Đang xoắn xuýt, bỗng nhiên Cảnh Đằng thở dài một hơi, nhìn về phía Quỷ Vương.
- Ngươi muốn Bão Phác Chân Kinh làm gì?
- Đương nhiên là vì thành Tiên, chỉ có thành Tiên mới có thể siêu thoát.
Quỷ Vương ngạo nghễ nói, nói xong hơi không kiên nhẫn.
- Đừng lãng phí thời gian, nếu không để cho các ngươi lưu một bản sao, đây là nhượng bộ lớn nhất của bản Vương.
Nơi xa tiếng gầm gừ liên tiếp, các loại khí tức khủng bố bắt đầu thức tỉnh, hắn phát giác được hết thảy, biết không thể lại trì hoãn.
- Sau khi thành Tiên là có thể siêu thoát sao?
Cảnh Đằng mỉa mai cười cười.
- Ngươi biết vì sao ta dẫn ngươi tới nơi này không?
Hắc vụ toàn thân Quỷ Vương lắc lắc.
- Ngươi muốn lợi dụng Trấn Ma Đại Trận này đối phó ta? Bất quá chỉ sợ ngươi phải thất vọng, không biết vì sao, bản Vương tựa hồ không sợ đồ chơi này.
Thần sắc Cảnh Đằng cổ quái nhìn hắn.
- Chẳng lẽ đến nơi đây, ngươi còn nghĩ không ra?
- Lúc trước bản Vương chạy ra đại mộ xác thực rơi mất bộ phận trí nhớ, bất quá đừng nghĩ dùng cái này loạn đạo tâm của ta.
Quỷ Vương cười lạnh.
Biểu lộ của Cảnh Đằng bất đắc dĩ, chỉ chỉ phương xa.
- Ngươi nhìn cái kia.
- Loại thủ đoạn lừa gạt tiểu hài tử này đối với ta...
Tuy Quỷ Vương nói vậy, nhưng vẫn không nhịn được nhìn qua, sau đó tiếng nói im bặt, hắc vụ bắt đầu lay động kịch liệt.
Nhìn thấy hắn mất hồn mất vía, Tổ An nghĩ thầm cơ hội khó được, muốn thừa cơ xuất thủ, lại bị Cảnh Đằng giữ chặt.
Tổ An nghi ngờ nhìn nàng, thần sắc không hiểu.
- Không, không, làm sao có khả năng như vậy...
Toàn thân Quỷ Vương run lẩy bẩy, mặc dù không có hình thể, nhưng những hắc vụ kia như ngưng tụ thành đôi tay ôm đầu.
- Không nên quên sứ mệnh của mình.
Cảnh Đằng thở dài, đầu ngón tay chỉ về phía phù lục, đạo phù kia nổi lên ánh sáng màu vàng, giống như sống lại.
Quang mang chiếu lên người Quỷ Vương, hắn nhất thời thống khổ gào thét.
Trong lòng Tổ An vui vẻ, nghĩ thầm đại trận này có thể đối phó hắn tốt nhất, không cần mình quyết đấu sinh tử, bất quá vừa rồi phản ứng của Cảnh Đằng có chút kỳ quái.
Ở dưới ánh sáng kia chiếu rọi, hắc vụ quanh người Quỷ Vương bốc hơi thu nhỏ, vô số đầu lâu màu đen hóa thành mảnh vỡ tiêu tán.
Đến sau cùng, hắc vụ đầy trời càng ngày càng ít, càng ngày càng mỏng manh, cuối cùng hóa thành hình người bình thường.
Trong lòng Tổ An hơi động, đây chính là bản thể của Quỷ Vương sao?
Cũng không biết hắn là quái vật gì.
Vụ khí càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng đều tiêu tán, hóa thành xiêm y màu đen.
Hình dạng của đối phương cũng xuất hiện, hai con ngươi của Tổ An sắp trừng ra ngoài.
Dù bản thể của Quỷ Vương là những quái vật buồn nôn kia, hắn cũng sẽ không kỳ quái.
Nhưng hết lần này tới lần khác, “hắn” là một nữ nhân, hơn nữa còn là nữ nhân rất xinh đẹp.
Này còn không có gì, thiên hạ nữ nhân xinh đẹp không ít, Tổ An cũng thấy qua việc đời, sở dĩ giật mình như vậy, là bởi vì đối phương giống Cảnh Đằng như đúc!
Không, nhìn kỹ vẫn có khác nhau, Cảnh Đằng mặc váy trắng, nàng thì mặc váy đen.
Thần sắc cũng có chút khác biệt, Cảnh Đằng lãnh diễm xa cách, nàng thì tàn nhẫn quỷ quyệt.
Xem như không biết hai người, vẫn sẽ vô ý thức thân cận Cảnh Đằng.
- Chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Lúc này trong lòng Tổ An đầy dấu chấm hỏi.
Cảnh Đằng thở dài, lúc này mới giải thích.
- Vừa rồi ta không phải đã nói, đạo phù này vốn rất thần dị, ở trong thời gian phong ấn dài dằng dặc, dần dần sinh ra thần trí, cũng chính là ta, lúc đó ta mới sinh, tràn ngập hiếu kỳ với hết thảy sự vật bên ngoài, cho nên thường xuyên vụng trộm đi ra ngoài chơi.
- Đương nhiên ta còn biết đúng sai, lưu lại một nửa lực lượng, tiếp tục duy trì đại trận này vận chuyển, miễn cho đại mộ xảy ra vấn đề.
- Nhưng ta không nghĩ tới là, chờ ta rời đi, một số tồn tại kinh khủng trong đại mộ tìm được cơ hội, lấy lực lượng tà ác nỗ lực ăn mòn tấm phù này.
- Tuy bọn họ thất bại, nhưng khí tức tà ác của chúng nó lại thúc đẩy sinh ra một cái “ta” khác, cũng chính là nàng, muội muội của ta.
Cảnh Đằng nhìn Quỷ Vương.
- Ai là muội muội của ngươi!
Lúc này sắc mặt của Quỷ Vương có chút khó coi, hiển nhiên vừa rồi rất nhiều trí nhớ khôi phục lại, bây giờ nàng còn có không cách nào tiếp nhận.
Đừng nói nàng, ngay cả Tổ An cũng lộn xộn trong gió, Quỷ Vương lại là tỷ muội song sinh của Cảnh Đằng?
Tổ An không khỏi nghi ngờ nói.
- Thế nhưng vài thập niên trước, không phải nàng còn ngụy trang thành Tang Ngạo tiếp cận ngươi, cùng ngươi nói chuyện yêu đương sao?
Kết quả làm nửa ngày là thân tỷ muội, đây là chơi cái gì?
Cảnh Đằng đáp.
- Năm đó nàng sinh ra thần trí, cũng hiếu kỳ thế giới bên ngoài, giống như ta, ta thuần túy chỉ là hiếu kỳ, đi ra ngoài chơi một lát sẽ trở về, nhưng nàng bị khí tức tà ác trong đại mộ ăn mòn, một lòng muốn thoát ly đại mộ này.