Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3222 - Chương 3222 - Trở Lại Bắt Đầu (2)

Chương 3222 - Trở lại bắt đầu (2)
Chương 3222 - Trở lại bắt đầu (2)

Thái A Kiếm hơi rung động, trong đầu vang lên tiếng cười của Mị Ly.

Tổ An đang muốn hỏi nàng, bỗng nhiên trong lòng hơi động, hỏng bét, Hồng Lệ đâu!

Hắn vội vàng đi tìm tung tích của Thu Hồng Lệ, không biết nàng có gặp nguy hiểm gì không.

Vừa đi mấy bước, chợt nhớ tới cái gì, liền dùng tay kéo Cảnh Đằng.

Cảnh Đằng giống như bị chạm điện, vội vàng thu về tay:

- Không được đụng ta!

Tổ An sững sờ, giải thích nói:

- Ta sợ lại như vừa rồi, không cẩn thận sẽ bị huyễn thuật tách ra.

Vừa rồi mình chỉ lên sân khấu, thì thất lạc mọi người, hắn không muốn lại tới lần nữa.

Cảnh Đằng hơi nhíu mày, nơi đây quỷ quyệt để cho nàng ăn thiệt thòi lớn, đồng dạng cũng không muốn lại tới lần nữa.

Một sợi dây leo trực tiếp quấn ở trên tay hắn:

- Kéo như vậy là được.

Tổ An cũng không để bụng, vội vàng dẫn nàng tìm kiếm trong phủ, có lẽ do thuật tịnh hóa vừa rồi có hiệu quả, sương mù trong trang viên nhạt đi không ít, cũng không lâu lắm liền phát hiện Thu Hồng Lệ.

Nàng bị vây ở trong một gian phòng, xung quanh là âm khí nồng đậm, tựa hồ trong phòng còn bố trí trận pháp, mới có thể làm cho âm khí nồng đậm như thế.

Toàn thân nàng phát sáng chống lại âm khí, nhìn ra được song phương ai cũng không làm gì được ai.

Tổ An vội vàng thi triển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh xua tan âm khí, nhìn thấy Tổ An đến, Thu Hồng Lệ nhất thời mừng rỡ:

- A Tổ!

- Vừa rồi các ngươi đột nhiên biến mất, ta đi tìm ngươi khắp nơi, kết quả không cẩn thận bị vây ở đây...

Đang nói một nửa, bỗng nhiên nàng thấy hai người nắm dây leo, thần sắc giống như cười mà không phải cười:

- Sao các ngươi lại ở cùng một chỗ.

- Vừa rồi chúng ta...

Tổ An đang muốn giải thích, Cảnh Đằng ho nhẹ đánh gãy hắn.

- Nhanh đi tìm họ Vi kia, tu vi của hắn thấp nhất, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm.

Tổ An gật đầu, nhanh chóng tìm kiếm.

Cuối cùng ở trong sông nhỏ tìm được Vi Tác, cả người hắn bị giam ở trong lồng, toàn thân quấn dây rong, cái bụng tròn trịa, hai mắt trợn thật lớn, bộ dáng không cam lòng.

Trái tim Tổ An trầm xuống, bởi vì Vi Tác không còn hô hấp, đã chết.

Không nghĩ đến xa cách từ lâu gặp lại, vậy mà rơi vào kết cục như vậy, Tổ An trầm mặc, một lúc lâu sau mới ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt mắt đối phương.

- Ta nhất định sẽ báo thù thay ngươi!

Tuy nữ quỷ kia thân thế đáng thương, nhưng nàng giết hại người vô tội, cuối cùng sẽ phải trả giá đắt.

Đúng lúc này, tiếng ho khan kịch liệt vang lên, ở trong ánh mắt chấn kinh của mọi người, Vi Tác ngồi dậy:

- Báo thù gì?

- Ngươi là người hay quỷ?

Thu Hồng Lệ cảnh giác.

- Đương nhiên là người.

Vi Tác phun nước trong bụng ra.

- May mắn ta biết Quy Tức Công lừa qua nữ quỷ kia, bằng không đã chết chắc.

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Tổ An hiếu kỳ hỏi.

Vi Tác kể lại tao ngộ của mình, nguyên lai hắn đóng vai thành tân lang, sau đó hết thảy theo nội dung cốt truyện ban đầu phát động, cuối cùng bị nhét vào lồng heo ngâm nước, may mắn có Quy Tức Công bảo vệ một mạng.

Hắn nhịn không được đậu đen rau muống nói:

- Ta là tạo cái nghiệt gì, ở trong phòng trơ mắt nhìn lão bà của mình bị nam nhân khác cưỡng gian, a a a, lưu lại cho ta bóng ma tâm lý không thể xóa nhòa.

Hắn đấm ngực dậm chân, Tổ An và Cảnh Đằng nhịn không được liếc nhau, sau đó lại như giật điện tách ra.

Mặc dù biết hai bên trải qua hoàn cảnh khác nhau, hắn cũng không phải tân lang trong phòng của hai người, nhưng luôn cảm thấy có chút chột dạ.

Tổ An ho nhẹ:

- Nếu bốn người chúng ta đã đoàn tụ, lần này không nên thất lạc, cùng một chỗ bắt lấy nữ quỷ kia!

- Tốt, làm ta thảm như vậy, ta muốn để nàng trả giá đắt!

Cảnh Đằng nghiến răng nghiến lợi nói.

Thấy hận ý trên mặt nàng, Vi Tác sững sờ, nghĩ thầm ngươi sao có khả năng còn thảm hơn ta.

Thời điểm mấy người ma quyền sát chưởng, bỗng nhiên ánh sáng xung quanh vặn vẹo, đợi mấy người lấy lại tinh thần, phát hiện bọn họ lại ngồi ở trước sân khấu, trên sân khấu thì đang bắt đầu diễn vở kịch kia.

Hết thảy bắt đầu lại!

- Tại sao lại trở về?

Vi Tác cả kinh, bụng hắn vẫn phình lên, vừa rồi uống nước còn chưa nôn ra hết, lại trở về địa phương bắt đầu cơn ác mộng.

Nhìn hạt dưa bánh ngọt trên bàn, nghĩ đến vừa rồi ăn vui vẻ, bụng hắn lại phiên giang đảo hải.

Thu Hồng Lệ và Cảnh Đằng cũng hồi tưởng lại tình hình vừa rồi, không tự chủ được cách xa những thức ăn trên bàn.

Tổ An âm thầm vui mừng, vừa rồi vì phòng ngừa vạn nhất, để Cảnh Đằng dùng dây leo quấn mọi người, miễn lại phân tán ra.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Thu Hồng Lệ nhìn về phía Tổ An, thần sắc có chút sầu lo.

Cảnh Đằng cũng hơi biến sắc, tựa hồ đang suy tư điều gì.

- Nếu đoán không sai mà nói, vừa rồi chúng ta không tìm được mấu chốt giải quyết sự kiện này, cho nên mới bắt đầu lại.

Tổ An đáp.

Bình Luận (0)
Comment