Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3294 - Chương 3294 - Lấy Mệnh Cứu Giúp (3)

Chương 3294 - Lấy mệnh cứu giúp (3)
Chương 3294 - Lấy mệnh cứu giúp (3)

Thần sắc của Triệu Hạo khẽ động:

- Trên đời này thật có Tiên?

- Tự nhiên có.

Cảnh Đằng đáp.

- Tiên Quân là một ví dụ.

- Ha ha ha, xem ra là trời thấy ta đáng thương, nên để ta tìm được tung tích của tiên duyên.

Trong mắt Triệu Hạo đầy vẻ cuồng nhiệt, nhiều năm truy đuổi thành tiên đều hư vô mờ mịt, cho tới bây giờ mới thật có cảm giác đưa tay là chạm.

Ngay cả Lý Trường Sinh và Huyền Bát Cảnh cũng động tâm, có câu một người đắc đạo gà chó thăng thiên, nói không chừng bọn họ...

A phi phi phi, ta mới không phải gà chó.

- Như vậy càng không thể để ngươi đi, trước diệt tiểu tử Tổ An này lại nói.

Triệu Hạo dữ tợn cười một tiếng, bỗng nhiên xông về phía Tổ An, một ngón tay màu vàng óng đã xuất hiện ở trên trán hắn, nhanh đến mức thậm chí khiến người ta không kịp phản ứng, trước ngón tay ẩn ẩn có không gian sụp đổ, hiển nhiên bị đâm trúng, tuyệt đối không có cách nào sống.

- Nếu ngươi giết hắn, ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi một chữ!

Cảnh Đằng hét lên.

Ánh mắt Triệu Hạo ngưng tụ, ngón tay dời xuống, đổi hướng điểm tới ngực Tổ An.

Lúc này Tổ An đã phát động Đại Phong, trực tiếp thuấn di ra hơn mấy chục trượng.

Triệu Hạo bình tĩnh nói:

- Không gian với ta mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Cũng không thấy hắn có động tác gì, ngón tay màu vàng kia y nguyên như bóng với hình.

Tổ An hét lớn, trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang sáng chói trút xuống.

Chỉ bất quá hắn lại chém hụt, ngón tay màu vàng kia đã đặt ở trước ngực hắn.

Phốc!

Tổ An phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như bao cát rách nát từ không trung rớt xuống đất.

- A Tổ!

- Tổ công tử!

Thu Hồng Lệ và Cảnh Đằng kinh hãi, vội vàng chạy tới xem xét.

Triệu Hạo lạnh lùng nói:

- Vừa mới chỉ là ta không có phòng bị mà thôi, đã nhìn thấy một kiếm kia, sao lại trúng chiêu lần hai.

- Nếu lại cho ngươi mấy năm, lấy kiếm ý của ngươi, ngược lại có cơ hội đánh với ta một trận, đáng tiếc hiện tại còn kém xa lắm.

Lý Trường Sinh và Huyền Bát Cảnh liếc nhau, đều nhìn ra vẻ tuyệt vọng trong mắt đối phương, may mắn hai người sớm đầu hàng, bằng không đã thành xác chết khô.

Cảnh Đằng nhìn thấy tuy Tổ An bị thương nặng, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng, trong lòng âm thầm buông lỏng một hơi, thấy Triệu Hạo đi về bên này, vội vàng giang hai tay ra cản ở trước mặt hắn:

- Ngươi thả hắn, ta đi với ngươi!

Triệu Hạo có chút do dự, hắn có thể bắt lại hai người, nhưng vạn nhất thật chọc giận nữ tử này, dẫn đến ngọc đá cùng vỡ sẽ không dễ xử lý, dù sao sự tình của Bão Phác Tiên Quân chỉ có nàng biết.

Đúng lúc này, Tổ An dùng tay đặt ở trên vai Cảnh Đằng:

- Đa tạ Cảnh cô nương, bất quá ta không phải loại cần dựa vào hi sinh nữ nhân mới có thể cứu mạng mình.

Cảnh Đằng gấp:

- Đến lúc nào rồi ngươi còn cậy mạnh.

Thần sắc Thu Hồng Lệ cổ quái liếc nhìn nàng, nguyện ý dùng tính mạng của mình cứu hắn, còn nói giữa các ngươi không có gì?

Bất quá lúc này đại nạn lâm đầu, nàng cũng không có tâm tư ăn dấm.

Tổ An cười cười:

- Yên tâm, ta có biện pháp đối phó hắn.

Triệu Hạo có chút vui vẻ:

- Ngươi có thể có biện pháp gìđối phó ta?

Tuy trên miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Triệu Hạo có chút kinh ngạc, vừa rồi một chỉ kia, cho dù là đâm trúng Đại Tông Sư cũng đủ làm cho bọn họ uống một bình, thân thể tiểu tử này lại không sụp đổ, chỉ phun chút máu?

Tổ An âm thầm vui vẻ, trải qua Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh rèn luyện mấy lần, thân thể cường kiện không gì sánh được, lại thêm vừa rồi Cảnh Đằng ngăn cản, cuối cùng vẫn thành công đỡ được lực lượng của đối phương.

Bất quá đau đầu là trong một chỉ kia còn gia trì lực lượng hủy diệt không gian, đang không ngừng ăn mòn kinh mạch của hắn, ngăn cản nguyên khí tự mình khôi phục, thậm chí còn ẩn ẩn có xu thế xâm lấn thân thể.

Nếu tu sĩ khác bị Triệu Hạo đâm trúng, thân thể Tông Sư nói không chừng sẽ hóa thành sương máu, Đại Tông Sư cũng sẽ bị lực lượng không gian dần dần ăn mòn, sau cùng thành phế nhân, khó trách gia hỏa này không có tiếp tục công kích, chỉ sợ hắn cảm thấy mình đã phế.

Có điều hắn làm sao ngờ được mình, học lại được nhiều loại thần công như vậy!

Thoáng suy tư, liền vận chuyển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, lại mượn nhờ Côn Bằng chi lực, hút đi lực lượng hủy diệt xâm nhập trong cơ thể.

Tia lực lượng hủy diệt kia xác thực bá đạo, cảm nhận được khiêu khích, liền mãnh liệt nhào tới, nỗ lực phá hủy tất cả.

Chỉ tiếc vô luận là Thao Thiết Thôn Thiên Quyết hay kỹ năng Côn Bằng, đều là tồn tại thần bí, cả hai dung hợp, càng vạn vật không gì không thể hút.

Rất nhanh tia lực lượng hủy diệt kia phát giác được không ổn, nỗ lực đào thoát, đáng tiếc làm sao trốn được lực hút giống như hắc động kia?

Rất nhanh đã bị triệt để thôn phệ, hóa thành năng lượng thuần túy nhất.

Bình Luận (0)
Comment