Hắn lấy Thái A Kiếm ra:
- Hoàng hậu sư phụ, ta không sở trường trận pháp, ngươi giúp ta xem làm sao đi ra quỷ nhảy tường?
Mị Ly căn bản không có hiện thân, giống như ngáp một cái:
- Loại chuyện nhỏ nhặt này cũng muốn tìm ta, Hồng Mông chi khí của ngươi không phải chuyên khắc tà ma sao?
Tổ An đau đầu nói:
- Đáng tiếc bây giờ quỷ vật kia lẩn trốn, ta có sức lực cũng không có địa phương làm.
- Ngươi cần gì phải đi theo con đường người ta vạch cho ngươi? Không biết lấy lực phá xảo sao?
Mị Ly tức giận nói.
Trong lòng Tổ An hơi động, nhìn những đường đi trong trạch viện, trước đó là theo những con đường này, bất tri bất giác rơi vào mê cung...
- Đa tạ Hoàng hậu sư phụ.
Hắn đi thẳng tới trước một bức tường, vận chuyển Hồng Mông chi khí, một quyền đánh nát vách tường, trực tiếp xuyên tường mà qua.
Đã không am hiểu trận pháp, vậy trực tiếp đập.
- Trẻ con dễ dạy!
Mị Ly lẩm bẩm, sau đó thanh âm yên lặng.
Lần theo phương hướng trên lý luận, Tổ An không còn đi theo con đường vốn có hành tẩu, mà bạo lực tháo dỡ kiến trúc ven đường, sáng tạo ra một con đường thẳng tắp đi tới hậu viện.
Hồng Mông chi khí vốn là lực lượng khắc chế tà ma, vách tường bị hắn đánh nát không cách nào phục hồi như cũ, cứ như vậy hắn rốt cục thành công đi tới hậu viện.
Vốn hắn còn nghĩ có quỷ vật đi ra đánh lén hay không, nhưng chẳng biết tại sao, ven đường không có quỷ vật gì, thậm chí người giấy lúc trước cũng không có.
Gian phòng của tân nương cũng không khó tìm, tất nhiên là trang trí long trọng nhất, xinh đẹp nhất… chỉ là bây giờ bị những đèn lồng màu xanh lục bao phủ, biến thành âm u nhất.
Hắn đi qua, thời điểm đến cửa bỗng nhiên trong lòng hơi động, hắn phát giác được bên trong có bóng người.
Cửa phòng khép hờ, không có đóng chặt, có thể thông qua khe cửa nhìn vào trong.
Chỉ thấy một nữ tử mặc áo cưới đỏ thẫm đang ngồi ở trước gương trang điểm chải đầu, nhìn bóng lưng hiển nhiên là một nữ tử dáng người yểu điệu, hơn nữa động tác chải đầu rất thục nữ trang nhã, có thể tưởng tượng lúc nàng còn sống nhất định là một tiểu thư khuê các.
Bỗng nhiên Tổ An nghĩ đến lúc trước ở Vân Trung quận nhìn thấy Chỉ Tân Nương, nghĩ thầm nếu nàng ở chỗ này, nhất định sẽ chạy tới kết bạn.
Thời điểm Tổ An cảm khái, tựa hồ sau đầu có nơi nào đó chải không tiện, nàng trực tiếp lấy đầu xuống, bỏ lên trên bàn cẩn thận chải.
Tổ An:
- ...
Tuy hắn đã xuyên việt rất nhiều năm, nhưng kiếp trước làm người bình thường càng lâu, thấy cảnh này cũng kìm lòng không được tóc gáy dựng đứng.
Bất quá cơ hồ trong nháy mắt hắn đã điều chỉnh tốt tâm thái, trực tiếp phá cửa đi vào, tay nắm tới nữ quỷ, hắn không muốn cho đối phương bất cứ cơ hội nào, trước khống chế nàng lại nói.
Ai biết hắn vừa vọt tới bên người tân nương, trước mắt hiện ra gợn sóng, hết thảy biến mất không thấy gì nữa.
Thay vào đó là một khuê phòng tràn ngập mùi thơm và hỉ khí, Tổ An thấy mình đang ở trên giường lớn, xung quanh dán chữ hỷ và mền gấm màu đỏ, tất cả chỉ rõ đây là phòng tân hôn.
Tiếng khóc lóc truyền đến, Tổ An cúi đầu nhìn, phát hiện dưới thân nằm một tân nương nước mắt như mưa, tay mình còn đang bóp bầu ngực trần của đối phương.
Mà cách đó không xa, một tân lang bị trói ở nơi đó, đang trợn mắt tròn xoe nhìn bên này, thân thể giãy dụa, trong miệng ô ô rung động.
Tổ An:
- ? ? ?
Cái này con mẹ nó đến cùng là tình huống gì!
Mị Ly cười ra tiếng:
- Chậc chậc chậc, không nghĩ tới ngươi thật chơi cái sinh tử chi giao, khẩu vị còn rất nặng.
Tổ An vừa nghĩ tới mình cùng nữ quỷ tiếp xúc thân mật, cả người sắp nổ tung, cái này đến cùng là sự tình gì!
Biết rất rõ chuyện này hơn phân nửa là huyễn thuật của nữ quỷ kia, nhưng cảm xúc không khỏi quá chân thực đi.
Vừa rồi mình vì khống chế nữ quỷ trong phòng, thoáng cái xông qua, kết quả ai biết bóp sai chỗ.
Lúc này tân nương mặt đầy nước mắt, đôi mắt tràn ngập cừu hận nhìn hắn.
- Nữ quỷ này còn rất xinh đẹp nha.
Âm thanh kinh ngạc của Mị Ly vang lên.
Tổ An nghĩ thầm trước đó Trương Dũng đã giới thiệu qua, tiểu thư nhà bọn hắn là mỹ nhân nổi danh thập lý bát hương...
Ách, đây không phải trọng điểm!
Hắn quay đầu nhìn tân lang bị trói trên bàn, nhãn cầu của đối phương chảy ra máu, bộ dáng hận không thể ăn hắn.
Tổ An yên lặng quan sát hệ thống, không có thu được điểm nộ khí, quả nhiên hết thảy đều là giả.
Ý nghĩ này vừa lên, hệ thống liền thu được điểm nộ khí liên tiếp:
- Đến từ Cảnh Đằng, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Cả người hắn sửng sốt, vì sao Cảnh Đằng bốc hỏa với mình?
Chẳng lẽ ta đáp ứng hộ tống nàng, kết quả hôm nay thất lạc dẫn đến nàng gặp phải nguy hiểm?
Đang kỳ quái, bỗng nhiên trong lòng hơi động.
Chờ chút, tình hình trước mắt sao giống như đã từng quen biết.
Hắn nghĩ tới nội dung trước đó trên sân khấu, chẳng lẽ đó là nhân sinh của nữ quỷ này?