Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3312 - Chương 3312 - Hậu Thủ (3)

Chương 3312 - Hậu thủ (3)
Chương 3312 - Hậu thủ (3)

Tổ An bỗng nhiên có chút lý giải, kiếp trước những kẻ làm lãnh đạo, làm giám đốc kia, đều hô hào 996 là phúc báo, từng cái nói khoác thời gian làm việc của mình vất vả như thế nào, nhưng cùng là đi làm, lãnh đạo giám đốc cùng làm thuê phổ thông là giống nhau sao?

- Cho nên lúc ban đầu Tần Thủy Hoàng mới phái người tìm kiếm thuốc trường sinh bất lão khắp nơi, biết rõ rất nhiều là giả, nhưng vẫn làm không biết mệt.

Bỗng nhiên Mị Ly nói.

- Đoạn thời gian trước ta khôi phục một số trí nhớ, thực ra ta và Doanh Chính quan hệ cũng không phải như ngươi nghĩ, chúng ta không có...

Nàng có chút muốn nói lại thôi, tựa hồ không biết nên hình dung như thế nào.

Tổ An khẽ giật mình, không nghĩ đến vì sao nàng đột nhiên nói chuyện kia.

Đang muốn hỏi, Cảnh Đằng đã đáp.

- Đã gọi tiên duyên, vậy tự nhiên là người có duyên mới được, nếu ta biết rõ mà nói, lúc trước đã thành Tiên, cần gì phải chờ tới bây giờ.

Triệu Hạo nhướng mày, tuy bất mãn câu trả lời này của nàng, nhưng nghĩ nghĩ cũng có mấy phần đạo lý.

Hừ, trẫm ở thời điểm này đi tới đây, nhất định là hữu duyên.

Coi như không phải, vậy đoạt người có duyên chân chính là được.

Vừa nghĩ như thế, hắn hoàn toàn yên tâm, sau đó hỏi thăm một vấn đề khác.

- Đúng rồi, vừa rồi cô nương nói có biện pháp đối phó Quỷ Vương, bây giờ đã tới trước mộ Tiên Quân, đến cùng là cái gì?

Cảnh Đằng khẽ lắc đầu.

- Ta không biết, chỉ là từ nơi sâu xa cảm giác tới nơi này sẽ có biện pháp đối phó Quỷ Vương, nhưng cụ thể là cái gì, ta không rõ ràng.

Triệu Hạo nhướng mày, tuy có Nhân Hoàng Ấn hộ thể, hắn ở trước mặt Quỷ Vương tự vệ không có khó khăn quá lớn, nhưng một tồn tại cường đại như vậy ở bên cạnh nhìn chằm chằm, hắn cuối cùng ăn ngủ không yên, nếu lần này không tìm được biện pháp đối phó Quỷ Vương, như vậy gặp tiên duyên, hắn chưa hẳn đoạt qua đối phương.

Tổ An đi qua âm thầm bảo hộ Cảnh Đằng ở sau lưng.

- Nghĩ đến hẳn là Tiên Quân lưu lại hậu thủ gì, chúng ta tìm một chút đi.

Cảm nhận được hắn che chở, trong lòng Cảnh Đằng ấm áp, trên mặt vốn có chút trắng xám lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Tiếp xuống mấy người tìm tòi ở phụ cận quan tài, tuy bên trong còn có một số bảo vật, nhưng không bằng Xiển Vi Ngọc Tủy cùng bấc đèn kỳ quái, thực sự nhìn không ra chúng có năng lực đối phó Quỷ Vương.

Sau cùng ánh mắt mấy người đều rơi vào trên thi thể của Bão Phác Tiên Quân, nếu quả thật có thủ đoạn gì, hơn phân nửa là ở trên người hắn.

Vừa rồi bởi vì kiêng kị thân phận Tiên Quân, coi như ở trong quan tài tìm kiếm các loại bảo vật, mọi người cũng tránh đụng chạm thân thể hắn, miễn cho làm đối phương tức giận.

Dù biết rõ đối phương đã chết, nhưng tên tuổi Tiên nhân còn đó, mọi người vô ý thức có chút lo lắng.

Nhưng hôm nay địa phương khác đều tìm, chỉ còn lại thi thể của Bão Phác Tiên Quân.

Triệu Hạo có chút ý động, dù sao ở hắn thấy, muốn giấu tiên duyên hoặc bí thuật trường sinh bất lão, khả năng nhất là trên người Tiên Quân.

Nhưng nghĩ tới vừa rồi Cảnh Đằng nói người hữu duyên, hắn lại có chút sợ ném chuột vỡ bình.

Tiền bối cao nhân lưu lại truyền thừa, trong bóng tối sẽ có một ít khảo hạch, so sánh với khảo hạch tư chất gì đó, tâm tính ngược lại càng trọng yếu.

Trước kia hắn nghe nói qua, có người cần thành tâm thành ý ở trước mặt pho tượng dập đầu ngàn lần mới được truyền thừa, mặt khác có người cần an táng thi thể trước, mới sẽ không bị bí tịch giả hạ độc chết...

Hắn để tay lên ngực tự hỏi, đổi thành mình lưu lại truyền thừa, tuyệt đối sẽ thiết lập rất nhiều cơ quan, chí ít sẽ không cho người vô lễ với thi thể mình.

Cũng bởi vì nghĩ tới những thứ này, cho nên trong lúc nhất thời hắn mới không dám động thủ.

Lúc này Cảnh Đằng sờ soạng trong ngực xác phàm của Bão Phác Tiên Quân, Tổ An kinh ngạc, vội vàng ngăn cản nàng.

- Cẩn thận có cấm chế.

Cảm nhận được hắn ân cần, Cảnh Đằng mỉm cười.

- Không sao, Tiên Quân nhận biết ta, biết là ta mà nói, sẽ không làm khó ta.

Tổ An nghĩ thầm mấu chốt là hắn đã chết, rất có thể không biết là ngươi nha.

Nhưng thái độ của Cảnh Đằng kiên quyết, hắn cũng không tiện nói gì.

Triệu Hạo có chút mừng rỡ, đang lo không ai dám đi động xác phàm của Tiên Quân, nữ nhân này lại tự mình đưa tới cửa.

Ở dưới ánh mắt mọi người nhìn soi mói, Cảnh Đằng kiểm tra xác phàm một lần, sau cùng cau mày nói.

- A, lại không có cái gì.

Trên mặt Triệu Hạo khó nén vẻ thất vọng, đồng thời cẩn thận nhìn chằm chằm Cảnh Đằng, đang phán đoán nàng có phải cố ý lừa gạt mình không.

Tuy vừa rồi thần niệm mình theo động tác của nàng, xác thực không có phát hiện cái gì, nhưng năng lực của Tiên Quân, nói không chừng có thủ đoạn gì có thể giấu diếm được.

Tổ An buông lỏng một hơi.

- Không có thì thôi, chúng ta lại đến địa phương khác tìm.

Cảnh Đằng khẽ lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment