- Quỷ Vương?
Thần sắc của Triệu Hạo khó coi, nhìn chằm chằm đối phương, bộ dáng như thế, thực lực như thế, phóng tầm mắt nhìn thiên hạ, trừ Quỷ Vương còn có thể là ai.
Hắc vụ cùng với đầu lâu kia ngưng kết thành một mặt quỷ to lớn, hắn lại không trả lời Triệu Hạo, mà nhìn về phía Tổ An:
- Ngươi đến cùng làm sao nhìn thấu thân phận của ta.
Thu Hồng Lệ mặt mày hớn hở, nghĩ thầm A Tổ quả nhiên không phải loại người như vậy.
Lại nói đây chính là Quỷ Vương sao? Thật xấu.
Nghĩ đến dọc theo con đường này đối phương đi theo đoàn người mình, liền không rét mà run.
Cảnh Đằng cũng trừng to mắt nhìn Quỷ Vương, không nghĩ đến tồn tại trong truyền thuyết lại giấu ở bên cạnh mình.
Bất quá đối mặt loại tồn tại kinh khủng này, nàng lại vụng trộm buông lỏng một hơi.
Tổ An không có phản bội bằng hữu, ai, nói đến vừa rồi Thu Hồng Lệ cực kỳ tin tưởng hắn, nhưng lòng mình hoài nghi, phương diện này xác thực không bằng nàng.
A chờ chút, ta làm gì đi so với nàng?
Đồng dạng cũng rất tò mò vì sao Tổ An nhìn ra được.
Cảm giác mình bị khí thế khủng bố khóa chặt, Tổ An không tiện chạy tiếp, sợ không cẩn thận hấp dẫn cừu hận đến trên người mình, vậy thì phí công nhọc sức.
Hắn thở dài một hơi:
- Muốn nhìn ra cũng rất dễ dàng, tính tình của Vi Tác như thế nào ta quá hiểu, người như tên, trong xương đã có bản tính bỉ ổi, nhưng mấy ngày gần đây rất khó cảm thụ được, tuy ngươi đã hết sức ngụy trang, nhưng càng cố gắng lại càng giả.
Cảnh Đằng và Thu Hồng Lệ âm thầm gật đầu, gia hỏa Vi Tác kia là tồn tại cực phẩm, ảo tưởng cùng nữ quỷ lăn giường, nhìn thấy mỹ nữ thì chảy nước miếng, khí tức bỉ ổi trên người quá nồng đậm.
Nhưng mấy ngày nay tựa hồ hắn càng ngày càng bình thường, lúc đó còn tưởng hắn theo mọi người lâu, đã có sức chống cự nhất định với nữ sắc.
Vẫn là A Tổ thận trọng, lập tức phát giác được dị thường.
- Chỉ bởi vì như vậy, ngươi liền biết hắn là ta giả mạo?
Hiển nhiên Quỷ Vương không hài lòng với đáp án này.
- Ngươi chắc chắn ném hắn ra làm bia đỡ đạn như vậy, vạn nhất sai chẳng phải hại bằng hữu của mình?
- Đương nhiên không chỉ như vậy.
Tổ An nhìn mặt quỷ do hắc vụ và đầu lâu tạo thành, vừa suy nghĩ gia hỏa này đến cùng là tồn tại như thế nào, vừa đáp.
- Vi Tác tham sống sợ chết, đây cũng không phải xấu, mà là bản tính của hắn như thế, gặp phải nguy hiểm phản ứng đầu tiên chính là chạy trốn, kết quả trước đó ở ngoài đại mộ, nhìn thấy nhiều tồn tại kinh khủng như vậy, ta bảo hắn rời đi trước, kết quả hắn lại giảng nghĩa khí muốn cùng ta tiến vào, làm cái gì có nạn cùng chịu.
Tổ An lắc đầu:
- Vi Tác chính thức, ở dưới tình huống như vậy khẳng định là lòng bàn chân bôi dầu, đồng thời còn khuyên ta không nên mạo hiểm, nếu không khuyên nổi, hắn sẽ tự mình rời đi, còn dùng mỹ danh nói không liên lụy tới ta.
Nghĩ đến tính tình của bằng hữu, Tổ An cũng không nhịn được bật cười.
- Vẫn quá gượng ép.
Quỷ Vương lắc đầu.
- Chứng cứ mạnh mẽ nhất là thời điểm đi vào đại mộ, bị đoàn người xô đẩy, hắn xém chút ngã xuống, ta chú ý tới hắn nhìn như té ngã, nhưng thân pháp cực kỳ tinh diệu, hữu ý vô ý né tránh một số vết thương trí mạng.
Tổ An lại nói.
- Cho nên ta thừa dịp cứu hắn, vịn cổ tay của hắn, kết quả lại phát hiện hắn không có mạch đập!
Mặt quỷ to lớn vốn do hắc vụ và đầu lâu tạo thành, ngưng tụ cùng một chỗ không ngừng lắc lư, giống như thiêu đốt hỏa diễm.
Kết quả nghe hắn nói, mặt quỷ rõ ràng đứng im một hồi, lúc này mới sâu kín nói:
- Tiểu tử ngươi mặt ngoài nhìn cà lơ phất phơ, không nghĩ tới lại gian hoạt như quỷ.
Triệu Hạo cũng tràn đầy đồng cảm gật đầu, vốn trong mắt hắn, tồn tại như Tổ An không khác gì con kiến hôi, nhưng gia hỏa này quá biết gây chuyện, làm cho hắn cũng phải đề phòng.
Tổ An tiếp tục nói:
- Còn có thời điểm đụng phải Triệu Hạo, mặc kệ là Cảnh Đằng hay Hồng Lệ, tất cả đều khẩn trương lo lắng, theo lý thuyết lấy tính tình của Vi Tác đã sớm run lẩy bẩy, nhưng ngươi không có, ta có thể cảm giác được ánh mắt ngươi trấn định.
Lúc này người xung quanh không khỏi không bội phục hắn, phải biết vừa rồi cửu tử nhất sinh, hắn lại còn thời gian đi quan sát chi tiết.
Tổ An nhìn về phía Vi Tác nằm trên mặt đất, không rõ sống chết, cũng không biết Quỷ Vương đoạt xá lúc nào.
Hắn do dự một chút, cuối cùng không có hỏi thăm Quỷ Vương hiện tại tình hình của đối phương như thế nào, nếu để Quỷ Vương biết mình rất để ý, ngược lại dễ dàng mang đến nguy hiểm cho Vi Tác.
- Đúng là một gia hỏa tâm tư tỉ mỉ, khó trách Ngọa Long Phượng Sồ sẽ chết ở trong tay ngươi.
Quỷ Vương thưởng thức gật đầu, sau đó mặt quỷ to lớn nhìn về phía Triệu Hạo.
- Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao cho tới bây giờ ta chưa từng nghe qua lai lịch của ngươi.
Người lợi hại như vậy, không có khả năng yên lặng vô danh.