- Vậy nếu một mực không cách nào giải quyết sự kiện này, chẳng phải sẽ mãi bị vây trong tuần hoàn?
Vi Tác kinh hô.
- Nếu thực sự hết cách, chỉ cần đợi đến hừng đông mặt trời mọc, những quỷ vật kia sẽ phải thối lui.
Thu Hồng Lệ nói.
- Không có tác dụng.
Cảnh Đằng lắc đầu.
- Năng lực của quỷ vật ở nơi này mạnh hơn ta tưởng tượng, chúng ta đã trúng quỷ thuật của nàng, thời gian ở nơi này trôi qua không giống bên ngoài, nói không chừng còn chưa đợi đến mặt trời mọc, chúng ta đã không kiên trì nổi.
Sau đó lại nói.
- Hơn nữa ta hoài nghi, coi như mặt trời mọc, cũng chưa chắc chiếu đến nơi đây.
Mọi người lần theo ánh mắt nàng ngẩng đầu nhìn, lúc này mới chú ý tới, tựa hồ không nhìn thấy bầu trời.
Khắp nơi giăng đèn kết hoa, còn có vụ khí quỷ dị che chắn, trước đó mọi người lại không phát hiện điểm này.
- Ngươi nói chúng ta có khả năng ở dưới lòng đất hoặc trong sơn động?
Tổ An hỏi.
Cảnh Đằng gật đầu.
- Không bằng để Tiểu Anh đi ra, thương lượng với Quỷ ở nơi này một chút?
Thu Hồng Lệ đề nghị, đều là Quỷ, nói không chừng có tiếng nói chung.
Cảnh Đằng lắc đầu.
- Thế giới Quỷ càng coi trọng mạnh được yếu thua, tu vi của Tiểu Anh quá thấp, nàng đi ra sẽ bị những lệ quỷ kia thôn phệ hết năng lượng.
Thấy cách này không được, bỗng nhiên Thu Hồng Lệ mở miệng nói.
- Đã vậy, chúng ta trực tiếp tìm tân nương kia, đánh nàng phục là được.
Nàng xuất thân Ma giáo, trải qua bối rối lúc đầu, hiện tại dần dần khôi phục tác phong làm việc bình thường.
Tổ An mỉm cười.
- Ta cũng có ý này.
Vi Tác chỉ chỉ những khách mời ở xung quanh.
- Không bằng trước diệt những thủ hạ này?
Tổ An lắc đầu.
- Bọn họ đều là người giấy biến thành, tiêu diệt lại nhiều cũng không có ý nghĩa.
Lúc này trên sân khấu lại bắt đầu ca hát.
Mấy người liếc nhau, lặng lẽ rời sân khấu.
Những khách mời chỉ nhìn sân khấu, dường như căn bản không thấy bọn họ, thần sắc cực kỳ quái dị.
Trên đường Tổ An dựa theo biện pháp trước đó, một đường lấy Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh mở đường, rất nhanh oanh ra một con đường.
Cảnh Đằng nhìn mà âm thầm bội phục, tuy phương pháp này khá đần, nhưng xác thực hữu hiệu.
Bất quá không biết nhớ lại chuyện gì, trực tiếp quay đầu đi không nhìn hắn nữa.
Ngực vẫn còn cảm giác đau a, gia hỏa kia bóp thật mạnh.
Thấy sắp đến gian phòng của tân nương, Tổ An trầm giọng nói.
- Có một vấn đề, vừa rồi ta phát hiện đối phương, muốn công kích nàng, kết quả lại trúng huyễn thuật...
Nói xong đại khái kể lại sự tình vừa rồi.
Vi Tác buồn bực.
- Vì sao ngươi hóa thân ác bá, ta lại chỉ có thể làm khổ chủ, không công bằng!
Thu Hồng Lệ lại vểnh tai.
- Vừa rồi ngươi và nữ quỷ kia làm chuyện đó…
- Cũng không phải nữ quỷ, là...
Tổ An đang muốn giải thích, Cảnh Đằng ho nhẹ đánh gãy hắn.
- Căn cứ ngươi nói, rất có thể trong phòng bố trí trận pháp đặc thù mới để ngươi rơi vào huyễn cảnh, đợi lát nữa không cần vội vã xông, ta lôi nàng ra lại tính.
Cảnh Đằng nói.
- Được!
Tổ An gật đầu, mấy người bắt đầu thương nghị sách lược liên thủ công kích, phải làm cho đối phương không kịp phản ứng.
Thủ đoạn của nữ quỷ này quá quỷ dị, thật cho nàng phát huy, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện sơ suất.
Rất nhanh đoàn người đi tới ngoài phòng tân nương, cửa vẫn mở hé, một nữ tử mặc hỉ phục đưa lưng về phía cửa, ngồi ở trước gương chậm rãi chải đầu.
Đợi nàng hái đầu xuống chải, dù vừa rồi mọi người được nhắc nhở, lúc này cũng không nhịn được hít khí lạnh.
Nữ quỷ kia chải xong, đặt đầu lên cổ, tựa hồ nghiêng tai lắng nghe cái gì.
Cảnh Đằng trực tiếp xuất thủ, mấy chục dây leo bắn ra, trong nháy mắt quấn lấy nữ quỷ.
Sau đó kéo mạnh một phát, nữ quỷ kia hét lên, vô số sợi tóc tứ tán, trực tiếp quấn quanh cây cột trong phòng, cứ như vậy hình thành giằng co với Cảnh Đằng.
Bởi vì tranh đấu, tóc nàng rối tung, khăn cô dâu cũng theo đó trượt xuống, mọi người rốt cục thấy rõ hình dạng của nữ quỷ.
Khuôn mặt xám xanh không gì sánh được, ánh mắt cơ hồ đều là tròng trắng, chỉ có một chút màu đen lớn chừng hạt đậu, bờ môi đen nhánh, bởi vì lúc này đang giãy dụa, sắc mặt dữ tợn khủng bố, hàm răng trong miệng lộ ra, cực kỳ sắc bén, nước bọt nhỏ trên mặt đất, đen như mực.
Vi Tác nhịn không được nuốt nước miếng, sao không giống nữ quỷ trong tưởng tượng?
Thiện Nữ U Hồn quá hại người, cũng không biết là gia hỏa trời đánh nào viết ra nội dung cốt truyện không hợp thói thường như thế.
Đến tận đây hắn triệt để bỏ đi tâm tư hẹn hò với nữ quỷ.
Bỗng nhiên nữ quỷ vươn tay lục lọi ở trên bàn trang điểm, tay nàng nổi lên màu xanh, giống như cành khô, móng tay đen nhánh thật dài, nếu đâm vào người, hơn phân nửa sẽ xuất hiện mấy cái lỗ máu.
Rất nhanh nàng lấy ra một cây kéo, trực tiếp cắt những dây leo đang trói chặt.
Cảnh Đằng biến sắc, cây kéo kia tạo hình kỳ lạ, còn chưa chạm tới đã cho nàng cảm giác uy hiếp.