Hai nữ liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương, nhìn thấy một chút hi vọng, phải biết tuy người trước mắt này chỉ có một sợi tàn niệm, nhưng lúc nàng còn sống là thê tử của Tiên Nhân, nói không chừng có cơ hội cứu các nàng.
- Quỷ Vương?
Hư ảnh nhíu mày, không biết là chưa từng nghe qua, hay nhớ tới cái gì.
- Nhìn trạng thái của các ngươi, tựa hồ là trúng tuyệt học Nhãn Vọng Mộng Ngàn Thu của Âm Dương Giới, một khi trúng chiêu này, sẽ vĩnh hằng ngủ say, không còn cách nào thanh tỉnh, thẳng đến biến thành hài cốt.
Trong lòng Bùi Miên Mạn và Sở Sơ Nhan cảm giác nặng nề, quả nhiên là loại tình huống xấu nhất.
- Không biết tiền bối có biện pháp cứu giúp không?
Bùi Miên Mạn vội vàng hỏi, trong mắt Sở Sơ Nhan cũng xuất hiện hi vọng.
Hư ảnh nữ tử kia lắc đầu:
- Nếu năm đó các ngươi tới trước mặt ta, ta ngược lại có biện pháp cứu các ngươi, chỉ bất quá bây giờ chỉ có một sợi tàn niệm, đã không có lực lượng gì, đối với tình huống của các ngươi cũng bất lực.
Nghe nàng nói như thế, hai nữ nhất thời rơi vào tuyệt vọng.
- Đáng thương, đáng tiếc.
Hư ảnh nữ tử kia lắc đầu, đang muốn quay người rời đi.
Thấy nàng đi ra ngoài động, bỗng nhiên Sở Sơ Nhan mở miệng nói:
- Tiền bối có thể ra ngoài?
Hư ảnh nữ tử kia gật đầu:
- Không sai, ta có thể cảm nhận được đại mộ mở ra, có chút duyên trần chưa dứt, cuối cùng phải đi cắt.
Nghe nàng nói, tựa hồ muốn đi đại mộ, trong lòng Sở Sơ Nhan hơi động:
- Không biết ta có thể nhờ tiền bối một việc được không.
- Chuyện gì?
Hư ảnh nữ tử kia xoay người lại nhìn nàng.
Sở Sơ Nhan ráng chống đỡ buồn ngủ, hồi tưởng sự tình trước đó đoàn lính đánh thuê đề cập.
- Phu quân ta hẳn ở phụ cận đại mộ, sự tình đại mộ mở ra, náo nhiệt như vậy, hắn hơn phân nửa sẽ tham gia, ta hi vọng tiền bối giúp ta mang cho hắn một câu.
- Câu gì?
Hư ảnh nữ tử kia cũng có chút hiếu kỳ.
- Nói ta đời này, sự tình may mắn nhất là ở Minh Nguyệt thành chiêu hắn làm rể, kiếp này đã hết duyên, nếu có kiếp sau, nguyện chúng ta tiếp tục làm phu thê.
Sở Sơ Nhan nói nói, trên khuôn mặt trắng xám có chút đỏ bừng, dù sao Mạn Mạn còn ở một bên.
- Sao ngươi không để hắn tới cứu ngươi?
Hư ảnh nữ tử có chút kỳ quái.
- Bởi vì đây là tuyệt kỹ của Quỷ Vương uy danh hiển hách, ngay cả tiền bối ngài cũng không cách nào giải, nói cho hắn biết cũng chỉ tăng thêm phiền não cho hắn mà thôi, cùng tạo thành không cách nào cứu ta mà sinh ra thống khổ cả đời, còn không bằng không nói cho hắn.
- Uy danh hiển hách?
Nữ tử nhướng mày, tựa hồ muốn nói cái gì, bất quá vẫn nhịn xuống.
Nàng quan sát Sở Sơ Nhan một phen, không khỏi hơi xúc động
- Không nghĩ tới là hạt giống si tình, có thể được nữ tử như ngươi khăng khăng một mực, nghĩ đến đối phương nhất định là nam tử tài năng xuất chúng, cũng được, ta nhất định sẽ giúp ngươi đưa lời đến, hắn tên gì, có đặc thù gì?
Sở Sơ Nhan có chút ngượng ngùng, bất quá vẫn nói ra.
- Hắn gọi Tổ An...
Sau đó đại khái miêu tả đặc thù của Tổ An.
- Trên đời có nam nhân đẹp trai như vậy?
Nghe đối phương miêu tả, hư ảnh nữ tử lẩm bẩm, sau đó gật đầu nói.
- Yên tâm, chỉ cần hắn xuất hiện ở phụ cận đại mộ, ta nhất định giúp ngươi đưa lời đến, chỉ chẳng qua nếu hắn không tới mà nói, ta cũng không có cách, hiện tại sợi tàn niệm của ta cũng chống đỡ không quá lâu.
- Đa tạ tiền bối.
Sở Sơ Nhan thi lễ.
Hư ảnh nữ tử kia gật đầu, sau đó nhìn về phía Bùi Miên Mạn.
- Ngươi thì sao, ngươi có tâm nguyện gì?
Thần sắc của Bùi Miên Mạn cổ quái, bất quá vẫn nói.
- Ta cũng muốn nhờ tiền bối giúp ta mang câu nói cho nam nhân của ta.
- A, thật kỳ quái.
Hư ảnh nữ tử nghĩ thầm, hai nữ nhân này thật chí tình chí nghĩa, bất quá yêu hơi si tình.
- Thôi được, ngươi muốn nói cái gì với nam nhân của ngươi?
Bùi Miên Mạn vụng trộm nhìn Sở Sơ Nhan, thấy nàng giả vờ không thèm để ý, lại âm thầm vểnh tai, bất quá hiện tại không có cách nào nói riêng.
- Xin tiền bối nói cho hắn biết, ta đời này vui sướng nhất là mấy chục năm ở trong Ân Khư bí cảnh, lúc trước không từ trong bí cảnh đi ra thì tốt, nếu có kiếp sau, nguyện cùng hắn nối lại tiền duyên.
Thần sắc Sở Sơ Nhan quái dị, hai người đã làm phu thê mấy chục năm? Khó trách một mực cảm thấy A Tổ và Bùi Miên Mạn còn quen thuộc hơn thê tử chính quy như mình, không nghĩ tới không phải mình ảo giác.
Hư ảnh nữ tử tỉ mỉ quan sát Bùi Miên Mạn.
- Ngươi dung mạo tuyệt diễm, dùng tình lại sâu, nam tử có thể được ngươi nhìn trúng, nghĩ đến cũng là thế gian ít có, ngươi nói cho ta tên hắn, ta nhất định giúp ngươi đưa lời.
Khuôn mặt Bùi Miên Mạn đỏ lên, mất tự nhiên liếc nhìn Sở Sơ Nhan, đối phương cũng chột dạ tránh đi ánh mắt của nàng.