Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3378 - Chương 3378 - Sụp Đổ

Chương 3378 - Sụp đổ
Chương 3378 - Sụp đổ

Tổ An giận tím mặt, Cảnh Đằng lại nắm tay hắn lại.

- Không nên tức giận, đây là ta tự mình lựa chọn, không có quan hệ gì tới người khác, chỉ tiếc không thể cùng ngươi một đời một kiếp.

Bỗng nhiên Tổ An mở miệng.

- Nếu để nàng cùng một chỗ, có phải các ngươi không cần ma diệt thần chí hay không?

Quỷ Vương biến sắc.

- Xú tiểu tử, ngươi muốn làm gì?

Mặc dù mình mạnh hơn đối phương, nhưng trên người tiểu tử này kỹ năng tầng tầng lớp lớp, để nàng cũng có chút rụt rè, vạn nhất đối phương liều mạng đồng quy vu tận với mình thì lỗ lớn.

Tổ An không để ý tới nàng, khẩn trương nhìn về phía Cảnh Đằng, chờ đợi đáp án.

Cảnh Đằng hơi lắc đầu.

- Trấn Ma Thần Phù bị hao tổn quá nghiêm trọng, dù thêm nàng, thần hồn của chúng ta cũng sẽ tiêu tán. Chẳng qua nếu như có nàng, Trấn Ma Thần Phù hẳn có thể triệt để phục hồi như cũ, vẻn vẹn một mình ta mà nói, Thần Phù có lẽ trong thời gian ngắn không có việc gì, nhưng trải qua năm tháng dài dằng dặc, cuối cùng vẫn sẽ xảy ra vấn đề.

Quỷ Vương kêu lên.

- Đúng vậy, ngươi một người có thể cứu, cần gì kéo ta cùng một chỗ chịu chết.

Cảnh Đằng yên tĩnh nhìn nàng.

- Lần này ta có thể tự mình đi, nhưng hi vọng cũng có ngày ngươi chơi mệt, có thể trở về cùng nhau thủ hộ đại trận này.

Quỷ Vương cắt một tiếng.

- Yên tâm, ta rất ham chơi, thế giới nhân loại thú vị như vậy, ta làm sao có khả năng chơi mệt.

- Vậy ngươi có thể đáp ứng ta, không nên thương tổn Tổ đại ca, còn có mấy vị cô nương kia hay không?

Cảnh Đằng nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng.

Quỷ Vương vốn muốn kiêu ngạo cự tuyệt, nhưng nghĩ lại, người ta giúp ngươi đi chết, nếu mình ngay cả điểm ấy cũng không đáp ứng, vạn nhất bức nàng cá chết lưới rách thì nguy hiểm.

- Thôi được, nể mặt mũi của ngươi, ta không tính toán với bọn hắn.

Cảnh Đằng buông lỏng một hơi, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, xem ra cô muội muội này của mình cũng không phải hoàn toàn không có thuốc chữa.

Sau đó nàng không còn tâm tình phản ứng Quỷ Vương, mà cùng Tổ An trò chuyện, trân quý mỗi một giây thời gian còn lại.

Quỷ Vương nghe mà có chút bực bội, nhịn không được nói.

- Khó trách ngươi xưa nay rụt rè, vừa rồi lại chủ động hiến thân như vậy, thậm chí không tiếc dã hợp, nguyên lai là biết hẳn phải chết.

Khuôn mặt Cảnh Đằng đỏ lên, không để ý tới nàng.

Quỷ Vương trêu chọc mấy lần, thấy không có hiệu quả, đành phải đặt lực chú ý lên người Tổ An.

- Xú tiểu tử, trước đó tiếp xúc, tựa hồ ngươi không phải người thế giới này, một bên là nữ nhân ngươi yêu mến, một bên là vô số người không quen biết, ngươi sẽ chọn như thế nào?

Tổ An trầm mặc, không biết đang suy tư cái gì.

Quỷ Vương lại có chút đắc ý.

- Tuyển nữ nhân yêu mến mà nói, vậy thì giống như ta nói, chỉ để ý người mình quan tâm, sự tình khác quản làm mẹ gì.

- Vì một số người không quen biết, lựa chọn hi sinh nữ nhân mình yêu mến, có lẽ ở trong mắt rất nhiều người là vĩ đại, nhưng trong mắt ta, quả thực là dối trá cùng cực, chắc hẳn chính ngươi cũng sẽ thương tiếc cả đời.

- Hơn nữa còn chứng minh tỷ tỷ ngốc kia của ta chọn không đúng người, mỗi lần đều chọn kẻ đồi bại.

Thanh âm kiên định của Cảnh Đằng truyền đến.

- Ta không cho rằng như vậy, hắn chọn như vậy không chỉ có không trách hắn, ngược lại sẽ rất vui mừng, bởi vì cái này tương xứng với đạo của ta, đây là sứ mệnh của ta, cũng là kết cục đã định trước của ta.

- Kết cục đã định trước của chúng ta là ma diệt, triệt để biến thành một tấm Trấn Ma Thần Phù không có chút tình cảm nào, sau đó ở chỗ này vượt qua năm tháng vô tận sao?

Quỷ Vương lạnh lùng nói.

- Mệnh ta do ta không do trời, vận mệnh như vậy không cần cũng được!

- Nói hay lắm!

- Cô nương hảo khí phách!

- Cho dù là ở trong chúng ta, ngươi cũng coi như một hào kiệt.

- Sao không trực tiếp đánh nát phong ấn này, chúng ta cùng đi chinh phục các thế giới, khoái ý ân cừu chẳng phải càng vui vẻ hơn hiện tại?

...

Âm phong trận trận, trung gian xen lẫn vô số tiếng nỉ non trầm thấp.

Cảnh Đằng biến sắc, nàng nghe ra được đây là thanh âm của một ít yêu ma, không nghĩ tới đã có bộ phận tỉnh lại, thần niệm lan truyền đến nơi đây.

Có thể thấy phong ấn của đại mộ này đã tới bờ biên giới sắp sụp đổ, không còn cách nào áp chế lại một vài tồn tại mạnh mẽ.

Sắc mặt Quỷ Vương âm tình biến ảo, tựa hồ nàng bị thuyết phục.

Lúc này Cảnh Đằng không do dự nữa, đi đến trước mặt Quỷ Vương.

- Muội muội, nhớ những lời vừa rồi đáp ứng ta.

Quỷ Vương hừ một tiếng.

- Lề mề chậm chạp, mặc dù ngày thường ta không tính nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng lần này đã đáp ứng ngươi, đương nhiên sẽ không nuốt lời.

- Vậy thì tốt...

Cảnh Đằng tâm sự nặng nề.

Quỷ Vương có chút không thoải mái, dù sao hai người là tỷ muội song sinh, nhìn thấy Tổ An vẫn sững sờ tại nguyên chỗ.

Bình Luận (0)
Comment