Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3178 - Chương 3178 - Cầu Tình (2)

Chương 3178 - Cầu tình (2)
Chương 3178 - Cầu tình (2)

Nàng bản năng muốn giúp Hoàng Đế, nhưng nhìn kết cục thê thảm của Tề Vương, lại nghĩ tới phụ thân tựa hồ rất thân cận với Tề Vương, vạn nhất Hoàng Đế thắng trận, sau đó thu về tính sổ, Tạ gia sẽ phiền phức.

Tổ An trầm ngâm không đáp, lúc này bên tai lại vang lên thanh âm của Thu Hồng Lệ:

- A Tổ, nơi này quá nguy hiểm, chúng ta thừa dịp hòa thượng kia ngăn chặn Hoàng Đế chạy đi.

Nàng xuất thân Ma giáo, trời sinh chính là địch nhân của Hoàng Đế, biết một khi đối phương thắng lợi, tuyệt đối sẽ không bỏ qua người trong Ma giáo.

Mà hiện tại Hoàng Đế chiếm thượng phong, căn bản không phải bọn họ tham dự là có thể thay đổi.

Ngược lại Vân Gian Nguyệt nóng lòng muốn thử:

- Tiểu tử, Hoàng Đế này hơn phân nửa không có lợi hại như hắn biểu hiện ra ngoài, trước đó bị thương khẳng định có ảnh hưởng, không bằng thừa dịp hiện tại có hòa thượng làm chủ lực, chúng ta làm một vố lớn? Trước kia Nngươi nói cái gì nhỉ, liều một phen xe đạp biến mô-tô?

Không giống đồ đệ Thu Hồng Lệ, nàng ở trong bí cảnh Yêu tộc trải qua đại chiến với Địa Tiên, lại thêm bây giờ tu vi tăng mạnh, ngược lại không giống người bình thường coi Địa Tiên là tồn tại không cách nào chiến thắng.

Tổ An nhịn không được bật cười, nữ nhân này quả nhiên thích mạo hiểm, năm đó chỉ là Đại Tông Sư đã dám vào cung hành thích, nhiều năm như vậy tính tình là một chút cũng không thay đổi.

Có điều hắn lại không quyết định chắc chắn được, dù sao bây giờ Như Hoa bại cục đã định, trên người Triệu Hạo tìm không ra sơ hở gì.

Coi như lúc này lấy ra Xạ Nhật Cung, hắn cũng không cách nào khóa chặt khí thế của Triệu Hạo, căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, ngược lại làm cho đối phương sớm phòng bị.

Nhưng nếu lúc này rút đi, hắn lại không cam tâm, chỉ sợ qua hôm nay, về sau sẽ không có cơ hội đối phó Triệu Hạo.

Trải qua sự tình hôm nay, Triệu Hạo sẽ càng không dễ dàng bỏ qua hắn.

Đang xoắn xuýt, bên tai vang lên thanh âm của Yến Tuyết Ngân:

- Mặc kệ ngươi lựa chọn như thế nào, ta cũng sẽ đứng ở bên ngươi.

Tổ An vừa mừng vừa sợ, không nghĩ đến Yến Tuyết Ngân sẽ nói như vậy, phải biết tính tình nàng xưa nay lãnh đạm, hơn nữa cho tới bây giờ không công khai biểu đạt yêu thương, quan hệ của hai người như thế nào, chính mình cũng không đoán được.

Bây giờ nàng tỏ thái độ như vậy, thì đã quá rõ ràng, nếu không phải bên cạnh còn có người, Tổ An liền nhịn không được ôm nàng.

Cảm nhận được hắn kích động, Yến Tuyết Ngân xấu hổ, cố ý quay đầu qua chỗ khác.

Đương nhiên nàng làm ra quyết định này không chỉ bởi vì yêu đương, Lý Trường Sinh thân là sư huynh, ở trong Bạch Ngọc Kinh địa vị to lớn, hắn đã tham dự việc này, như vậy Bạch Ngọc Kinh không cách nào thoát được quan hệ.

Sau đó Triệu Hạo khẳng định sẽ thanh toán Bạch Ngọc Kinh!

Đương nhiên nhiều năm qua hình thành thói quen, để cho nàng không làm được sự tình mưu phản, cho nên dứt khoát giao quyền lựa chọn cho Tổ An, bản năng đi theo hắn.

Đúng lúc này bên kia đã phân ra thắng bại, Triệu Hạo giống như một đạo lưu quang, xuyên thấu qua thân thể của Như Hoa.

Nhưng ngoài ý muốn là, thân thể Như Hoa lại không nhìn thấy khe hở gì, dù sao bị một người lớn như vậy xuyên qua, vết thương khẳng định không nhỏ.

Bất quá nhìn kỹ lại, trên người Như Hoa ngược lại có rất nhiều vết thương tỉ mỉ, mỗi vết thương cực kỳ đặc biệt, không có vết máu, mà càng giống như một loại chôn vùi.

Bình thường mà nói, người tu hành vượt qua Thất phẩm, sẽ có sức khôi phục cường đại, đối với Địa Tiên mà nói, mặc kệ là cường độ nhục thân hay sức khôi phục, đều đến một loại trình độ khủng bố.

Loại vết thương nhỏ này, theo lý thuyết rất nhanh sẽ khôi phục như lúc ban đầu.

Nhưng hết lần này tới lần khác những vết thương kia luôn tồn tại, cẩn thận phân biệt, nhìn ra được huyết nhục ở xung quanh vết thương nỗ lực khép lại, nhưng bị một loại lực lượng vô hình ngăn trở, dẫn đến huyết nhục phụ cận không ngừng sụp đổ chôn vùi, nhìn lâu sẽ sinh ra một loại cảm giác khó chịu.

Vẻ mặt của Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt đều nghiêm túc, không hẹn mà cùng truyền âm nhắc nhở:

- Đây là Triệu Hạo vận dụng năng lực không gian, cho nên tạo thành vết thương một mực ở vào loại trạng thái này, nếu không thể khu trục khí tức của hắn ra ngoài cơ thể, những vết thương kia sẽ càng lúc càng lớn, sau cùng thậm chí nhấn chìm cả người.

Tổ An cau mày, năng lực này tựa hồ khắc chế sức khôi phục vẫn lấy làm kiêu ngạo của mình.

Ban đầu ở Tây Khuyển Khâu, tuy giao thủ qua với Triệu Hạo, nhưng kia chỉ là một sợi phân hồn, so với bản thể vẫn kém mấy phần, lại thêm lúc trước đại chiến cũng coi như ngư ông đắc lợi, lần này chỉ sợ không có cơ hội tốt như vậy.

Sau khi Triệu Hạo đắc thủ, cũng không tiếp tục công kích, mà ngạo nghễ nói:

- Ngươi bại!

Hai con ngươi vốn sáng ngời của Như Hoa, lúc này ảm đạm vô quang:

- Không sai, ta bại, mấy chục năm bỏ bao công sức, cuối cùng người tính không bằng trời tính...

Bình Luận (0)
Comment