Chương 3403: Giết người tru tâm
Chương 3403: Giết người tru tâmChương 3403: Giết người tru tâm
Đám người Sở Sơ Nhan biến sắc, các nàng muốn né tránh, nhưng bàn tay kia phảng phất như có một loại lực trường vô hình bao phủ các nàng, làm cho các nàng hô hấp khó khăn, không thể động đậy.
Các nàng rốt cuộc minh bạch, thực lực tuyệt đối kém xa, lại nhiều kỹ xảo cũng vô dụng.
Cũng không biết trước đó A Tổ làm sao tranh đấu lâu như vậy.
Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân muốn cứu giúp, đáng tiếc đã không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay kia tóm đến chúng nữ, trong lòng không khỏi †uyệt vọng.
Đúng lúc này, một đạo hàn quang phóng tới, giống như sao băng, trực tiếp bắn ở trên bàn tay lớn màu vàng kia.
Bàn tay giống như thiên phạt kia trực tiếp vỡ ra.
Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân vội vàng nhân cơ hội này mang theo chúng nữ lui lại mấy chục trượng.
Triệu Hạo không có truy kích bọn họ, mà khiếp sợ nhìn nơi khác, lúc này Tổ An đứng ở nơi đó, tay cầm một cây cung lớn, ẩn ẩn tản ra phong cách cổ xưa, cách xa như vậy, hắn cũng có thể cảm giác được cây cung kia ẩn chứa lực lượng hủy diệt.
- Xa Nhật Cung của Yêu Hoàng!
Ánh mắt Triệu Hạo ngưng tụ, thần sắc có chút ngưng trọng, gia hỏa này lại đoạt Xạ Nhật Cung của Yêu Hoàng?
Xạ Nhật Cung là biểu tượng thân phận của các đời Yêu Hoàng, trước đó hắn thành Nhiếp Chính Vương đã để mọi người mở rộng tâm mắt, bây giờ thậm chí ngay cả Xạ Nhật Cung cũng thu, Yêu Hoàng còn có đồ vật gì là hắn không lấy được?
- Hoàng thượng mắt sáng như đuốc, không bằng mọi người thương lượng, hai bên giảng hòa được không?
Vừa rồi Tổ An nghe di ngôn của Tế Tửu, nhưng một mực chú ý chiến cục bên này, cho nên mới có thể ở thời điểm đám người Sở Sơ Nhan gặp nạn kịp thời xuất thủ.
Triệu Hạo liếc nhìn Tế Tửu phía sau hắn, nhìn ra được đối phương đã chết, trong lòng không khỏi buông lỏng, sau đó lên tiếng.
- Thôi được, ngươi giao Bão Phác Chân Kinh ra, trẫm có thể thả các ngươi một con đường sống.
Tổ An giật mình. - Vừa rồi không phải hoàng thượng đã cướp Bão Phác Chân Kinh sao?
Triệu Hạo có chút xấu hổ.
- Cuốn kinh thư kia là giả, trẫm bị lừa!
Nghĩ đến lúc đó hắn nhìn ngang nhìn dọc, nghĩ trong kinh thư thầm giấu huyền cơ, cơ hồ thử tất cả phương pháp.
Bất quá chờ tỉnh táo lại, hắn dân dần hiểu, cái kia đâu phải Bão Phác Chân Kinh gì, rõ ràng là một quyển sách cai trị quốc gia.
Khó trách lúc đó mình đoạt, Cảnh Đẳng biểu hiện bình tĩnh như vậy.
- Cũng không phải ta không muốn cho, mà là Bão Phác Chân Kinh ở trong †ay Cảnh cô nương, hiện tại nàng bị giam ở trong đại mộ, hoàng thượng có thể tự mình đi đại mộ tìm. Thần sắc chúng nữ khác nhau, nghĩ thầm miệng của gia hỏa này, thật sự là gạt được người và quỷ.
Cũng không biết ngày bình thường có hay gạt chúng ta không.
Triệu Hạo cười lạnh nói.
- Ngươi muốn lừa gạt trâm? Đại mộ kia rõ ràng đã biến mất.
Vừa rồi đại chiến với Tế Tửu, nhưng đại mộ biến mất động tĩnh quá lớn, tự nhiên không có khả năng nhìn không thấy.
Tổ An thở dài.
- Hoàng thượng đã biết đại mộ biến mất, ta đi nơi nào tìm Bão Phác Chân Kinh ?
Triệu Hạo nhìn hắn.
- Trước đó nữ nhân kia và ngươi thân mật như vậy, khẳng định đã giao Bão Phác Chân Kinh cho ngươi.
- Đây chẳng qua là nàng vì lừa gạt Quỷ Vương mà thôi, Bão Phác Chân Kinh quý giá như thế, nàng làm sao có khả năng cho ta?
Biểu lộ của Tổ An cực kỳ thành khẩn.
- Ha ha.
Triệu Hạo cười lạnh, sau đó ánh mắt đảo qua đám người Sở Sơ Nhan.
- Nếu như người khác, nói không chừng ta còn tin, nhưng gia hỏa ngươi, thủ đoạn thông đồng nữ nhân quá cao minh, Cảnh Đằng hơn phân nửa đã khăng khăng một mực, Bão Phác Chân Kinh không cho ngươi thì cho ai?
Bị ánh mắt của hắn đảo qua, ngay cả Yến Tuyết Ngân cũng không chịu được đỏ mặt. Mặc dù mọi người thù địch, nhưng chư nữ lại không tự chủ được dâng lên cảm giác tri kỷ, cẩu hoàng đế thật hiểu Tổ An.
Tổ An đỏ mặt, mình đã tận lực ẩn tàng, không nghĩ tới hoàn toàn giấu không được ưu tú.
Thấy Tổ An trầm mặc không nói, Triệu Hạo quát.
- Thế nào, chẳng lẽ vì một quyển sách, tình nguyện hy sinh tính mạng nhiều nữ nhân như vậy?
Đổi lại hắn mà nói, những nữ nhân này cộng lại cũng không trọng yếu bằng chân kinh.
Nhưng Tổ An không giống tu sĩ khác, hắn để ý không phải đại đạo, mà chấp nhất ở nam hoan nữ ái nhàm chán, chắc chắn sẽ không bỏ được những nữ nhân này. Lúc này Tổ An biểu lộ của lại kỳ quái.
- Hoàng thượng đến cùng lấy lực lượng ở đâu, cho rằng tình huống hiện tại, còn có thể dùng tánh mạng của các nàng đến uy hiếp ta.
Triệu Hạo nhướng mày.
- Há, thật cho rằng trâm bị thương, mấy người các ngươi cộng lại sẽ có tư cách phân cao thấp với trẫm?
Nói xong bàn tay mở ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một Ngọc Tỷ, chỉ thấy hắn ném về phía đỉnh đầu chúng nữ.
- ĐiI
Ngọc Tỷ càng biến càng lớn, sau cùng giống như thiên thạch đè tới.
Thần khí Nhân Hoàng Ấn!