Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3362 - Chương 3362 - Mua Vé Bổ Sung Sau

Chương 3362 - Mua vé bổ sung sau
Chương 3362 - Mua vé bổ sung sau

Vừa đóng cửa lại, bên ngoài truyền đến thanh âm của Quỷ Vương:

- Không được chạy, ngươi cần phải rõ ràng, ta sẽ không làm gì ngươi, giao Bão Phác Chân Kinh ra là được.

Bởi vì quá gần, thậm chí Cảnh Đằng và Tổ An không dám di động ở trong ám đạo, sợ kinh động Quỷ Vương.

Ám đạo cực kỳ chật hẹp, đại khái có thể cho một người thông qua, hai người chăm chú dựa vào nhau mới có thể miễn cưỡng dung thân.

Bởi vì dựa sát, Tổ An có thể rõ ràng ngửi được mùi thơm trên người đối phương, còn có nhiệt độ da thịt cùng co dãn kinh người.

Thân thể Cảnh Đằng kéo căng, hiển nhiên dưới tình hình như thế cũng có chút khẩn trương, bất quá cảm nhận được Tổ An ấm áp, thân thể nàng vốn run nhè nhẹ cũng dần dần bình tĩnh lại, cứ thế rúc vào trong ngực đối phương.

Hai người một đường ở chung thời gian không ngắn, nhưng trừ lần kia, cho tới bây giờ không có thân mật qua như thế.

Trong bóng tối, khuôn mặt Cảnh Đằng dần dần đỏ, trái tim phanh phanh nhảy lên, may mắn lúc này bên ngoài thanh thế to lớn, lại thêm Kim Sơn Ma Đà nộ hống dẫn phát các loại phản ứng dây chuyền, một số tồn tại thần bí khác gầm hét lên theo, mới không để Quỷ Vương phát hiện.

- A, sao chạy nhanh như vậy?

Quỷ Vương lẩm bẩm, lại có chút không yên lòng tìm tòi ở phụ cận.

Thần sắc Tổ An ngưng trọng, nếu bị phát hiện, đến thời điểm sẽ rất bị động, cái mật đạo này quá chật hẹp, mình rất khó thi triển kỹ năng.

Lúc này hắn cảm thấy lỗ tai ngứa ngứa, nguyên lai là Cảnh Đằng tiến đến bên tai hắn truyền âm:

- Yên tâm, mật đạo này cực kỳ bí ẩn, hắn không phát hiện được.

Đến cảnh giới như Quỷ Vương, Triệu Hạo, tận lực nghe mà nói, nguyên khí truyền âm tạo thành không khí ba động căn bản không giấu được bọn họ, nhưng sát bên tai truyền âm có thể cam đoan thanh âm không tiết ra ngoài, bọn họ tự nhiên nghe không được.

Bờ môi của Cảnh Đằng như gần như xa ở sát bên, hơi thở lướt nhẹ qua lỗ tai, Tổ An cảm thấy ngứa, vô ý thức quay đầu sang chỗ khác.

Kết quả vừa vặn đụng phải Cảnh Đằng nói xong co về, hai bờ môi trực tiếp đụng vào nhau.

Toàn thân hai người run lên, nhịp tim gia tốc mấy phần.

Tổ An vốn muốn lùi lại sau đó nói xin lỗi, nhưng nghĩ tới trước đó nàng “tỏ tình”, còn có hôm nay ôn hương nhuyễn ngọc, trong lòng của hắn nóng lên, không chỉ không lùi, ngược lại tiếp tục hôn lên.

Đôi mắt của Cảnh Đằng mở thật lớn, trong lúc nhất thời đầu óc trống rỗng.

Mới đầu nàng còn nắm cánh tay Tổ An thật chặt, nhưng đến đằng sau, thân thể càng ngày càng mềm, tay cũng dần dần đổi thành ôm.

Từng trận cảm giác điện giật truyền đến, Cảnh Đằng nghĩ thầm đây chính là cảm giác hôn môi sao?

Quỷ Vương thì ở bên ngoài tìm kiếm, thời điểm gần nhất cơ hồ chỉ cách nhau một bức tường, cường địch phía trước, hai người càng khẩn trương.

Nhưng chính là loại khẩn trương này kích thích, bọn họ ngược lại cảm thấy nụ hôn này càng ngọt, càng khắc cốt ghi tâm.

Lúc này thanh âm của Quỷ Vương truyền đến lần nữa:

- Cảnh Đằng, ta biết ngươi hẳn trốn không xa, khẳng định nghe được ta nói chuyện, nếu ngươi chơi loại trò chơi trốn tìm này, tuy ta tìm không thấy ngươi, nhưng có thể quay trở lại mộ thất giết những nữ nhân kia, không nên ép ta.

Tổ An giật mình, đúng lúc này, Quỷ Vương còn nói thêm:

- Không được, những nữ nhân kia đều là tình địch của ngươi, đoán chừng ngươi còn ước gì ta giết, vậy ta đi giết người ngươi yêu, đến thời điểm ngươi hối hận cũng không kịp, tuy Bão Phác Chân Kinh trân quý, nhưng đến cùng chỉ là vật chết, nào có trọng yếu bằng người yêu một đời một kiếp?

Cảnh Đằng đỏ mặt, nghĩ thầm ngươi nói cái gì đó, hiện tại tình lang của ta đang ở bên cạnh ta, nghĩ tới đây, lại kìm lòng không được đáp lại đối phương.

Quỷ Vương nói nửa ngày không có phản ứng, âm thanh lạnh lùng nói:

- Tốt, ngươi đã không để ý, vậy ta đi giết những nữ nhân kia, đến thời điểm nói là vì ngươi, để tiểu bạch kiểm kia hận ngươi một đời.

Tổ An đang lo lắng, bỗng nhiên lại truyền đến từng trận nộ hống, đó là Kim Sơn Ma Đà gào thét:

- Xú tiểu tử, ta nhất định chém ngươi thành muôn mảnh!

Đến từ Kim Sơn Ma Đà, điểm nộ khí +999 +999 +999...

Tổ An nghĩ thầm mình thật là làm gia hỏa này phát bực, cách xa như vậy còn có thể cảm giác được điểm nộ khí.

- Gia hỏa này một mực gào cái quỷ gì?

Quỷ Vương bực bội, bỗng nhiên ồ một tiếng.

- Xú tiểu tử?

Thân hình hắn khẽ động, lần theo phương hướng của Kim Sơn Ma Đà lướt tới.

Cảm nhận được hắn rời đi, lúc này Tổ An mới nhìn Cảnh Đằng nói:

- Hắn đi, chúng ta nhân cơ hội rời đi thôi.

Cảnh Đằng ân một tiếng, giống như cô vợ nhỏ chăm chú nắm tay hắn.

- Tiếp xuống đi bên nào?

Tổ An hỏi, tầng dưới của đại mộ thực quá nguy hiểm, tùy tiện gặp phải một quái vật cũng khủng bố như vậy, không nên đi loạn cho thỏa đáng.

Cảnh Đằng đã chủ động xuống, hiển nhiên có nắm chắc mới đúng.

Bình Luận (0)
Comment