Cùng lúc đó, Tử Kim Bát Vu ong ong chấn động.
Lúc này, một bàn tay nhỏ hắn kéo hắn ra sau mấy bước, Tổ An mới phục hồi tinh thần lại, phát hiện y phục sau lưng mình bị mồ hôi lạnh ướt nhẹp.
- Vừa rồi những thủy tinh cầu kia là cái gì?
Tổ An lòng còn sợ hãi.
- Đây không phải thủy tinh cầu, mà là ánh mắt của quái vật bên trong.
Cảnh Đằng đáp.
- Ánh mắt?
Tổ An kinh ngạc, ánh mắt lớn như vậy? Còn lít nha lít nhít xếp hai hàng, chỉ nghĩ một chút thôi đã thấy kinh khủng.
Cảnh Đằng giải thích.
- Cũng may vận khí của ngươi tốt, quái vật bên trong bị phong ấn, năng lượng rơi vào trạng thái ngủ say, bằng không nếu nó tỉnh lại, vừa rồi ngươi đối mặt, nó đã triệt để phá hủy thần thức của ngươi.
Tổ An.
- ...
Hắn nhịn không được nói.
- Nghe giống như còn lợi hại hơn Quỷ Vương.
Cảnh Đằng gật đầu.
- Lợi hại hơn hắn rất nhiều.
Tổ An.
- ...
Ngôi mộ này đến cùng là chuyện gì, sao lại giam giữ tồn tại khủng bố như vậy, hơn nữa ai có thể làm được.
- Đi thôi.
Cảnh Đằng nắm tay hắn đi đến bên cạnh.
- Đi chỗ nào?
Tổ An sững sờ.
- Đi xuống dưới.
Thời điểm Cảnh Đằng nói chuyện, trước hai người bỗng nhiên xuất hiện một cầu thang.
Tổ An cau mày, vừa rồi rõ ràng không có cầu thang này.
- Dựa theo lẽ thường mà nói, càng xuống dưới, hẳn là sẽ giam giữ quái vật càng kinh khủng?
Tổ An dò hỏi.
- Xác thực như thế.
Bỗng nhiên Cảnh Đằng cười cười.
- Tổ đại ca, ngươi yên tâm, ta sẽ không hại ngươi.
- Ta tự nhiên tin tưởng ngươi, chỉ là chúng ta đi xuống đến cùng có ý nghĩa gì?
Tổ An khó hiểu nói, bây giờ Quỷ Vương đang đuổi giết bọn hắn, chư nữ phía trên cũng không biết tình huống như thế nào.
- Vì đối phó Quỷ Vương.
Trong ánh mắt Cảnh Đằng có vẻ kiên định.
Tổ An cổ quái, thực ra mặc kệ lão hòa thượng trong dung nham trước đó, hay quái vật nhiều mắt ở nơi này, thực lực đều đã không kém Quỷ Vương, tại sao còn chưa đến chỗ sâu nhất?
Tổ An cảm thấy mình có chút tung bay, rõ ràng trước đó không lâu, bọn họ mới bị Quỷ Vương đánh như chó, kết quả bây giờ kiến thức một số tồn tại cường đại, vậy mà đều không để Quỷ Vương ở trong mắt, phảng phất như kiếp trước, thời điểm chưa va chạm xã hội, cảm thấy Maserati không được, phải Ferrari hay Lamborghini mới tốt...
Lúc này Cảnh Đằng đã kéo hắn đi đến trên bậc thang, hai người từng bước một đi xuống dưới, Tổ An lại có loại cảm giác quen thuộc.
- Sao cầu thang này giống một số cánh cửa không gian vậy?
Tổ An nói, cảm giác này rất tương tự mỗi lần vượt qua bí cảnh.
Cảnh Đằng mỉm cười.
- Thực ra ngươi cũng có thể hiểu như vậy, dù sao nơi này phong ấn nhiều quái vật lợi hại như vậy, không thể nào là khái niệm nhà tầng tầng như người bình thường nghĩ, cho nên cần loại thông đạo này ngăn cách, dù tầng phong ấn nào đó xảy ra vấn đề, cũng không đến mức chạy qua tầng khác.
- Những cầu thang này cũng là một loại phong ấn?
Trong lòng Tổ An hơi động.
Cảnh Đằng ân một tiếng.
- Đúng vậy, loại cầu thang này chỉ cho phép nhân loại thông qua, quái vật phong ấn ở nơi này, là không có cách nào thông qua bình chướng.
Tổ An ẩn ẩn cảm thấy có nhiều chỗ không đúng.
- Nhưng Quỷ Vương vẫn từ nơi này chạy ra, hơn nữa ngươi...
Hắn không có nói hết câu, nghiêm ngặt tính ra, Cảnh Đằng cũng là yêu vật, vì sao có thể thông qua những bình chướng này.
- Quỷ Vương có chút đặc thù.
Cảnh Đằng lại nói.
- Ta cũng kém không nhiều.
Tổ An nhịn không được thở dài.
- Ngươi nói cho ta những chuyện này, đến cùng là vì sao?
Nàng không khỏi quá quen thuộc nơi này, cái gì mà dây leo được điểm hóa, cảm giác không có đơn giản như vậy.
Cảnh Đằng do dự.
- Tổ đại ca, đợi lát nữa đi, lát nữa ngươi sẽ rõ ràng.
Trong lòng Tổ An dâng lên vô số suy nghĩ, cuối cùng chỉ nói một chữ.
- Được!
Lúc này thanh âm của Mị Ly vang lên ở trong đầu hắn.
- Tiểu tử ngươi xưa nay đa nghi, vừa rồi lão hòa thượng kia biểu hiện hiền lành như thế, ngươi cũng không tin tưởng, kết quả trên người nữ nhân này điểm đáng ngờ trùng điệp, ngươi lại tin.
- Ta có thể cảm giác được nàng sẽ không hại ta.
Tổ An đáp.
Mị Ly cười nhạo.
- Tiêu chuẩn kép điển hình, ta nhìn ngươi là bị sắc đẹp của nàng mê hoặc, nghe ta khuyên một câu, trên đầu chữ sắc có cây đao.
Tổ An theo Cảnh Đằng đến tầng tiếp theo, tầng dưới và tầng trên hoàn toàn khác biệt, chỉ thấy trước mắt đều là màu đỏ nhàn nhạt, trong không khí còn tràn ngập khí tức huyết tinh nồng đậm.
- Cẩn thận!
Cảnh Đằng ngăn ở trước mặt hắn, thần sắc cực kỳ ngưng trọng.
Tổ An theo ánh mắt nàng nhìn lại, chỉ thấy trên mặt đất có một ít huyết dịch đang lưu động, trong không khí tràn ngập vụ khí màu đỏ hẳn là do huyết dịch này phát ra.
Ánh mắt hắn liếc nhìn toàn trường, rất nhanh tìm được ngọn nguồn của những huyết dịch này, là một cánh cửa, chỉ bất quá cánh cửa này đã có hơn nửa bị nhuộm thành màu đỏ.