Vừa rồi nàng một đường lưu lại tiêu ký, ai biết tiến vào nơi này lại không cách nào cảm ứng được những tiêu ký kia.
Cảnh Đằng liếc nhìn nàng, lạnh nhạt nói:
- Yên tâm, đây là động thiên phúc địa ta mở, dùng để nghỉ ngơi thường ngày, không có nguy hiểm.
Tổ An sững sờ:
- Ngươi có thể mở không gian?
- Không được sao?
Khóe miệng của Cảnh Đằng hơi giương lên, thần sắc có chút kiêu ngạo, tựa hồ rất thích nhìn bộ dáng không có kiến thức của hắn.
Trong lòng Tổ An chấn động, thực lực của nữ nhân này không tệ, nhưng cách mở không gian còn kém xa lắm.
Thậm chí mạnh như Triệu Hạo cũng chưa chắc có năng lực mở không gian, những Phù Văn Sư cao minh của học viện và triều đình ngược lại có thể chế tạo túi trữ vật, nhưng không gian chỉ chứa được vật chết, căn bản không có cách nào chứa người.
Nữ nhân này đến cùng đạt tới cảnh giới nào, mới có thể mở ra tiểu thế giới?
- Đừng nghe nàng chém gió.
Lúc này trong đầu vang lên âm thanh của Mị Ly.
- Tương truyền Thượng Cổ Tiên Nhân có thể mở mang động thiên phúc địa để bế quan tu hành, nữ tử này hiển nhiên không có bản sự đó, hơn phân nửa là trong lúc vô tình được bảo vật của Tiên Nhân, có động thiên phúc địa như vậy mà thôi.
Tổ An kinh ngạc:
- Thật có Tiên Nhân?
Mị Ly tức giận nói:
- Lần trước ngươi ở bí cảnh Yêu tộc, không phải nhìn thấy qua sao, lại còn hỏi loại vấn đề này.
Tổ An nhịn không được bật cười, thật đúng là như vậy, những bí cảnh kia có một loại cảm giác hư huyễn, để hắn có lúc không tin là thật.
- Tiểu Anh, dẫn bọn hắn đi phòng khách.
Cảnh Đằng nói.
- Ta muốn nghỉ ngơi, không có việc gì thì không nên quấy rầy ta.
Nói xong phiêu nhiên đi xa, phong thái kia để ánh mắt Vi Tác sắp rơi xuống.
- Vâng!
Tiểu Anh thi lễ, sau đó mỉm cười nhìn đám người Tổ An nói.
- Mấy vị theo ta.
Đầu tiên là dàn xếp Vi Tác, sau đó là hai người Tổ An:
- Hai vị muốn một phòng, hay hai phòng?
Thu Hồng Lệ đỏ mặt:
- Hai phòng, bất quá phải sát bên.
Tổ An nhịn không được bật cười, nghĩ thầm trước kia Thu Hồng Lệ làm hoa khôi xinh đẹp mị hoặc, lại tinh thông mị thuật, lúc này lại xấu hổ.
Nghe nàng nói, hai mắt Tiểu Anh tỏa sáng, cười càng rực rỡ hơn:
- Được.
Rất mau thu xếp xong Thu Hồng Lệ, lại dẫn Tổ An tới phòng sát vách, sau khi giúp hắn chỉnh lý tốt hết thảy, bỗng nhiên hơi đỏ mặt, nhỏ giọng nói:
- Công tử, đêm dài đằng đẵng, một người không khỏi tịch mịch, ta có thể phục thị công tử, yên tâm, sẽ không hút dương khí của ngươi.
Tổ An cười ngượng:
- Không cần, đa tạ hảo ý của cô nương.
Tiểu Anh cắn môi, trong mắt ẩn ẩn mang theo nước mắt:
- Công tử nhất định là cảm thấy ta ti tiện, thực ra bởi vì công tử nguyện ý mang ta hồi hương, trong lòng ta cảm kích mới muốn dùng thân thể báo đáp công tử.
Tổ An vội vàng đỡ nàng:
- Đây chỉ là tiện tay, cô nương không cần như thế.
- Đối với công tử là tiện tay, nhưng đối với ta lại là ân tái tạo.
Tiểu Anh nhìn sát vách, trên mặt lóe lên vẻ ngượng ngùng.
- Công tử không cần phải lo lắng bạn gái, ta sẽ không phát ra âm thanh.
Tổ An:
- ...
Sau một phen giày vò, nói hết lời mới đưa nàng đi được, Tổ An thở một hơi dài nhẹ nhõm, đều nói hoa hoa công tử khó làm, nhưng chính nhân quân tử càng khó.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Thái A Kiếm xuất hiện ở trong hư không, ông ông tác hưởng, hóa thành một thân ảnh màu đỏ, mắt phượng môi đỏ, thần thái phi dương, đương nhiên là Mị Ly.
Nàng hài hước nhìn Tổ An:
- Sao không dùng, nữ quỷ này còn rất xinh đẹp, cái gì Hồ nữ Xà nữ ngươi đều chơi qua, khẩu vị nặng như vậy, bây giờ chơi Quỷ nữ cũng không tính là gì.
Tổ An đổ mồ hôi như thác:
- Ta không phải người tùy tiện như thế.
Mị Ly hừ một tiếng:
- Ngươi tùy tiện hay không ta còn không biết, được rồi, đoán chừng là bạn gái ở sát vách nên không có ý tứ.
Tổ An tức giận nói:
- Ta ngược lại cảm thấy ngươi tùy thời ở bên cạnh giám thị ta, để cho ta càng không có ý tứ.
Mị Ly sững sờ, sau đó cười nói:
- Yên tâm, ta sống không biết bao nhiêu năm, những nam hoan nữ ái kia ở trong mắt ta giống như sủng vật giao phối, không thể gợi lên gợn sóng.
Tổ An:
- ...
Đang nói chuyện đàng hoàng, sao lại mắng chửi người?
Mị Ly duỗi người, dáng người uyển chuyển nhìn một cái không sót gì:
- Ở trong kiếm ngủ quá lâu, hôm nay cái giường này ta trưng dụng, coi như hiếu kính sư phụ.
Nói xong trực tiếp nằm ở trên giường, thần sắc có chút vui vẻ, động thiên phúc địa này có tác dụng tẩm bổ thần hồn.
Tổ An sững sờ:
- Vậy ta ngủ chỗ nào?
- Ngươi có thể ngủ cùng một chỗ?
Mị Ly nghiêng người, một tay chống đầu, tuy trên mặt đang cười, nhưng trong mắt đầy vẻ nguy hiểm.
- Vẫn là tính toán.
Tổ An nghĩ thầm nữ nhân này thật biết đùa dai, cố ý chơi loại tiết mục trêu chọc này có ý tứ sao.