Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3264 - Chương 3264 - Bản Thể

Chương 3264 - Bản thể
Chương 3264 - Bản thể

Trên mặt hai nữ đều hiện lên nụ cười lạnh, hiển nhiên không tin hắn nói.

Tổ An thở dài, truyền âm cho Cảnh Đằng:

- Cảnh cô nương, ngươi hại thảm ta.

Cảnh Đằng liếc nhìn Thu Hồng Lệ, thấy được nàng phảng phất như núi lửa sắp bạo phát, khóe miệng không khỏi hiện lên nụ cười.

Đồng thời trong lòng kỳ quái, vì sao nữ tử áo trắng kia có địch ý với ta như thế?

Nàng nhịn không được hỏi thăm trung niên:

- Tang Ngạo, đây là tình nhân của ngươi?

Nghe được cái này, sắc mặt Yến Tuyết Ngân phát lạnh, càng thêm tức giận.

Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +500 +500 +500...

Trung niên vội vàng khoát tay:

- Ngươi hiểu lầm, Yến cô nương chỉ là bằng hữu ta mời đến trợ trận, không có loại quan hệ kia.

Cảnh Đằng căn bản không tin, mà nhìn về phía Yến Tuyết Ngân:

- Vị cô nương này xuất trần thoát tục như thế, ta thực không muốn ngươi rơi vào vũng bùn, người này lòng lang dạ thú, tuyệt đối không phải lương phối, ngươi đừng bị hắn lừa gạt.

- Ta không có quan hệ gì với hắn.

Yến Tuyết Ngân lạnh lùng nói.

Cảnh Đằng giật mình, nàng có thể cảm giác được đối phương nói không phải nói dối, vậy sao có địch ý với ta lớn như vậy?

Lúc này trung niên lại lộ ra vẻ tươi cười:

- Vốn những năm này ta rất thương tâm, bất quá không nghĩ tới Đằng Đằng ngươi còn sẽ ăn dấm vì bên cạnh ta có nữ nhân khác, ta đột nhiên có chút vui vẻ. Ngươi còn cố ý kéo nam nhân khác đến chọc ta tức giận, quả nhiên vẫn nghịch ngợm như năm đó.

Thu Hồng Lệ và Yến Tuyết Ngân buông lỏng một hơi, mình là quan tâm sẽ bị loạn, nghĩ nghĩ liền biết cái này hơn phân nửa là nữ nhân kia dùng để chọc tức bạn trai cũ, coi như mình không tin nàng, cũng nên tin tưởng Tổ An chứ, hắn không phải ngựa giống, sao có thể cấu kết nữ nhân nhanh như vậy.

Đúng lúc này, Cảnh Đằng giống như nhìn thiểu năng trí tuệ nhìn nam tử kia:

- Có phải ngươi quá tự luyến hay không, ta cần phải cố ý lừa ngươi?

Nói xong nàng ôm cánh tay Tổ An:

- Tổ đại ca rất tốt với ta, ta cũng rất yêu hắn, chúng ta lưỡng tình tương duyệt, hơn nữa ta đã là người của hắn.

Tổ An:

- ? ? ?

Cô nãi nãi, ngươi chớ nói lung tung, cái này là sẽ gây ra án mạng.

Vừa rồi Yến Tuyết Ngân và Thu Hồng Lệ còn cảm thấy mình trách oan Tổ An, kết quả một giây sau nghe được tin tức nổ tung này, cả người đều mộng bức.

Đã là người của hắn?

Yến Tuyết Ngân nghĩ thầm hỗn đản Tổ An này, thật quá hỗn trướng, bên người rõ ràng có Thu Hồng Lệ, lại còn ăn vụng ở bên ngoài!

Còn có đồ đệ Vân Gian Nguyệt này xảy ra chuyện gì, còn nói yêu nữ Ma Giáo, sao ngay cả một nam nhân cũng nhìn không được, dễ dàng bị người ta trộm nhà như vậy?

Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +911 +911 +911...

Ánh mắt của Thu Hồng Lệ cũng trợn thật lớn, ta rõ ràng cùng A Tổ mỗi ngày ở chung, hai người bọn hắn lăn giường lúc nào? Chẳng lẽ là mấy lần sau khi ta ngủ?

Nàng ngược lại không có hoài nghi Cảnh Đằng nói, bởi vì dọc theo con đường này đã biết tính tình nàng cao ngạo, tuyệt đối sẽ không lấy trong sạch của mình ra nói đùa.

A a a, nữ nhân này thật không biết xấu hổ!

Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +748 +748 +748...

Nhìn cánh tay của Tổ An lún sâu vào bộ ngực mềm mại của Cảnh Đằng, hô hấp của trung niên thoáng cái dồn dập lên.

Năm đó Cảnh Đằng cũng không cùng mình thân mật như vậy!

Hắn liếc nhìn Tổ An một chút:

- Tốt, tốt cực kì.

Đến từ Tang Ngạo, điểm nộ khí +444 +444 +444...

Sau đó nỗ lực thu thập tâm tình, lúc này mới nhìn Cảnh Đằng nói:

- Lần này ngươi trở lại chốn cũ, là muốn tìm bản thể sao?

- Thế nào, ngươi muốn ngăn cản?

Cảnh Đằng nhàn nhạt liếc hắn một cái.

Trung niên thở dài não nề:

- Tuy ngươi buồn bực ta hận ta, nhưng ta làm sao có thể làm sự tình tổn thương ngươi. Năm đó ta nhất thời hồ đồ, sau đó hối hận... được rồi, nói những thứ này đoán chừng ngươi cũng không thích nghe, ta mang ngươi đi.

Nói xong quay người ở phía trước dẫn đường, đi thẳng tới hậu viện, chỉ thấy hắn lấy ra lệnh bài nhấn một cái, chỗ đó phảng phất như có màn sáng bán trong suốt như ẩn như hiện, sau đó cảnh sắc trước mắt mọi người biến đổi, cảnh tượng cỏ dại đầy đất biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một vườn hoa mỹ lệ.

Tổ An giật mình, nghĩ thầm đây là một loại chướng nhãn pháp cao minh, nếu không phải hắn tự mình mở, chỉ sợ ngoại nhân rất khó tìm được.

Chỉ thấy trong vườn muôn hoa đua nở, bươm bướm bay múa, chính giữa vây quanh một phần mộ nhỏ nhắn.

Tổ An vô ý thức liếc nhìn Cảnh Đằng, cái này hơn phân nửa chính là mộ nàng.

Trung niên mang bọn hắn đi đến chính giữa, trước mộ dựng một bia đá, trên viết "Người thương Cảnh Đằng chi mộ" .

Trước bia đá bày đầy nhang đèn tiền giấy, còn cung phụng các loại dưa quả bánh ngọt.

Lúc này trung niên vuốt ve mộ bia, ngữ khí rất thương cảm:

- Mỗi năm vào ngày giỗ của ngươi, ta đều đến tảo mộ cho ngươi, đồng thời ở chỗ này mấy ngày, ta biết ngươi sợ cô đơn, thích náo nhiệt.

Bình Luận (0)
Comment