Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3397 - Chương 3397 - Chạy Thoát

Chương 3397 - Chạy thoát
Chương 3397 - Chạy thoát

Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +111 +111 +111...

Vẻ mặt Yến Tuyết Ngân sương lạnh, mọi người ở phía trên nơm nớp lo sợ cho hắn, kết quả hắn ở phía dưới tỷ muội song thu, vui sướng quên cả trời đất.

Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +111 +111 +111...

Vân Gian Nguyệt cười híp mắt vỗ vỗ vai hắn.

- Tiểu hỏa tử, làm rất tốt.

Tuy nàng đang cười, nhưng điểm nộ khí không ngừng toát ra bán đã ý tưởng chân thật của nàng.

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +111 +111 +111...

Chúng nữ khác thần sắc cũng khác nhau, không ngừng cống hiến điểm nộ khí.

Tổ An cũng rất ủy khuất.

- Ta cũng bất đắc dĩ.

Hiện tại hắn rất chú ý kiểm điểm mình, tuyệt đối không tùy tiện trêu chọc người khác, nhưng vận mệnh không phải hắn có thể chống cự.

Bùi Miên Mạn cười ngọt ngào nói.

- Chúng ta biết ngươi là bất đắc dĩ, cho nên không trách ngươi.

Tổ An nhìn nàng cười nhẹ nhàng, nghĩ thầm nếu không phải thu được nhiều điểm nộ khí của ngươi như vậy, ta liền tin thật.

Lúc này Thu Hồng Lệ quan tâm nói.

- Sự kiện này xác thực không trách A Tổ được, Cảnh Đằng và Quỷ Vương cũng coi như cứu vãn thế giới, đổi thành ta là A Tổ, cũng sẽ cứu các nàng.

Hừ, các ngươi đều trách hắn, ta hết lần này tới lần khác phản đạo ly kinh, cho hắn biết ai mới là tốt nhất.

Tổ An quả nhiên cảm động, vẫn là Hồng Lệ biết quan tâm nhất.

Đám người Yến Tuyết Ngân liếc mắt nhìn nàng một cái, thứ trà xanh, cũng không biết là ai dạy.

Vân Gian Nguyệt nhướng mày, khiêu khích trừng trở về, làm sao, không phục?

Đồ đệ ngoan của ta, như vậy mới có phong phạm yêu nữ nha.

Thời điểm chúng nữ lục đục với nhau, toàn bộ đại mộ vang lên tiếng oanh minh khủng bố, khắp nơi có hòn đá rơi xuống.

Chúng nữ biến sắc.

- Chẳng lẽ đại mộ lại xảy ra vấn đề gì?

Tổ An hơi nghi hoặc.

- Theo lý thuyết hiện tại đại mộ phong ấn kiên cố không gì sánh được, không có vấn đề mới phải.

Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, cảm giác được Cảnh Đằng truyền đến thần niệm, vội vàng nói.

- Đi mau, đại mộ này sắp đóng lại.

Ngàn vạn năm qua, đại mộ thời gian dài ở vào trạng thái phong bế, chỉ có sự kiện đặc thù mới ngắn ngủi mở ra, bây giờ Trấn Ma Thần Phù phục hồi, Trấn Ma Đại Trận vận chuyển, tự nhiên không có tất yếu mở ra.

Nghe hắn nói, mấy người không dám thất lễ, vội vàng chạy ra ngoài.

Nghe người ở thế giới này nói, đại mộ kia ngắn thì trăm năm, lâu thì ngàn năm mới có thể hiện thế một lần, các nàng cũng không muốn bị nhốt ở trong này thời gian dài như thế.

Rất nhanh đoàn người nhanh chóng chạy ra ngoài, ven đường gặp phải người, Tổ An vội vàng nhắc nhở đối phương đi mau.

Có một bộ phận người xác thực phát giác được dị thường, vội vàng chạy ra.

Nhưng càng nhiều thì cho rằng hắn cố ý muốn lừa gạt mình rời đi, để không có người nào đoạt bảo vật, ngược lại tức giận mắng mỏ.

Bọn họ cảm thấy bây giờ đại mộ gây ra động tĩnh, nói không chừng là có trọng bảo gì sắp xuất thế, ngược lại càng hưng phấn xông vào trong.

Hảo ngôn khó khuyên thì đáng chết.

Đám người Tổ An đương nhiên sẽ không thánh mẫu đến mức phải cứu bọn hắn ra ngoài, thấy thế chỉ tiếp tục bỏ chạy.

Tổ An còn cố ý chạy về vị trí cũ, muốn mang Vi Tác hôn mê đi, trước đó vì chuyện này cố ý hỏi qua Hắc Cảnh Đằng, kết quả đối phương nói lúc đó không có lấy mạng của Vi Tác.

Cũng không phải cố ý thủ hạ lưu tình, chỉ là từ nơi sâu xa cảm thấy lưu hắn lại, đằng sau có khả năng tạo được tác dụng.

Ai ngờ đối phương đã mất tích, Tổ An cũng không rõ ràng hắn là tự mình tỉnh rời đi, hay bị quái vật trong mộ ăn mất.

Hắn ở phụ cận tìm một lúc, nhưng không có phát hiện gì.

Lúc này địa phương đổ sụp càng ngày càng nhiều, xa xa nhìn thấy cửa mộ ánh sáng càng ngày càng hẹp, nguyên lai là cửa mộ đang đóng.

Tổ An không còn dám chậm trễ, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện thay hắn.

Mang theo chư nữ, thân hình như điện phóng đi.

Lúc này người lưu ở phụ cận rốt cục kịp phản ứng, kêu cha gọi mẹ bỏ chạy ra ngoài.

Nhưng cửa mộ đóng càng lúc càng nhanh, tốc độ của mình không có khả năng đuổi kịp, vì vậy từng cái càng ngày càng táo bạo, công kích người xung quanh, mình không chạy được, người khác cũng đừng hòng chạy.

Đám người Tổ An cũng gặp phải không ít công kích, rơi vào đường cùng chỉ có thể phản kích, xuất thủ không lưu tình.

Tuy bây giờ tu vi của bọn họ có thể nghiền ép, nhưng bị công kích hoặc nhiều hoặc ít cũng ảnh hưởng tốc độ, lại thêm phía trước tranh nhau chen lấn quá nhiều người, mấy người hoảng sợ phát hiện, lấy tốc độ hiện tại của bọn họ, lại không có cách nào đi ra ngoài ở trước khi đại môn đóng cửa.

Tổ An biến sắc, lúc này không lo được nhiều như vậy, trực tiếp phất tay, ôm chúng nữ vào trong ngực, hét lớn một tiếng.

- Ôm chặt lấy nhau!

Sau đó liên tục phát động kỹ năng Đại Phong, không ngừng thuấn di ra ngoài, liên tục thi triển bảy tám lần, rốt cục ở trước khi đại môn đóng lại lao ra.

Bình Luận (0)
Comment