Phải biết Phù Sư có rất nhiều tác dụng với một Dong Binh Đoàn, Phù Sư có thể giúp xếp giáp, trị liệu, còn có các loại kỹ năng khống chế, có thể nói ở toàn bộ Dong Binh Đoàn, tầm quan trọng tuyệt đối xếp trước ba, bây giờ Phù Sư vừa chết, không nói để toàn bộ Dong Binh Đoàn thực lực giảm xuống một nửa, nhưng ít nhất sẽ ảnh hưởng tiếp cận một phần ba chiến lực!
Lúc này Sở Sơ Nhan kéo Hỗn Thiên Lăng một cái, mượn lực kéo tránh thoát những công kích ở sau lưng, cả người trực tiếp vượt qua vòng vây!
Đúng lúc này, một cây trọng chùy bỗng nhiên gào thét bay đến, Sở Sơ Nhan buộc lòng phải né tránh, thời gian qua một lát, lính đánh thuê khác lần nữa bao vây nàng lại.
- Lão đại, không nghĩ tới ngươi lại xém chút để cô nàng này chuồn mất, may mắn ta kịp thời đuổi tới.
Một nam tử âm nhu chậm rãi từ trong rừng hiện ra thân hình.
Mí mắt của thủ lĩnh mặt sẹo nhảy nhót, người trước mắt này chính là Phó đoàn trưởng của Dong Binh Đoàn, vô luận tu vi hay uy vọng đều không kém mình, cũng bởi vì có chút kiêng kị hắn, cho nên cố ý điều hắn đi, không nghĩ tới vừa vặn ở thời điểm này trở về.
- May mắn Nhị đương gia kịp thời đuổi tới, tiện nhân kia giết nhiều huynh đệ của chúng ta, hôm nay nhất định phải bắt nàng bào chế một phen!
Những lính đánh thuê xưa nay thân cận với Phó đoàn trưởng ào ào đánh trống reo hò.
Tuy trong lòng thủ lĩnh mặt sẹo có chút khó chịu Phó đoàn trưởng thầm trào phúng mình làm việc bất lợi, nhưng lúc này không phải thời điểm phát tác, đành phải trầm giọng nói:
- Nhị đương gia ngươi đến rất đúng lúc, nàng này quỷ kế đa đoan, tu vi lại cao, mọi người cùng nhau xuất thủ, quyết không thể cho nàng một cơ hội nhỏ nhoi.
- Tốt, vậy nhìn hai ta ai có thể bắt giữ nàng trước.
Nam tử âm nhu vừa quan sát Sở Sơ Nhan, vừa chậc chậc tán thưởng.
- Tốt một cái mỹ nhân ta thấy mà yêu, ta nhìn cũng không nỡ ra tay.
Tuy miệng nói như vậy, nhưng tay lại không chút lưu tình, vừa ra tay liền thẳng đến yếu hại của đối phương.
Thủ lĩnh mặt sẹo hừ một tiếng, cũng không cam chịu yếu thế bổ nhào qua, vừa rồi mất mặt, tự nhiên không thể để cho Nhị đương gia khống chế đối phương trước.
Sở Sơ Nhan nhất thời hiểm tượng hoàn sinh, tu vi của hai người này thậm chí còn trên nàng, lại thêm những lính đánh thuê khác cũng không giảng quy củ giang hồ, cùng một chỗ vây công, các loại công kích thuật pháp không kịp nhìn, rất nhanh trên người nàng lại bị thương.
Nếu không phải nàng bằng vào Tuyết Hoa Thần Kiếm tinh diệu, còn có tùy cơ ứng biến nhanh, chỉ sợ sớm đã phơi thây tại chỗ.
Nhưng dù như thế, nàng đã mấy lần phun máu tươi, cả người giống như một chiếc thuyền con trong biển động, tùy thời có thể lật úp.
Trong mắt nàng lóe lên tuyệt vọng, không nghĩ tới mình sẽ chết ở trong bí cảnh cổ quái này, chỉ sợ đời này rốt cuộc không có cơ hội gặp được A Tổ.
Đúng lúc này, một tiếng gầm thét truyền đến:
- Buồn cười, ban ngày ban mặt nhiều đại nam nhân như vậy lại lấy nhiều khi ít, vây công một cô gái yếu đuối, còn biết xấu hổ hay không!
Một công tử áo trắng phong độ nhẹ nhàng từ giữa không trung bay tới, trong tay cầm cây quạt, rất có ý phong lưu tiêu sái.
Sở Sơ Nhan nhìn người tới, không khỏi khẽ giật mình:
- Liệt Dương Vương Tử?
- A, nguyên lai là Sở cô nương, những người này lại dám khi dễ ngươi, thật buồn cười!
Công tử áo trắng này tự nhiên chính là Liệt Dương Vương Tử.
Hắn một mực đang chờ cơ hội trong tưởng tượng, vừa rồi nhìn thấy Sở Sơ Nhan vậy mà bằng vào năng lực của mình xém chút chạy ra vòng vây, trái tim hắn cũng nhảy lên đến cuống họng.
May mắn đằng sau ra một cái Nhị đương gia ngăn nàng lại.
Nhìn thấy Sở Sơ Nhan đã rơi vào tuyệt cảnh, nhưng hắn thủy chung tìm không thấy hình ảnh đối phương bị đánh bay trong tưởng tượng, mình bay đến hư không ôm nàng, sau đó quay vòng vòng, nhưng Tôn hộ pháp ở một bên lo lắng thúc giục, nói chờ đợi thêm nữa chiến lực của Sở cô nương không còn, đến lúc ấy cục diện càng không thể khống chế.
Rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể hiện thân “cứu giúp”, vì để loại cứu giúp này càng thêm truyền kỳ và duyên phận, hắn cố ý giả bộ như không nhận ra Sở Sơ Nhan, chỉ trùng hợp đi ngang qua thấy việc nghĩa hăng hái làm mà thôi, đợi Sở Sơ Nhan hô ra thân phận, hắn mới “như ở trong mộng mới tỉnh” nhận ra đối phương.
Lúc này Hôi Lang Dong Binh Đoàn nghiêm mật vây Sở Sơ Nhan ở trung tâm, trong lúc nhất thời tạm thời không có công kích, mà nhìn khách không mời mà đến.
- Gia hỏa áo trắng quần trắng này là nơi nào xuất hiện?
- Nghe ngữ khí của bọn hắn giống như nhận biết, còn là Vương tử?
- Thôi đi, chúng ta cũng không phải không có chém qua Vương tử, ngay cả quốc vương cũng giết.
- Tiểu tử này ăn mặc danh quý, nghĩ đến hẳn có chút đáng tiền.
...
Liệt Dương Vương Tử nghe mà mí mắt nhảy lên, nhịn không được cả giận nói:
- Hỗn trướng, các ngươi lấy nhiều khi ít, tính toán hảo hán gì, có bản lĩnh phái hai người đi ra cùng bản Vương tử và Sở cô nương đơn đả độc đấu!