- Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, sự tình ngài ủy thác, chúng ta nhất định giúp ngươi làm được.
Hai nữ đều có chút thương cảm, nếu không phải vì cứu các nàng, Bảo Cô tiền bối đã rời sơn động, tự mình đi gặp phu quân lần cuối.
...
Lại nói một bên khác, đám người Tổ An xuống núi đi về phía đại mộ, chỗ đó có bản thể của Cảnh Đằng.
Đột nhiên phát giác được thanh thế to lớn, bên đại mộ dâng lên khí tức khủng bố, ngay sau đó một cự nhân kim sắc hiển hiện ở trên không trung.
Sắc mặt Cảnh Đằng trắng nhợt.
- Không nghĩ tới còn có tồn tại cường đại như vậy sống ở trên đời.
Tổ An và Thu Hồng Lệ liếc nhau, đều nhìn ra vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương, bởi vì khí tức kia, bọn họ quá quen thuộc, đó là uy áp của Triệu Hạo.
Xem ra đi đại mộ phải tạm hoãn, bằng không chính diện xung đột với hắn là không khôn ngoan.
Biết được người kia là địch nhân của bọn họ, Cảnh Đằng kinh ngạc.
- Các ngươi lại trêu ra cường địch lợi hại như vậy, mấu chốt là còn giữ được tính mạng.
Tổ An tức giận nói.
- Địch nhân của ngươi cũng không kém, Quỷ Vương gì kia, còn có hội trưởng vừa rồi, đều là cường giả đỉnh cấp thế gian.
Tuy Tang Ngạo biểu hiện như người bình thường không thông tu hành, nhưng nghe Cảnh Đằng nói mình là nam nhân của nàng, trong nháy mắt đó bạo phát khí thế, giống như hồng hoang cự thú theo dõi hắn.
Tuy không bằng Triệu Hạo, nhưng cũng kém không nhiều. Chỉ bất quá khí tức của hắn tựa hồ không ổn định, dường như không phải lực lượng của bản thân hắn.
Hàn huyên tới sự tình vừa rồi, Cảnh Đằng lặng lẽ kéo ống tay áo của Thu Hồng Lệ.
- Nữ tử áo trắng vừa rồi cùng hắn quan hệ thế nào, sao ta cảm giác giống như có một chân.
Đôi mắt của Thu Hồng Lệ nhất thời mở lớn.
- Ngươi hiểu lầm.
Thu Hồng Lệ lặng lẽ liếc nhìn Tổ An.
- Nàng là sư phụ của thê tử A Tổ, cùng hắn không có quan hệ gì.
Nói đùa cái gì, sư phụ lấy cho Yến Tuyết Ngân ngoại hiệu Băng Thạch Nữ, tuy có thành phần thù địch, nhưng xác thực rất chuẩn xác.
Mặc kệ là chính đạo hay Ma giáo, đều công nhận tính tình nàng cực lạnh, nhiều năm như vậy chưa từng nghe nói nàng có hứng thú với nam nhân, thậm chí có người suy đoán, có phải nàng tu luyện Thái Thượng Vong Tình Quyết đến tuyệt tình tuyệt dục hay không.
Loại nữ nhân này làm sao có khả năng có tình yêu nam nữ gì.
Cảnh Đằng giật mình:
- A, nàng là sư phụ ngươi?
- Không phải, sư phụ ta là người khác.
Thu Hồng Lệ không hiểu tại sao nàng lại hỏi như vậy.
- Nhưng vừa rồi ngươi nói nàng là sư phụ của thê tử Tổ công tử?
Vẻ mặt Cảnh Đằng nghi hoặc.
Hô hấp của Thu Hồng Lệ cứng lại, đành phải giải thích:
- Đó là một thê tử khác của A Tổ...
Nhìn ánh mắt quỷ dị của đối phương, nàng lập tức bổ sung.
- Bọn họ đã ly hôn, hiện tại không quan hệ.
Trên mặt Cảnh Đằng hiện ra ý cười cổ quái, nửa ngày mới phun ra bốn chữ:
- Quyền quý thật loạn.
Thu Hồng Lệ:
- ...
Nói thật nàng cũng cảm thấy có chút loạn, đều trách gia hỏa A Tổ này quá hoa tâm.
Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +99 +99 +99...
Cảnh Đằng thì như có điều suy nghĩ, có lẽ Thu Hồng Lệ thân ở bên trong không cảm giác được, nhưng vừa rồi nữ tử bạch y kia phản ứng quả thật rất kỳ quặc.
Tổ An đang ở phía trước kể cho Vi Tác xung đột của mình và Hoàng Đế, thấy điểm nộ khí đột nhiên toát ra, nhịn không được quay đầu nhìn một chút, hai nữ nhân kia đang nói chuyện gì, tại sao lại tức giận?
Lúc này vẻ mặt Vi Tác đau khổ nói:
- Lão đại, ngươi cũng quá dữ dội, vậy mà đối nghịch với hoàng đế.
- Nói cho ngươi những chuyện này, chủ yếu là để ngươi chuẩn bị tâm lý, dù sao việc này liên luỵ cực lớn, ngươi còn có gia tộc, đi cùng ta quá nguy hiểm.
Tổ An nhắc nhở.
Vi Tác lại nghiêm mặt nói:
- Ta là loại người thấy bằng hữu gặp nạn liền chạy sao? Yên tâm, ta khẳng định đứng bên lão đại.
Tổ An cau mày nói:
- Ta nhớ Vi gia các ngươi xưa nay là phái bảo hoàng, như vậy sợ rằng sẽ mang đến nguy hiểm cho gia tộc.
- Nào còn có gia tộc gì, Vi gia chúng ta sớm đã rách nát, bằng không ta làm sao lưu lạc giang hồ.
Trên mặt Vi Tác lộ ra vẻ dũng mãnh.
- Nơi này không phải Đại Chu, mà là bí cảnh, hoàng đế cũng không biết ta, lại nói, nếu xử lý được hoàng đế, nói không chừng Vi gia chúng ta còn có thể Đông Sơn tái khởi.
Tổ An cười ha ha:
- Không nghĩ tới ngươi lại to gan như vậy, tốt, nếu thật có ngày đó, chắc chắn sẽ không quên ngươi.
Vi Tác cũng cười rộ lên:
- Vẫn là bắp đùi của lão đại đủ to.
Đoàn người lặng lẽ tới phụ cận đại mộ, nói là phụ cận, nhưng đã tương đương với bên ngoài.
Vị trí tới gần cửa lớn bị người của các đại thế lực chiếm, tầng ngoài là một số thế lực, gia tộc tầm trung.
Càng xa là quân ô hợp, bị người của các đại thế lực cản ở bên ngoài, ồn ào chửi mẹ.