Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3390 - Chương 3390 - Thiếp Thân Làm Bạn

Chương 3390 - Thiếp thân làm bạn
Chương 3390 - Thiếp thân làm bạn

- Ngươi ý là?

Bạch Cảnh Đằng sững sờ.

- Đương nhiên là cùng tỷ tỷ và tỷ phu ở chung một chỗ, huống chi vừa rồi tỷ phu khi dễ ta, tổng phải chịu trách nhiệm chứ.

- Đó là thân thể của ta.

- Không phải cũng là thân thể ta sao? Tỷ phu ngươi nói một câu đi, sẽ không kéo quần lên thì không nhận nợ đó chứ?

Tổ An.

- ...

- Lời này của ngươi nghe quái quái thế nào ấy.

Tổ An phiền muộn.

- Dù sao ta đã giao trinh tiết cho ngươi, ngươi phải chịu trách nhiệm.

Hắc Cảnh Đằng một bộ lợn chết không sợ nước sôi.

- Ta tự nhiên là muốn mang theo ngươi... các ngươi…

Nhìn thấy ánh mắt uy hiếp của Hắc Cảnh Đằng, Tổ An đành phải thêm một chữ.

- Nhưng hôm nay các ngươi thương thế nghiêm trọng, một khi có lực lượng gì quấy nhiễu, rất có thể sẽ hương tiêu ngọc vẫn.

Tuy miệng Hắc Cảnh Đằng rất cứng, nhưng thân thể mềm đến lợi hại, bây giờ các nàng ngay cả đi đường bình thường cũng chưa hẳn làm được.

Nếu bởi vì tư dục bản thân mang theo các nàng, vạn nhất không cẩn thận hại các nàng xảy ra chuyện, thì đời này hắn khó mà an lòng.

- Ngươi là định bội tình bạc nghĩa?

Bạch Cảnh Đằng sâu kín nhìn hắn.

Tổ An.

- ...

Lúc này thân hình Mị Ly hiện ra.

- Thực ra mang theo các nàng cũng dễ, lúc trước không phải ở trong Tùy Hầu Mộ lấy được một ngọc quan sao, ngọc quan kia hết sức đặc thù, có thể để các nàng rơi vào trạng thái ngủ say, bảo trì nhục thân bất hủ, chờ ngươi tìm được biện pháp cứu các nàng lại mở ra.

Bạch Cảnh Đằng giật mình, sau khi biết đối phương là sư phụ của Tổ An, thái độ lập tức cung kính thi lễ.

- Bái kiến sư phụ.

- Ừm, ngoan.

Mị Ly lấy ra một đôi khuyên tai đưa cho nàng.

- Lần đầu gặp mặt, cũng không có thứ tốt gì, vòng tai này tính toán đẹp đẽ, tặng cho ngươi.

Khóe miệng nàng hơi giương lên, trong lòng có chút thoải mái, tiểu tử Tổ An này nhiều nữ nhân như vậy, khó được có một cái nhìn thấy ta cung kính như thế.

Xem ra cần phải chuẩn bị thêm một chút lễ vật, miễn cho về sau những nàng dâu kia kính trà cho mình, không có lễ vật sẽ thành trò cười.

Cảnh Đằng vừa mừng vừa sợ.

- Đa tạ sư phụ.

Cầm lấy khuyên tai yêu thích không buông tay, kiểu dáng xác thực rất tinh mỹ, nhưng nàng càng cao hứng là được trưởng bối của Tổ đại ca tán thành.

Nghe đến hai chữ sư phụ, mí mắt Mị Ly kìm lòng không được nhảy nhót, nghiêm ngặt nói ra, nữ nhân này nói không chừng tuổi tác còn lớn hơn ta...

Tổ An lấy ngọc quan ra, phía trên có cảm giác rét lạnh, lúc trước được nó còn nghĩ bán kiếm tiền, không nghĩ tới sẽ có tác dụng lớn như vậy.

Lúc này Hắc Cảnh Đằng nói

- Về sau phải một mực nằm trong quan tài? Vậy có khác gì người thực vật.

Nghe giọng nói kia hiển nhiên có chút không vui, cái này không có gì khác biệt lưu lại trong Thần Phù, nàng là muốn tiêu dao tự tại ở thế gian phồn hoa, không phải muốn loại cuộc sống này.

Bạch Cảnh Đằng cau mày, nàng cũng không quá thích.

Lúc này Mị Ly giải thích.

- Yên tâm đi, cũng không phải vĩnh viễn giam bọn ngươi ở bên trong, chỉ dùng ngọc quan này tạm thời ôn dưỡng thân thể của các ngươi mà thôi. Thường cách một đoạn thời gian, Tổ An nhất định phải gặp các ngươi, lấy tinh huyết tẩm bổ, lúc này mới có thể thời gian dài ổn định thương thế. Ngày sau thực lực của hắn cường đại, hoặc tìm được thiên tài địa bảo, thì có thể cứu các ngươi, đến thời điểm không phải tốt hơn ở trong thần phù này vài vạn năm sao?

Khuôn mặt của Bạch Cảnh Đằng và Hắc Cảnh Đằng đỏ ửng, dù nàng nói rất nhiều chữ, nhưng trong đầu hai người chỉ còn lại có câu tinh huyết tẩm bổ, trải qua sự tình vừa rồi, các nàng tự nhiên biết đây là tẩm bổ như thế nào.

- Như vậy có thể hầu ở bên người Tổ đại ca, xác thực tốt hơn lưu lại nơi này.

Bạch Cảnh Đằng nhỏ giọng đáp.

Thật xấu hổ, lại thật... chờ mong.

Lúc này Tổ An lại có chút buồn rầu.

- Thế nhưng Lưu Ly Bảo Châu không có cách nào dung người sống.

Trước đó hắn có thể tùy ý đặt ngọc quan ở trong Lưu Ly Bảo Châu, nhưng nếu Cảnh Đằng ở bên trong, còn không phải nín chết.

Lúc này Cảnh Đằng từ trên cổ lấy ra một sợi dây chuyền.

- Đây không phải vấn đề lớn, tặng dây chuyền này cho ngươi, trong này là một động thiên phúc địa, có thể thả ngọc quan ở bên trong, bình thường ngươi đeo dây chuyền ở trên người là được, thời điểm dã ngoại có thể ở bên trong, không cần màn trời chiếu đất.

Hai mắt Tổ An tỏa sáng, lúc trước mới quen nàng còn qua đêm ở trong động phủ kia, thứ này quả thật làm cho người kinh diễm.

- Cái đồ chơi này từ nơi nào đến?

Tổ An hiếu kỳ hỏi, nghĩ thầm nếu có thể mà nói, mình luyện chế mười cái tám cái cho các hồng nhan tri kỷ, như vậy có thể giải quyết nỗi khổ màn trời chiếu đất khi ra ngoài của các nàng.

- Năm đó Bão Phác Tiên Quân giúp ta luyện chế, thuật luyện khí của hắn hết sức lợi hại, bởi vì nhờ ta giúp hắn tìm truyền nhân, nên tặng ta cái này.

Cảnh Đằng có chút đắc ý.

Bình Luận (0)
Comment