- Đặc biệt là một số Quỷ cường đại, sẽ nội trú ở trên một loạt đồ vật tương quan, ngươi không tìm ra và hủy tất cả vật phẩm, bọn nó có thể không ngừng trọng sinh.
Vi Tác nhịn không được hỏi:
- Chẳng lẽ tiêu diệt quỷ hồn một lần, bọn nó không có một chút ảnh hưởng? Tỉ như suy yếu đi.
Cảnh Đằng khẽ lắc đầu:
- Cơ hồ không có ảnh hưởng gì, nhưng sẽ để Quỷ sinh ra cảm giác đau đớn, bọn nó cảm nhận được các ngươi cường đại, có lẽ sẽ lựa chọn không đi trêu chọc; nhưng rất nhiều Quỷ sở dĩ thành Quỷ, là bởi vì có chấp niệm cường đại, cho nên tình huống càng lớn là cùng các ngươi không chết không thôi.
- Vậy còn đánh thế nào?
Đừng nói Vi Tác, ngay cả Thu Hồng Lệ và Tổ An cũng biến sắc, chỉ cần đối phương giấu kỹ vật nội trú, thì chính là tồn tại vô địch.
Cảnh Đằng giải thích:
- Quỷ có một đặc điểm, là không cách nào rời vật nội trú quá xa, bằng không rất dễ biến thành tro bụi, cho nên đụng phải Quỷ, thì vật nội trú của nó nhất định ở phụ cận.
Lúc này Tổ An mới buông lỏng một hơi, cái này còn tạm được, pháp tắc Thiên Đạo không thể có bug lớn như thế.
- Ngoài ra còn có Quỷ cường đại, có thể mang theo vật nội trú tự do hoạt động, bọn nó và vật nội trú đã hòa làm một thể, chỉ cần ngươi đủ cường đại, chính diện đánh bại hắn, ngược lại càng dễ dàng giết chết. Nhưng Quỷ có thể tu luyện tới cảnh giới này, muốn chính diện đánh bại hắn rất khó.
Tổ An cười nói:
- So sánh với đám Quỷ không biết giấu vật nội trú ở chỗ nào, ta càng muốn gặp loại quỷ vật cường đại này, đơn giản trực tiếp.
Cảnh Đằng vốn muốn khuyên hắn cẩn thận, nhưng nghĩ tới tối hôm qua giao thủ với hắn, minh bạch hắn có tư cách tự tin, nên không nói gì nữa.
- Gia hương của Tiểu Anh cũng ở Trĩ Xuyên?
Tổ An hỏi thăm phương hướng Trĩ Xuyên.
- Không sai, chính vì nể tình nàng là đồng hương, lúc trước ta mới cứu nàng.
Cảnh Đằng vừa nói vừa chỉ một phương hướng.
Tổ An trầm giọng nói:
- Đi như vậy quá chậm, chúng ta bay đi.
- Không được!
Cảnh Đằng biến sắc, đang muốn ngăn cản, đối phương đã lấy ra hai cái bánh xe lửa xông thẳng lên trời.
Nghe tiếng hô của Cảnh Đằng, trong lòng Tổ An run lên, cơ hồ là cùng lúc, hắn cảm giác được trên trời vốn bình tĩnh, đột nhiên không khí sôi trào, trong nháy mắt như hóa thành vô số cương khí sắc bén bắn nhanh đến.
Tổ An biến sắc, trực tiếp vung kiếm khí em đánh tan những cương phong kia.
Hắn vừa buông lỏng một hơi, bỗng nhiên biến sắc, bởi vì hắn phát giác được không khí xung quanh lại phun trào, rất nhanh hình thành trận gió mãnh liệt công tới.
Tốc độ quá nhanh, hắn không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp xuất thủ đánh tan lần nữa.
Có điều hắn nhướng mày, bởi vì hắn phát giác lần này cương phong mãnh liệt hơn vừa rồi rất nhiều.
Đúng lúc này, không khí xung quanh phun trào lần nữa, thậm chí đỉnh đầu bắt đầu tụ tập mây đen, ẩn ẩn còn có lôi quang lấp lóe, trong không khí tràn ngập vẻ túc sát.
- Mau xuống đây!
Thanh âm của Cảnh Đằng có chút lo lắng.
Trong lòng Tổ An hơi động, trực tiếp từ phía trên nhảy xuống, vốn còn phòng bị những cương phong thần bí có thể truy kích mà hay không, ai biết phòng bị nửa ngày, những cương phong kia tựa hồ mất đi mục tiêu, lần nữa khôi phục lại bình tĩnh.
Mà tầng mây vốn tụ tập trên trời cũng dần dần tán đi, lần nữa lộ ra bầu trời trong xanh.
Tổ An trầm giọng nói:
- Trên bầu trời có cấm chế?
- Không sai.
Cảnh Đằng gật đầu.
- Cực kỳ lâu trước kia, con đường Thiên Nhân đoạn tuyệt, trên bầu trời xuất hiện một tầng cấm chế, đã không có người dám phi hành ở trên bầu trời.
- Nhưng ta cảm giác, tuy những cương phong vừa rồi rất mạnh, nhưng cũng không phải không có phương pháp đối phó.
Tổ An suy nghĩ lấy thực lực của mình, vẫn có thể tiếp tục đi lên.
- Không có tác dụng.
Cảnh Đằng khẽ lắc đầu.
- Ngươi có cảm giác những cương phong vừa rồi bỗng nhiên mạnh lên không?
- Có.
Tổ An đáp.
- Bất quá mạnh lên chung quy có cực hạn chứ.
- Không có cực hạn.
Nhìn ánh mắt giật mình của mọi người, Cảnh Đằng chậm rãi giải thích.
- Trong vô số năm tháng, không biết bao nhiêu tu sĩ kinh tài tuyệt diễm muốn phi thăng nhìn xem bên ngoài là cái gì, nhưng mặc kệ mạnh bao nhiêu, cuối cùng đều thất bại.
- Về sau mọi người rốt cục nghiên cứu ra được, uy lực của cương phong trên trời móc nối với thực lực của ngươi, thực lực của ngươi càng mạnh, gặp phải cương phong sẽ càng mạnh, như vậy dẫn đến vĩnh viễn không người có thể đột phá bầu trời.
Thu Hồng Lệ ồ một tiếng:
- Nghe tựa hồ giống như trận pháp cỡ lớn?
- Rất nhiều tiền bối tinh thông trận pháp nghiên cứu qua, trên bầu trời không phải trận pháp.
Cảnh Đằng lại nói.
- Mà là quy tắc Thiên Đạo.
Trong nháy mắt mọi người trầm mặc, nếu là quy tắc Thiên Đạo mà nói, vậy thì không phải lực lượng con người có thể chống đỡ.
Tổ An trầm giọng nói:
- Nếu không thể bay trên trời, vậy theo ngươi hình dung, nơi này cách Trĩ Xuyên đâu chỉ vạn dặm, chúng ta đi cần đến năm nào tháng nào?