Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3275 - Chương 3275 - Sao Không Giống Trong Tưởng Tượng (2)

Chương 3275 - Sao không giống trong tưởng tượng (2)
Chương 3275 - Sao không giống trong tưởng tượng (2)

Hắn không khỏi cảm thấy cơ trí, trong tuyệt cảnh hai người song kiếm hợp bích, vai sóng vai lưng tựa lưng nghênh đón cường địch, cảm tình khẳng định nhanh chóng ấm lên.

Ai biết đám lính đánh thuê cười lên ha hả:

- Đầu óc ngươi bị lừa đá sao, trên đời này chỉ cần có thể thắng chính là đạo lí, lấy nhiều đánh ít không vui sao, người nào theo ngươi một đối một.

Nghe các loại trào phúng, sắc mặt Liệt Dương Vương Tử tái xanh:

- Thôi được, vốn muốn lấy thân phận bình thường đấu với các ngươi một trận, nhưng các ngươi ép ta, người nhiều thì không tầm thường sao.

Hắn vỗ vỗ tay:

- Đều đi ra đi!

Vừa dứt lời, một đám người từ bốn phương tám hướng xuất hiện, ẩn ẩn bao vây Hôi Lang Dong Binh Đoàn lại.

Nhìn thấy người của Dong Binh Đoàn sắc mặt khẽ biến, Liệt Dương Vương Tử chỉ cảm thấy trong lòng khoái ý:

- Các ngươi không phải ỷ vào người nhiều sao, hiện tại đến phiên chúng ta nhiều người.

Lúc này Nhị đương gia âm nhu kia cười lạnh một tiếng:

- Chất lượng không đủ, số lượng lại nhiều cũng chỉ là một đám cừu non.

Vừa dứt lời, cả người hắn giống như quỷ mị, thân hình nhanh chóng xuyên qua xung quanh, cơ hồ trong nháy mắt, thủ hạ của Liệt Dương Vương Tử kêu rên liên hồi, thời gian nháy mắt liền có mười mấy người ngã trong vũng máu, ngực mỗi người đều bị mở ra, trái tim bị lấy đi.

Hai tay của Nhị đương gia giống như móng vuốt, dài nhỏ bén nhọn, phía trên đều là trái tim đẫm máu.

Chỉ thấy miệng hắn trở nên to lớn, há miệng nuốt những trái tim trong tay vào, sau đó âm thanh nhấm nuốt khiếp người vang lên.

Theo tiếng nuốt xuống vang lên, Nhị đương gia lộ ra vẻ mặt thỏa mãn:

- A, trái tim tươi sống luôn ngon như vậy.

Bên Liệt Dương Vương Tử kìm lòng không được lui về sau một bước, gia hỏa này là yêu quái sao, quá ghê người.

Đám người Hôi Lang Dong Binh Đoàn dữ tợn cười một tiếng, bọn họ đều là người thân kinh bách chiến, căn bản không cần nhắc nhở, lẫn nhau ăn ý đã để bọn họ bắt lấy trong nháy mắt tinh thần đối phương bị đoạt bổ nhào qua.

Rất nhanh binh khí huy chém, thu gặt lấy từng sinh mệnh.

Liệt Dương Vương Tử biến sắc, làm sao có khả năng, những người này làm sao thoáng cái lợi hại như thế?

Vừa rồi Sở Sơ Nhan rõ ràng một người đùa bỡn bọn hắn xoay quanh, mình và nàng tu vi không kém nhiều, hơn nữa trong đoàn đội còn có mấy cường giả, làm sao vừa đánh nhau thì nghiêng về một bên.

Lúc này thủ lĩnh mặt sẹo trực tiếp tay không bóp nát đầu lâu hai thị vệ, dường như xem thấu ý nghĩ của hắn, cười tàn nhẫn lên:

- Xem ra quả nhiên là Vương tử sống an nhàn sung sướng, nghĩ rằng tu vi không sai biệt lắm, thì chiến lực sẽ không sai biệt sao, tu vi giống nhau, cô nàng này không biết mạnh hơn các ngươi mấy lần.

- Lại nói, vừa rồi chúng ta chỉ là thấy cô nàng này quá đẹp, trong khi xuất thủ không có sử dụng sát chiêu mà thôi, các ngươi một đám nam nhân xấu xí, chúng ta lại không thích nam sắc, sẽ còn thủ hạ lưu tình với các ngươi?

Cũng không phải hắn tận lực khoe khoang, mà là không buông tha cơ hội đả kích sĩ khí của đối phương, dù sao trong đám người này vẫn có một ít tồn tại tu vi không tệ, hơn nữa nhân số đông đảo, thật đánh nhau, bọn họ khẳng định sẽ có không ít tổn thất.

Quả nhiên, bên Liệt Dương Vương Tử vốn đang sợ hãi, nghe được lời này, sĩ khí triệt để sụp đổ, ngày bình thường 100% thực lực nhiều lắm phát huy ra một nửa, tất cả mọi người đang suy nghĩ làm sao bảo mệnh, làm sao tìm cơ hội chạy trốn.

Dù có số ít tỉ như Tôn hộ pháp còn lực chiến, Sở Sơ Nhan cũng xuất thủ trợ giúp, nhưng không ngăn nổi sĩ khí người khác sụp đổ.

Rất nhanh trên chiến trường rơi vào đồ sát nghiêng về một bên, khắp nơi là tiếng cười phách lối tàn nhẫn của Hôi Lang Dong Binh Đoàn, còn có tiếng kêu thảm thiết của bên Liệt Dương Vương Tử.

Nhìn một màn trước mắt, Liệt Dương Vương Tử ngây ra như phỗng, sao không giống mình tưởng tượng vậy chứ.

Không phải những Dong Binh Đoàn kia vừa nhìn thấy nhân số rơi vào thế yếu lòng sinh thoái ý, sau đó bị đánh cho hốt hoảng bỏ chạy, mình lại anh hùng cứu mỹ, ôm mỹ nhân về sao.

Hắn nhìn về phía chiến trường, duy nhất để hắn vui mừng là Tôn hộ pháp anh dũng không gì sánh được, đã giết mấy lính đánh thuê.

Đúng lúc này, một hư ảnh xuất hiện ở sau lưng Tôn hộ pháp, bỗng nhiên mở ra miệng to như chậu máu, cắn rơi đầu của Tôn hộ pháp.

Thân thể của Tôn hộ pháp vẫn bản năng khua binh khí nỗ lực chém giết địch nhân xung quanh, đáng tiếc đầu đã không còn, cuối cùng thất tha thất thểu bước mấy bước, ngã trên mặt đất.

Lúc này hư ảnh Hôi Lang hóa thành thủ lĩnh mặt sẹo, nhìn thi thể không đầu trên đất, phun ra một búng máu:

- Phi, đồ chó này giết mấy huynh đệ của chúng ta, là một hảo thủ, may mắn đã giải quyết.

Liệt Dương Vương Tử:

- ? ? ?

Hắn không nghĩ đến cao thủ mạnh nhất phe mình lại chết qua loa như thế?

Bình Luận (0)
Comment