng quân Lữ Hà, chỉ huy binh mã sáu doanh đến phối hợp Yến Vương bình loạn.
Hắn rõ ràng tâm tư của Yến Vương, muốn nhân cơ hội nắm quyền chỉ huy quận binh của Dịch quận, chỉ bất quá hắn làm sao có khả năng để Yến Vương đồng thời chấp chưởng binh quyền hai nơi?
Lúc này Tề Vương đi ra khuyên can:
- Hoàng huynh, sáu đại doanh vốn vì bảo hộ hoàng thượng an toàn, bây giờ điều chủ lực đi, chỉ sợ không ổn.
Triệu Hạo giống như cười mà không phải cười:
- Đa tạ Tề Vương quan tâm, bất quá coi như không có sáu đại doanh, nhưng có nhân mã của Hữu Vệ tướng quân Quách Chí cùng với Quang Lộc Huân Mộ Dung Đồng đủ để ứng phó. Huống chi lấy tu vi của trẫm, cần người bảo hộ sao?