Phương thức phán định của Nam Sào Từ Biệt là nhìn bất kỳ bên nào trong song phương đều được, lão hòa thượng kia thực lực cách xa, phán định không cách nào thông qua.
Nhưng Tử Kim Bát Vu, có nó phối hợp, phán định rất dễ dàng.
Ý thức được pháp bảo trân quý của mình bị cướp, lão hòa thượng rốt cuộc không nhịn được, lần này thật sự là ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, hắn tức giận rít gào lên.
Dẫn tới toàn bộ động quật không ngừng lay động, tiếng rống khủng bố ngay cả Tổ An cũng cảm thấy tim đập nhanh.
Hắn nhìn lại, chỉ thấy hồ dung nham sôi trào, một thân ảnh to lớn từ bên trong lao ra, loáng thoáng thấy được giống như một con cua to lớn, mà lão hòa thượng kia ở đâu là lão hòa thượng gì, chỉ là tròng mắt của quái vật kia lồi ra biến thành.
Nguyên lai cả người nó đều bị giam cầm ở trong dung nham, chỉ có con mắt miễn cưỡng duỗi ra ngoài lưu lại một hơi.
Lúc này nó dưới sự phẫn nộ, vậy mà giùng giằng, khua càng, nỗ lực nhào về phía Tổ An.
Cảm giác mình bị thần niệm khóa chặt, hắn không chút nghi ngờ đối phương sẽ đánh trúng mình.
Đúng lúc này, trong dung nham hiện ra một đạo phù văn đặc thù, quái vật kia thê lương kêu thảm:
- Không!
Ngay sau đó thân hình khổng lồ của nó dường như bị đồ vật gì đó lôi kéo, lần nữa ngã vào trong dung nham, thậm chí ngay cả ánh mắt lộ ra ngoài cũng thiếu chút nữa bị bao phủ.
Hơn nửa người của lão hòa thượng ngâm ở trong dung nham, trên thân xì xì rung động, mặt lộ ra vẻ thống khổ, hai tay hắn vội vàng chắp lại tĩnh toạ, miệng lẩm bẩm, quanh người hiện lên từng đạo quang mang, lúc này mới miễn cưỡng ngăn cản toàn bộ thân thể chìm vào.
Bất quá như vậy, hắn lại không còn cách nào ngăn cản Tổ An.
Chỉ có thể oán độc nhìn Tổ An.
Đến từ Kim Sơn Ma Đà, điểm nộ khí +1024 +1024 +1024...
Tổ An âm thầm buông lỏng một hơi, nghĩ thầm không biết nham thạch nóng chảy kia phong ấn cái gì, lại khủng bố như thế.
Sau đó hắn cảm kích Muội Hỉ, ai biết đối phương căn bản không để ý tới, chỉ lo ăn Nguyên Khí Quả, ăn xong ợ một cái, vừa lòng thỏa ý trở lại, tựa hồ rơi vào trạng thái ngủ say.
- Ăn ngủ ngủ ăn, cũng không thấy béo lên.
Tổ An không khỏi hơi xúc động.
Lúc này Mị Ly xuất hiện, vừa hoạt động gân cốt vừa tức giận nhìn hắn:
- Trước kia ngươi cũng mắng ta như vậy?
- Ta nào dám, ngươi là sư phụ của ta nha.
Tổ An nhìn nữ tử áo đỏ trước mắt, mặc dù đã gặp qua rất nhiều lần, nhưng trong mắt vẫn lóe lên vẻ kinh diễm.
Mị Ly trợn mắt, hiển nhiên không quan tâm đề tài này, ngược lại hiếu kỳ hỏi:
- Sao ngươi biết hắn muốn cho ngươi truyền thừa là giả?
Vừa rồi lão hòa thượng kia mặc kệ là hoá trang cũng tốt, ngữ khí thành khẩn cũng được, đều không có sơ hở gì.
Nàng chỉ nhạy bén phát giác được khí tức khủng bố trong dung nham mới biết được không thích hợp.
Nhưng xuất phát từ lý do để Tổ An trưởng thành, nàng không có mở miệng nhắc nhở, gần hai năm qua nàng cũng một mực làm theo nguyên tắc này, nếu đối phương ỷ lại lực lượng của nàng, sẽ rất khó thành cường giả chân chính.
Không nghĩ đến đối phương vẫn thành công nhìn thấu, còn đùa nghịch đối phương, từ trong tay lão hòa thượng kia lừa được một pháp bảo trân quý.
Tổ An cười nói:
- Làm sao có bánh từ trên trời rớt xuống, trải qua năm đó xém chút bị Mễ lão đầu đoạt xá, ta vẫn luôn cảnh giác sự tình tương tự.
- Hạch tâm của đại mộ lại có một lão hòa thượng vốn đã rất quỷ dị, đối phương vừa thấy mặt liền muốn truyền thừa tất cả cho ta.
- Thực ra hắn ngụy trang rất khá, duy có một điểm, đó chính là hắn biểu hiện quá vội vàng.
- Trước cũng không khảo hạch tâm tính hoặc sự tình khác, truyền y bát lại có một loại cảm giác không kịp chờ đợi.
Mị Ly nhịn không được nói:
- Có lẽ đối phương thật thọ nguyên sắp hết, lo lắng không còn thời gian.
- Xác thực có khả năng này, cho nên đằng sau ta cố ý thử hắn, quả nhiên hắn lộ tẩy.
Tổ An nghĩ thầm điểm nộ khí không ngừng hiện lên kia, nào có bộ dáng của cao tăng đắc đạo.
- Tính toán tiểu tử ngươi lanh lợi.
Mị Ly cười cười, đang muốn nói gì, bỗng nhiên thần sắc khẽ động.
- Có người tới.
Nói xong biến mất không thấy gì nữa.
Làn gió thơm phất qua, một nữ tử từ góc rẽ chạy tới, nhìn thấy Tổ An thì vừa mừng vừa sợ:
- Tổ đại ca?
Sau đó lập tức nói:
- Nhanh theo ta, Quỷ Vương đuổi theo!
Tổ An không nghĩ tới ở chỗ này gặp lại Cảnh Đằng, đang muốn hỏi thăm, bỗng nhiên cảm nhận được khí tức âm hàn đang nhanh chóng tới gần, liền không dám trì hoãn, lôi kéo Cảnh Đằng bỏ chạy.
Bất quá tốc độ của đối phương quá nhanh, hai người căn bản không kịp trốn bao xa sẽ bị đuổi kịp.
Tổ An rút ra Thái A Kiếm, đang muốn quyết chiến, một bàn tay mềm mại giữ chặt hắn lại:
- Bên này.
Cũng không biết Cảnh Đằng làm thế nào, ở trên vách tường nhấn một cái, phía trên lại có một cánh cửa, bên trong thoáng cái xuất hiện một thông đạo, nàng kéo Tổ An trốn vào.