Nàng rõ ràng vì sao gia gia kiên định như vậy, nếu hoàng đế thật xảy ra chuyện, có lẽ văn võ bá quan khác không có gì, nhưng gia gia thân là Quang Lộc Huân, vốn gánh vác chức trách bảo hộ hoàng đế an toàn, sau đó khẳng định thoát không khỏi quan hệ, nhẹ thì cắt chức bãi quan, nặng thì chém đầu cả nhà!
Huống chi lấy niềm tin của Mộ Dung gia xưa nay, bây giờ cũng không phải thời điểm lùi bước.
Mạnh Di nghe vậy gật đầu nói:
- Không sai, bây giờ hoàng thượng gặp phải nguy hiểm, chúng ta cần phải đi hỗ trợ.
Đồng thời hắn âm thầm câu thông đám người Bích Tề, bởi vì Tề Vương mất tích, tất cả mọi người suy đoán lúc này hắn đang ở trên Kim Đỉnh, cho nên âm thầm khống chế quan viên Tề Vương nhất mạch lại.
Bây giờ Tề Vương nhất mạch sớm đã không còn uy phong như mấy năm trước, lần này đi theo Phong Thiện là Hoàng Đế nhất mạch chiếm ưu thế.
Những quan viên của Tề Vương nhất mạch kia cũng có suy đoán đồng dạng, từng người tâm sự nặng nề.
Sự tình trọng yếu như vậy, Tề Vương chỉ tiết lộ cho số ít mấy người tham dự, đại đa số Tề Vương nhất mạch đều không biết, lúc này từng người hoảng sợ không chịu nổi.
Rất nhanh văn võ bá quan thống nhất ý kiến, mau chóng đi lên trợ giúp hoàng đế.
Lúc này quân đội dưới núi đã vận chuyển pháo công thành lên, Mộ Dung Đồng mang theo Mộ Dung Thanh Hà tự mình đi bố trí, tranh thủ thời gian ngắn nhất phá hủy đại trận hộ sơn.
Trên Kim Đỉnh, quang mang và bụi mù tán đi, xuất hiện một cái hố sâu mấy chục mét, đây là dưới tình huống hơn phân nửa Nguyên Thần của Tề Vương đã bị hút, có thể nghĩ Địa Tiên tự bạo uy lực to lớn như thế nào.
Chín con Phi Long của Nhân Hoàng Ấn lóng lánh lưu chuyển, Triệu Hạo nắm trong tay, thân hình lộ ra, trừ y phục cháy đen, thì không có bị hao tổn quá nhiều.
Hắn nhìn hố sâu, biểu lộ có chút hiu quạnh:
- Còn không mất cương liệt, khó trách có thể cùng trẫm đấu nhiều năm như vậy.
Lúc này Như Hoa biết đã không cách nào vãn hồi, nên không vội công kích, mà nghi ngờ nhìn hắn:
- Hoàng thượng đã khắc chế Tề Vương như vậy, vì sao vừa rồi không thi triển Giá Y bí pháp?
Triệu Hạo cười lạnh:
- Nếu không như vậy, ta làm sao có thể dẫn ra loại người như ngươi.
Sau đó hắn nhìn về phía Tổ An:
- Còn có một vài gia hỏa có dã tâm hại người?
Trong lúc nói chuyện, Triệu Hạo cũng không tiếp tục ẩn giấu khí tức của mình, uy áp Địa Tiên làm cho mọi người sắp không thở nổi.
Chỉ thấy trên người hắn ánh sáng lưu chuyển, trước đó còn có phù văn màu đen như ẩn như hiện nhất thời sụp đổ.
Hiển nhiên Vu Vô Ngôn đánh đổi mạng sống nguyền rủa đã mất đi hiệu quả.
Tổ An có chút buồn bực, mình vốn đánh chủ ý ngao cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, sao tới cuối cùng lại phải đối mặt Triệu Hạo toàn thịnh?
Lại nói gia hỏa Tề Vương này, cùng Hoàng Đế đánh nhau nhiều năm như vậy, kết quả rơi vào kết cục thần hồn câu diệt, không chỉ không trọng thương đối phương, thậm chí còn trợ giúp hắn khôi phục thực lực đỉnh phong, thật là một cặn bã.
Có điều hắn cũng biết chuyện này không trách được Tề Vương, lão âm bỉ Triệu Hạo này ở mấy chục năm trước sớm đã cho công pháp có vấn đề, kết quả còn giả vờ thông qua ta giao Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh giả, ngay cả mình cũng bị lừa, Tề Vương trúng chiêu thực không oan.
Như Hoa thấy cảnh này trực tiếp xoay người bỏ chạy, hắn rõ ràng chuyện cho tới bây giờ có thể nói phí công nhọc sức, vừa rồi mình vì trọng thương Triệu Hạo, cũng bị thương không nhẹ, lúc này tuyệt đối không phải đối thủ, đương nhiên, coi như thời kỳ toàn thịnh, mình cũng không phải đối thủ.
- Muốn chạy?
Triệu Hạo cười lạnh, đối phương làm mình ăn thua thiệt lớn như vậy, nếu để cho hắn chạy, tên mình viết ngược lại.
Hắn hư không tiêu thất, một giây sau bốn phía Như Hoa xuất hiện rất nhiều bóng người Triệu Hạo.
Trước đó Tổ An gặp qua bí thuật của Ám Dạ Tinh Linh, cũng gặp qua bí pháp lôi điện của Huyền Bát Cảnh, nhưng so với Triệu Hạo lại giống như đom đóm.
Vừa rồi hắn một mực chú ý biến hóa trên trận, kết quả hoàn toàn không cảm nhận được dấu hiệu phi hành của Triệu Hạo, dường như đối phương trực tiếp xuyên qua không gian.
Nghe nói Triệu Hạo đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian, hôm nay gặp mặt quả thế.
Vẻ mặt Như Hoa ngưng trọng, tăng bào phồng lên, dùng hết toàn lực ngăn cản.
Hai người giống như siêu thoát không gian, người khác nhìn thấy cảnh tượng chỉ là tàn ảnh mấy giây trước, chân thân của bọn họ tới chỗ nào căn bản không cảm giác được.
Tổ An thầm hô đáng tiếc, lần này Triệu Hạo không có lựa chọn Nguyên Thần xuất khiếu, mà dùng thân thể đi công kích Như Hoa Hòa Thượng.
Vốn hắn còn muốn nhân cơ hội này hủy thân thể của đối phương, như thế Nguyên Thần của Triệu Hạo lại cường đại, cũng thành lục bình không rễ, nhất định tiêu vong.
Lúc này Tạ Đạo Uẩn mờ mịt, lặng lẽ giật nhẹ y phục của Tổ An, nguyên khí truyền âm nói:
- Tổ đại ca, chúng ta đến cùng là giúp hoàng thượng hay không giúp?