- Hoàng hậu sư phụ, ngươi kiến thức rộng rãi, có cái nhìn như thế nào với thế giới này?
Tổ An suy nghĩ cũng không có việc gì, thừa cơ thương lượng với nàng một chút.
- Có cái gì mà nhìn, không phải là nhiều quỷ sao.
Mị Ly ngáp một cái.
- Bất quá Cửu Tự Chân Ngôn của nữ oa vừa rồi có chút ý tứ, bên trong ẩn chứa rất nhiều biến số, theo lý thuyết không phải cấp bậc như nàng có thể nắm giữ, trên người nàng có rất nhiều bí mật.
- Ta cũng cảm thấy, còn có động thiên phúc địa này.
Tổ An có chút buồn rầu.
- Đáng tiếc hỏi nàng nàng cũng không nói.
- Quan hệ của các ngươi còn không quen đến trình độ kia, người ta sẽ nói cho ngươi?
Mị Ly cười nói.
- Cho nên mau chóng lấy được tín nhiệm của nàng, đoạt toàn bộ bí mật của nàng, nhất định sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.
Tổ An tức giận nói:
- Nàng từng bị người phản bội, sẽ dễ dàng tin người như vậy?
- Đây không phải sở trường của ngươi sao?
Mị Ly ngạc nhiên nói.
- Nàng là nữ nhân, mà ngươi đối phó nữ nhân từ trước đến nay luôn thành thạo, giải quyết nàng, chinh phục nàng!
- Ngươi không phải cũng nữ nhân sao, ta còn không phải không giải quyết được ngươi.
Tổ An trừng mắt.
Thần sắc của Mị Ly lạnh lẽo:
- Nha, lại dám đánh chủ ý tới vi sư, quả nhiên là thứ khi sư diệt tổ.
Mặc dù thanh âm của nàng lạnh, nhưng không có tức giận, hiển nhiên nàng biết đối phương đang nói đùa.
- Vâng vâng vâng, ta khi sư diệt tổ.
Tổ An không yên lòng đáp lại, hồi tưởng đến vẻ hưng phấn vừa rồi trên mặt nàng.
- Hoàng hậu sư phụ, sao ta cảm giác ngươi ở loại sự tình này, tựa hồ còn để bụng hơn ta.
Thậm chí là có chút biến thái.
- Đó là đương nhiên, hiện tại ta rất nhàm chán, cũng nên tìm cho mình chút chuyện để làm nha.
Mị Ly đương nhiên nói.
Tổ An:
- ...
…
Ở một nơi thiên địa tối tăm, đã không thuộc về nhân gian, lại không phải Hoàng Tuyền, mà là thông đạo của lưỡng giới.
Trên một vương tọa to lớn do vô số bạch cốt đúc thành, có một đoàn hắc vụ đang không ngừng biến hóa, phía dưới quỳ rất nhiều quỷ vật cường đại.
Chúng quỷ cung cung kính kính nói:
- Người dẫn đường Hoàng Tuyền, vạn quỷ chi vương tôn kính, không biết các hạ kêu gọi chúng ta là vì chuyện gì?
- Vừa rồi ta cảm nhận được khí tức của nữ nhân kia, đi bắt nàng về cho ta, trừ nàng ra, bên người nàng, bất luận ai tiếp xúc nàng đều phải chết!
Trong hắc vụ truyền ra thanh âm thê lương.
…
Một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau, mọi người tỉnh lại tụ tập cùng một chỗ.
Nhìn đám người mắt lớn trừng mắt nhỏ, sắc mặt Cảnh Đằng có chút mất tự nhiên:
- Ta không có thức ăn nhân loại, chính các ngươi tự giải quyết đi.
Chỗ của nàng không phải Yêu chính là Quỷ, xác thực không có thức ăn nhân loại, nghiêm chỉnh mà nói, từ trình độ nào đó, thậm chí có thể nói nhân loại là thức ăn của các nàng.
Vi Tác trông mong nhìn Tổ An, trong bọc hành lý của hắn chỉ có mấy cái bánh bao, vẫn là hàng của lão đại tương đối nhiều.
Tổ An cũng không để bụng, từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra một đống lớn điểm tâm chia cho Thu Hồng Lệ và Vi Tác, đây đều là Chính Dương Tông cung cấp.
Bởi vì thân phận của Tổ An đặc thù, tiêu chuẩn của hắn là tương đương các chưởng giáo.
Chính Dương Tông không hổ là Đạo môn đệ nhất đại phái, những bánh ngọt kia đều làm cực kỳ ngon, hơn nữa tất cả tài liệu đều là linh dược linh thảo, rất có ích lợi cho tu hành.
Chỉ bất quá trải qua trận đại chiến kia, Vương Vô Tà chết, sau này Chính Dương Tông còn hay không cũng không nhất định.
Bỗng nhiên hắn thấy ánh mắt của Cảnh Đằng không tự chủ được liếc bên này, mũi thở hít hít, miệng bất động thanh sắc nhấp nhấp.
Hắn nhịn không được bật cười:
- Các ngươi muốn thử một chút không?
Hai mắt Cảnh Đằng tỏa sáng, bất quá vẫn lạnh nhạt nói:
- Chúng ta không cần thức ăn của nhân tộc, bất quá nể tình ngươi hảo tâm, ta cho ngươi chút mặt mũi.
Nói xong đưa tay lấy, vừa rồi nàng cảm nhận được trên bánh ngọt có tinh hoa linh dược, nhét vào trong miệng, quả nhiên một cảm giác thấm vào ruột gan từ trong miệng tan ra.
- Ăn ngon không?
Tổ An cười hỏi.
- Ngon...
Cảnh Đằng vừa mở miệng, sắc mặt không khỏi đỏ lên.
- Bình thường.
- Còn muốn không?
- Không có cũng không sao.
- Vậy thì thôi.
- Thôi được, ta lại nếm thử một chút.
...
Thu Hồng Lệ giật nhẹ ống tay áo của Tổ An, truyền âm hỏi:
- A Tổ, có phải ngươi nhìn trúng nàng hay không?
Tổ An nhịn không được bật cười:
- Ta chẳng qua cảm thấy trên người nàng có rất nhiều bí mật, tạo mối quan hệ, nói không chừng về sau sẽ có chỗ tốt.
Trong đầu nhớ lại lời nói tối hôm qua của Mị Ly, đối phương lại hiếu kỳ thời điểm nam nhân và Đằng Yêu thân mật, có thể bị mài đau hay không, chậc chậc, thật là một nữ nhân biến thái.
Nghe hắn nói như vậy, Thu Hồng Lệ nở nụ cười:
- Vậy về sau ta sẽ phối hợp giúp ngươi.
Tổ An:
- ???