Tề Vương thi lễ:
- Hoàng huynh nói phải, là ta lo ngại.
Lúc này huynh đệ Liễu Diệu và Liễu Quang muốn giúp hoàng đế phân ưu, cùng nhau tiến đến bình định, nguyên lai dưới cái nhìn của bọn họ, chủ lực của sáu đại doanh đối phó những phản đảng kia còn không phải dễ như trở bàn tay, quả thực là không có sự tình nào xoạt chiến công tốt hơn lần này.
Huống chi quan chức của bọn họ, vừa vặn là lãnh đạo trực tiếp của sáu đại doanh, nên xin chiến cũng hợp tình hợp lý.
Triệu Hạo trầm ngâm một lát, cuối cùng đáp ứng.
Chỉ có Yến Vương và Lữ Hà cau mày, hai bao cỏ này thành sự không có bại sự có thừa, sợ bọn họ đến thời điểm cản tay, bất quá thân phận đối phương tôn quý, nên không tiện phản bác.
Cứ như vậy, huynh đệ Liễu thị mang theo một nửa quân đội chủ lực rời đi.
Mà người còn lại thì tiếp tục đuổi tới Tử Sơn, mấy ngày sau rốt cục đến dưới chân Tử Sơn.
Tổ An nhìn Kim Đỉnh ẩn trên đám mây, trong lòng tràn ngập lo lắng, không biết Vân Gian Nguyệt và Thu Hồng Lệ còn ở trên núi không, nếu bị Triệu Hạo gặp được, thật đúng là chạy cũng không có chỗ chạy.
Còn có đám người Sơ Nhan, Mạn Mạn, cũng không biết đã ra bí cảnh chưa.
Bây giờ Yến tỷ tỷ lại ở nơi nào...
…
Rất nhanh Vương Vô Tà dẫn một đám đệ tử tới đón thánh giá, Tổ An quan sát tỉ mỉ, phát hiện trừ Vương Vô Tà, các đại phong chủ của Chính Dương Tông đều đến, hiển nhiên là không dám có chút chậm trễ.
Chỉ bất quá người Đạo môn tám tông khác không có mặt, không biết là đã rời đi hay thế nào, trước mắt bao người Tổ An cũng không tiện hỏi.
Nhìn thấy Vương Vô Tà, biểu hiện của Triệu Hạo khá thân mật, dù sao đối phương thân là Quốc Sư, lại là Đạo môn đệ nhất nhân, hơn nữa trước kia hai người còn có giao tình rất sâu.
Rất nhanh Vương Vô Tà dẫn đoàn người tới Tiếp Dẫn Điện, sau đó báo cáo các loại sự tình.
Triệu Hạo hài lòng gật đầu, phân phó người khác chờ ở Tiếp Dẫn Điện, mình thì tới Kim Đỉnh cử hành nghi thức Tế Thiên.
Tế Thiên là câu thông với trời, trên lý luận chỉ có hoàng đế, hoàng hậu mới có tư cách này, đại thần khác đi lên ngược lại sẽ "ô nhiễm" tính thần thánh của nghi thức.
Đương nhiên chủ yếu là hắn không muốn Tề Vương bởi vậy nhiễm lấy thần tính của Tế Thiên, bị dân chúng cho rằng cũng được thiên mệnh trao quyền...
Bất quá Bích Tề đưa ra lo lắng:
- Bệ hạ, như vậy không khỏi xuất hiện vấn đề an toàn.
Triệu Hạo cười nói:
- Trên núi dưới núi đều là văn võ bá quan, có thể có tai hoạ ngầm gì, huống chi còn có Quốc Sư tương bồi.
Lúc này Trương Tử Giang và Vương Bá Lâm vội vàng đi ra tranh công:
- Mạt tướng đã sớm điều tra Kim Đỉnh còn có các nơi khác, hết thảy bình thường.
Mọi người nghe nói như thế, lại nhìn về phía Vương Vô Tà, những năm này đối phương cũng coi như thành thật, hơn nữa là cao thủ nổi danh, ngược lại không tiện nói gì.
Rất nhanh Triệu Hạo ở dưới Vương Vô Tà chỉ dẫn, đi tới Kim Đỉnh.
Đương nhiên mặc dù không dẫn đại thần khác, nhưng bên người vẫn có Ôn công công, Chu Tà Xích Tâm chỉ huy một đám Tú Y Sứ Giả và Ngự Tiền Thị Vệ.
Đợi bọn hắn rời đi, Tổ An rốt cục tìm được Tạ Đạo Uẩn ở trong góc, lặng lẽ đến bên người nàng hỏi thăm những ngày này xảy ra chuyện gì. Nhìn thấy hắn bình an trở về, Tạ Đạo Uẩn buông lỏng một hơi, biết hắn muốn hỏi cái gì, liền lặng lẽ hồi đáp:
- Đạo môn bí cảnh không biết xảy ra chuyện gì, lại không đúng thời gian mở ra, mà thời gian hoàng thượng đến cũng sớm hơn.
- Những người Đạo môn kia lo lắng lưu lại Tử Sơn sẽ bị hoài nghi, cho nên rời đi trước, bây giờ trên Tử Sơn chỉ còn lại người của Chính Dương Tông.
Tổ An giật nảy mình:
- Đạo môn bí cảnh còn chưa kết thúc?
Bình thường mà nói, thời gian trong bí cảnh và hiện thực không giống nhau, thời gian lưu tốc trong bí cảnh phổ biên nhanh hơn rất nhiều, ở trong một vài bí cảnh qua rất nhiều năm, nhưng bên ngoài nói không chừng chỉ mới mấy tháng.
Đám người Sở Sơ Nhan tiến vào bí cảnh đã rất nhiều ngày, theo lý thuyết nên đi ra mới phải.
- Yên tâm đi Tổ đại ca, tu vi của Sở tiểu thư, Bùi cô nương đều rất cao, hơn nữa xưa nay thông minh cơ trí, nhất định có thể bình an vô sự.
Tạ Đạo Uẩn an ủi.
Tổ An miễn cưỡng cười cười, bất quá vẫn có chút lo lắng.
Lại nói một bên khác Triệu Hạo theo Vương Vô Tà lên Kim Đỉnh, một đường nói chuyện phiếm, kết quả tựa hồ đối phương có chút khúm núm, hắn không khỏi cảm thán:
- Ngươi đó, tựa hồ trở nên chất phác hơn rất nhiều, năm đó chúng ta cùng nhau kề vai chiến đấu còn ở trước mắt, không nghĩ tới hôm nay lại khó có thể gặp mặt.
Vương Vô Tà đáp:
- Quân là quân, thần là thần, hoàng thượng đã chú định phải cô độc.
Triệu Hạo bị xúc động tâm sự, thở dài một hơi, không có nói thêm cái gì.
Rất nhanh đã tới Kim Đỉnh, nơi này xây dựng một đài cao, bố trí hết thảy dùng cho Tế Thiên.