- Vừa rồi ta nghe ngươi gào thét, tựa hồ ngươi ăn thiệt thòi?
Lời vừa nói ra, biểu lộ của lão hòa thượng nhất thời vặn vẹo, vốn hắn bố trí bẫy rập, chuẩn bị mượn thân thể tiểu tử kia rời phong ấn này, ai biết lại bị đối phương lừa gạt pháp khí trân quý nhất.
Mấu chốt là hiện tại hắn nghĩ mãi mà không rõ, tiểu tử kia rõ ràng nhìn yếu đuối như vậy, sao có thể chặt đứt được liên hệ chủ tớ giữa Tử Kim Bát Vu và hắn.
Nhìn thấy thần sắc của hắn, Quỷ Vương liền biết không sai.
- Nói cho ta tung tích người kia, ta thuận tay giúp ngươi báo thù.
Sắc mặt lão hòa thượng âm tình biến ảo, hắn cũng ý thức được để đối phương cứu mình là không thực tế, vì vậy đáp.
- Tốt, bất quá ngươi phải mang đối phương đến chỗ ta, ta muốn tra tấn hắn, để hắn muốn sống không được muốn chết không xong, mới có thể giải mối hận trong lòng.
Mình hoành hành thiên hạ, đời này còn chưa ăn qua thua thiệt lớn như vậy, hận ý với tiểu tử kia có thể nói cực sâu.
- Không có vấn đề.
Quỷ Vương thuận miệng đáp ứng, tuy không hiểu vì sao đối phương hận Cảnh Đằng như vậy, bất quá sau khi bắt được nàng ai còn quản con cua thối kia.
Lúc này lão hòa thượng mới chỉ về phía vừa rồi Tổ An rời đi.
- Vừa rồi đi bên kia.
Quỷ Vương biến sắc, vừa rồi hắn là từ chỗ đó đến, nào có nhìn thấy người, nhưng con cua này hiển nhiên không có nói sai, như vậy...
Thân hình hắn lóe lên, trong nháy mắt chạy trở về.
Nhìn phương hướng hắn rời đi, lão hòa thượng hơi nheo mắt, cuối cùng không có nói cho hắn biết sự tình tiểu tử kia được Tử Kim Bát Vu, tốt nhất song phương đồng quy vu tận, mới hả hê lòng người.
Lại nói Quỷ Vương trở lại địa phương vừa rồi, toàn thân hắc vụ bành trướng, bắt đầu công kích vách tường bốn phương tám hướng.
Trên vách tường phù văn lấp lóe, tựa hồ có lực lượng thần bí gì đó có thể ngăn cản những công kích này của hắn.
Đây là nguyên nhân vì sao vừa rồi hắn không có làm như vậy.
Bất quá bây giờ biết vừa rồi đối phương hơn phân nửa giấu ở phụ cận, phải thông qua công kích tới phán đoán tình huống sau vách tường.
Quả nhiên hắn rất nhanh phát giác được dị thường, đi tới một vách tường, hắc vụ ngưng tụ một thủ ấn, ngay sau đó một cánh cửa mở ra, lộ ra mật đạo đen nhánh.
Hắn ở cửa ra vào ngửi ngửi.
- Đúng là vị đạo của nàng, a, còn có vị đạo của tiểu bạch kiểm kia, hừ, đến rất đúng lúc.
Đoàn hắc vụ bọc lấy vô số đầu lâu trực tiếp đuổi theo trong mật đạo.
...
Lại nói Tổ An và Cảnh Đằng ở trên đường như đôi tình nhân cuồng nhiệt, nói chuyện trời đất, luôn có đề tài trò chuyện không hết, giống như bây giờ không phải ở trong hạch tâm của đại mộ khủng bố, mà ở dưới hoa tiền nguyệt hạ.
Bất quá đường luôn có lúc tận, rất nhanh đã đến lối ra, phía trước xuất hiện một gian phòng trống trải.
Âm lãnh, ẩm ướt, hoàn toàn khác biệt dung nham trước đó.
Hắn chú ý tới gian phòng kia cơ hồ không có cái gì, trừ một cánh cửa, trên cửa còn có cửa sổ nhỏ, không biết là dùng để thông khí hay làm gì.
Tổ An hiếu kỳ nói.
- Sau cửa này là cái gì?
- Trước đó không phải đã nói, rất nhiều quái vật kinh khủng đều bị phong ấn ở hạch tâm của đại mộ sao, đằng sau đó giam giữ một con quái vật.
Cảnh Đằng đáp, sắc mặt không buồn không vui, dường như đang nói một chuyện bình thường.
Tổ An giật mình, nguyên lai những quái vật kia giam giữ ở loại địa phương này.
Hắn nhịn không được hiếu kỳ tiến tới ngó ngó, muốn nhìn đến cùng là đồ vật gì mà ngay cả Bão Phác Tiên Quân cũng không thể giết chết, chỉ có thể phong ấn ở nơi này.
Đi tới trước cửa chính, hắn chú ý tới cửa lớn không biết là vật liệu gì làm thành, phía trên khắc vô số phù văn huyền ảo, hiển nhiên có quan hệ tới phong ấn.
Khoảng cách gần dò xét, cửa sổ nhỏ không có phong bế, nhìn khá giống pha lê, nhưng Tổ An rõ ràng khẳng định nó làm bằng vật liệu khác.
May mắn cửa sổ này trong suốt, đi đến nhìn lại, chỉ thấy bên trong đen kịt, loáng thoáng nhìn thấy hai hàng đồ vật như thủy tinh cầu, cái khác thì nhìn không thấy.
Tổ An nhướng mày, lấy tu vi của hắn bây giờ, trong đêm tối nhìn vật không nói giống như ban ngày, nhưng cũng kém không nhiều, lại không cách nào thấy rõ tình hình bên trong.
Hắn không khỏi quan sát hai hàng thủy tinh cầu, mỗi một viên lớn chừng bóng rổ, hợp lại không sai biệt lắm tổng cộng có 16 viên.
Nghĩ thầm cái sắp xếp này thật cổ quái, chẳng lẽ cũng là đồ vật loại hình phong ấn?
Nhìn nhìn, đột nhiên cảm giác những thủy tinh cầu kia có chút quỷ dị, bên trong tựa hồ có khí thể màu nâu đang lưu động.
Ngay sau đó, một thủy tinh cầu tựa hồ chuyển động, nếu trước đó chỉ có một chút màu nâu nhạt, bây giờ là toàn thân bị màu nâu đậm tràn ngập.
Sau đó những thủy tinh cầu khác cũng bắt đầu có dấu hiệu chuyển động, Tổ An nhất thời cảm thấy tim đập nhanh, phảng phất như có nguy hiểm lớn lao sắp đến.