Âm thanh của Tổ An vang lên:
- Nếu muốn nói sự tình đặc biệt gì, chúng ta trừ xem kịch, còn làm một chuyện.
- Chuyện gì?
Mấy người khác vội vàng vểnh tai.
- Tặng lễ!
Tổ An không nhìn về phía hậu viện nữa, mà nhìn về phía cửa trước.
Trong lòng mọi người hơi động, đúng vậy, vừa rồi tiến đến, quản gia bắt bọn hắn tặng lễ, sau đó bảo bọn hắn viết tên.
Nếu là người phàm, hành động như vậy rất bình thường.
Nhưng nếu là quỷ trạch, vậy hành động này liền đáng giá suy nghĩ sâu xa.
- Nhưng vừa rồi chúng ta dùng không phải tên thật nha?
Thu Hồng Lệ nghi ngờ nói.
Lúc này Cảnh Đằng cau mày nói:
- Bất quá trong tên giả đều bao hàm một chữ của tên thật, có khả năng đối phương là thông qua cái này phát động.
Tổ An xấu hổ, đều là mình dẫn đầu không tốt, vô ý thức hại mọi người.
Rất nhanh đoàn người đi tới lối vào trang viên, cửa lớn đã đóng lại, quản gia và mấy hạ nhân đang ở nơi đó thu quầy, hiển nhiên là đang định rời đi.
- Ai u, sao mấy vị đi ra? Chẳng lẽ muốn ra ngoài, buổi tối bên ngoài rất nguy hiểm.
Vương thúc nhìn thấy mấy người, vội vàng nghênh đón.
Tổ An cười cười:
- Chúng ta không đi ra, chỉ là lần này được thịnh tình khoản đãi, cảm giác chúng ta nhiều người như vậy, vừa rồi tặng tiền mừng quá ít, nên tới thêm một chút.
- Ai nha, các ngươi quá khách khí, nếu các ngươi đã là khách nhân, chúng ta sao có thể nhận.
Vương thúc vội vàng nói.
Tổ An âm thầm cười lạnh, vừa rồi gia hỏa này cực kì tham tài, hiện tại có tiền đưa tới cửa lại cự tuyệt, hiển nhiên là có quỷ.
Sau đó hắn cũng lười lãng phí thời gian, phất tay khẽ hấp, hút danh mục quà tặng vào tay.
Nhìn thấy phía trên quả nhiên có tên của mọi người, hơn nữa cầm trong tay cảm giác không phải giấy bình thường, mà như kim loại tài liệu đặc thù nào đó, tản ra khí tức âm tà không gì sánh được.
- Giao cho ta!
Thần sắc Cảnh Đằng lạnh lẽo, từ trong tay đối phương tiếp nhận danh mục quà tặng.
Tổ An nghi ngờ nhìn nàng, không hiểu nàng có ý gì.
Chỉ thấy hai tay Cảnh Đằng nhanh chóng kết ấn:
- Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tiền Hành, tru tà!
Một đạo phù văn huyền ảo xuất hiện ở trên không trung, bên trong mơ hồ có thể thấy được mấy con Kim Long, sau cùng đều xuyên thấu danh mục quà tặng.
Danh mục quà tặng lập tức biến thành tro bụi!
- Không!
Trong bóng tối truyền đến tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Mọi người kinh ngạc nhìn Cảnh Đằng, tựa hồ có thể cảm nhận được sát khí vừa rồi của nàng.
- Nữ quỷ này hại ta ăn thiệt thòi lớn, chết trăm lần cũng không đủ.
Cảnh Đằng nghiến răng nghiến lợi.
Mọi người kỳ quái, chỉ có Tổ An rụt cổ, cảm thấy tay lạnh lẽo.
Lúc này vô số oan hồn trong suốt từ trong trang viên tứ tán bỏ trốn, nghĩ đến hẳn là người những năm này đi ngang qua, không cẩn thận tặng lễ, sau đó bị nhốt ở trong trang viên này.
Không gian xung quanh vặn vẹo, mọi người tập trung nhìn, chỉ thấy mình đang ở trong một phế tích đổ nát hoang vu, đâu còn có cảm giác giăng đèn kết hoa như trước.
- Vì sao nữ quỷ kia đến thời khắc sống còn cũng không dám đi ra ngăn cản?
Thu Hồng Lệ khó hiểu.
- Bởi vì hắn quá mạnh.
Cảnh Đằng nhìn Tổ An, trong đầu nhớ lại tư thế oai hùng của hắn vừa rồi.
- Nữ quỷ kia giao thủ với hắn mấy lần, biết mình không phải đối thủ, vì vậy giả vờ trấn định, đến đánh bạc chúng ta không phát hiện danh mục quà tặng có vấn đề, kết quả nàng đánh bạc thua.
- Thì ra là thế.
Thu Hồng Lệ lòng còn sợ hãi.
- Về sau chúng ta nhất định phải càng thêm cẩn thận, bằng không lần sau chưa chắc sẽ có vận khí tốt như vậy.
Lần này có thể chuẩn xác tìm được vật nội trú, ai dám cam đoan lần sau cũng tìm được? Những Quỷ này năng lực quá khó lòng phòng bị.
Mấy người gật đầu, thậm chí Vi Tác âm thầm thề, về sau mình nhất định không thể ăn loạn!
Bận rộn một đêm, bây giờ trời đã tảng sáng, mấy người dứt khoát không nghỉ ngơi, trực tiếp lên đường.
...
Lại nói phương bắc của thế giới này có vương thành, một Vương tử ăn mặc hoa lệ gấp rút gõ cửa.
Qua khá lâu cửa mở ra, một nữ tử váy xanh đi tới, trên mặt có chút không vui:
- Vương tử, sớm như vậy đến tìm ta là có chuyện gì?
Mặc dù đã không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng khi nhìn dung nhan tuyệt thế của đối phương, trong mắt Vương tử vẫn lóe lên vẻ kinh diễm:
- Sở cô nương, lần trước ngươi nhờ ta tra những người kia, đã có manh mối.
- Làm phiền Liệt Dương Vương tử.
Trên mặt lãnh đạm của nữ tử váy lam rốt cục hiện ra thần thái cao hứng.
- Không biết hiện tại bọn họ ở nơi nào?
Nàng tự nhiên chính là Sở Sơ Nhan, ban đầu ở trong Đạo môn bí cảnh, bọn họ phát hiện bí cảnh cùng tông môn ghi chép khác nhau rất lớn, mọi người phí rất nhiều thời gian mới hoàn thành nhiệm vụ.
Bọn hắn cũng coi như được ích lợi không nhỏ, sau cùng tụ tập ở địa phương ước định, chờ đợi rời Đạo môn bí cảnh.