Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3297 - Chương 3297 - Ma Âm Hút Hồn

Chương 3297 - Ma âm hút hồn
Chương 3297 - Ma âm hút hồn

Triệu Hạo hừ một tiếng:

- Ta chỉ là người đi ngang qua, không có ý đối địch với các hạ.

Vừa rồi trong nháy mắt giao thủ, hắn có chút kiêng kị thực lực của đối phương, có thể không nổi xung đột, tốt nhất đừng lên xung đột.

Quỷ Vương cũng do dự, hiển nhiên thực lực của Triệu Hạo vượt quá tưởng tượng, muốn đối phó hắn cũng không phải sự tình dễ dàng.

Đúng lúc này Tổ An nói:

- Hoàng thượng thiên nhân ngũ suy đến gần, lần này tới nhất định phải được tiên duyên, Quỷ Vương không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, cũng cảm thấy hứng thú với tiên duyên, Cảnh cô nương, ngươi khá quen thuộc đại mộ này, nơi đây có hai phần tiên duyên sao?

Cảnh Đằng cũng là người thông minh, cố ý lớn tiếng đáp:

- Đương nhiên chỉ có một phần, đã gọi tiên duyên, thì chỉ người có duyên mới được, sao có thể có mấy phần để tất cả đều vui vẻ?

Lời vừa nói ra, Quỷ Vương và Triệu Hạo nhất thời biến sắc, biết rõ đối phương châm ngòi ly gián, nhưng đây là dương mưu trần trụi, trừ khi hai người bọn hắn có một phương từ bỏ, bằng không tất nhiên sẽ long tranh hổ đấu.

Mấu chốt là Tổ An còn rất xấu tính, cố ý nói Triệu Hạo sắp chết, chờ lấy tiên duyên này cứu mạng, cho nên Quỷ Vương rõ ràng quyết tâm muốn tiên duyên của đối phương, hoàn toàn không có khả năng nhượng bộ.

Đã như vậy, còn không bằng thừa dịp vừa rồi đánh lén để hắn thụ thương, triệt để diệt sát đối thủ cạnh tranh.

Chủ ý đã định, Quỷ Vương ùn ùn bổ nhào về phía Triệu Hạo.

Trong mắt Triệu Hạo lóe lên vẻ tàn nhẫn, toàn thân hiện ra kim quang nghênh đón.

Hắn cũng muốn mở mang kiến thức một chút, Quỷ Vương kinh khủng nhất thế giới này đến cùng có bao nhiêu cân lượng.

Ở trong mắt song phương, tiên duyên trong mộ này, đối thủ cạnh tranh lớn nhất là hai bên, còn đám người Tổ An, coi như có tí khôn vặt, thì cuối cùng cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.

Cái này có thể để về sau chậm rãi giải quyết, giết chết đối thủ cạnh tranh lớn nhất mới là đại sự.

Lý Trường Sinh và Huyền Bát Cảnh vội vàng né tránh, loại chiến đấu cấp bậc này, cho dù bọn họ bị dư âm chấn đến, cũng có khả năng nuốt hận tại chỗ.

Triệu Hạo xông vào trong sương mù, vô số đầu lâu đánh thẳng tới hắn, toàn thân hắn hiện ra kim quang, tay trái quyền thuật, tay phải chỉ pháp, tay năm tay mười, đánh mảng lớn đầu lâu trở thành mảnh vỡ.

Đám người Tổ An nhìn mà bội phục không thôi, quyền pháp và chỉ pháp của Triệu Hạo nhìn thường thường không có gì lạ, đi thẳng về thẳng, nhưng hiển nhiên đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân, không cần những kỹ xảo loè loẹt, mỗi lần xuất thủ đều có khí tức huy hoàng, so sánh với Quỷ Vương âm tà, hắn nhìn càng giống như chính phái.

Song phương đánh nhau, hắn không có ý định chạy, xem có cơ hội làm ngư ông hay không.

Dù Quỷ Vương và Hoàng Đế tự nhận đã đánh giá cao hắn, nhưng trên thực tế vẫn đánh giá thấp, hắn có thực lực ảnh hưởng chiến cục.

Bên kia, Triệu Hạo khẽ nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện, vô luận mình đánh nát bao nhiêu đầu lâu, khí tức của đối phương cũng không ảnh hưởng.

Ngược lại trên những đầu lâu kia, khí tức âm tà mạnh mẽ không gì sánh được, ngược lại tạo thành ảnh hưởng tới hắn.

Dù ảnh hưởng này không tính lớn, nhưng này lên kia xuống, một lúc sau hắn sẽ dần dần rơi vào hạ phong.

Tổ An âm thầm gật đầu, xem ra trước kia Ngọa Long nói không sai, tựa hồ Quỷ Vương này miễn dịch với công kích vật lý.

Lúc này Triệu Hạo lạnh hừ một tiếng, bỗng nhiên rơi xuống đất, một hư ảnh kim sắc từ trên đỉnh đầu hắn dâng lên, hóa thành Kim Giáp Chiến Thần.

Đó là nguyên thần của Triệu Hạo, hiển nhiên hắn cũng phát giác được chỉ dựa vào vật lý công kích, là không có cách nào đối phó Quỷ Vương.

Nguyên thần của hắn vừa ra, những hắc vụ kia nhất thời bị bức rút lui, không ít đầu lâu thậm chí hòa tan.

Cự nhân vung quyền đánh tan hắc vụ, vô số đầu lâu thét chói tai, tứ tán bỏ trốn.

Chỉ bất quá cự nhân cười lạnh, một bàn tay khác trảo tới, không gian phụ cận như bị giam cầm, rất nhiều đầu lâu mắt thấy sắp chạy trốn đều bị bắt lại.

Đại thủ ra sức nắm, những đầu lâu kia phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó hóa thành tro bụi.

Lý Trường Sinh nhìn đến hoa mắt, đây chính là Địa Tiên chiến đấu a, thời điểm nào mình mới có thể đạt tới trình độ này.

Huyền Bát Cảnh lại vuốt mông ngựa nói:

- Hoàng thượng quả nhiên thiên hạ vô địch, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.

Cảnh Đằng nhịn không được liếc nhìn Tổ An, hoàng đế kia lại lợi hại như thế, mấu chốt là hắn còn gây địch nhân lợi hại như vậy?

Thu Hồng Lệ cũng đau đầu, Triệu Hạo càng mạnh, áp lực của nàng càng lớn, mặc kệ thân phận Ma giáo hay mình ở cùng A Tổ, đối phương cũng là địch nhân.

Tổ An lại ngưng thần nhìn chằm chằm chiến trường, hắn tin tưởng Quỷ Vương không có khả năng bại dễ dàng như vậy.

Quả nhiên, trên mặt Triệu Hạo cũng không có vẻ mừng rỡ gì, ngược lại nhìn về một hướng khác.

Bình Luận (0)
Comment