Chương 3402: Liên thủ đối địch (2)
Chương 3402: Liên thủ đối địch (2)Chương 3402: Liên thủ đối địch (2)
- Lĩnh vực cấp bậc thấp cũng dám làm càn, lại cho các ngươi cơ hội cuối cùng, đầu hàng trẫm, sự tình trước kia có thể bỏ qua, bằng không... chết.
Ánh mắt Triệu Hạo sắc bén nhìn hai nữ.
Thần sắc Yến Tuyết Ngân lãnh đạm, Vân Gian Nguyệt cười nhạo.
- Lúc nào hoàng thượng dễ nói chuyện như vậy? Không phải hiện tại bị thương quá nặng, chỉ có thể chơi công phu miệng lưỡi chứ.
- Tự tìm cái chết!
Triệu Hạo giận tím mặt, kim quang trên người hóa thành mấy con Kim Long, trực tiếp oanh kích hai nữ. Quanh người Vân Gian Nguyệt biển máu mãnh liệt, trực tiếp chìm ngập một con Kim Long.
Bất quá Kim Long kia ở trong biển máu gào thét liên tục, liều mạng giãy giụa, biển máu kia không ngừng chấn động, hiển nhiên là sắp vây khốn không được nó.
Đúng lúc này, ánh trăng sáng lên, một ánh đao lướt qua, đầu lâu của Kim Long trực tiếp chém rụng.
Toàn thân Kim Long chấn động, sau đó tiêu tán hầu như không còn.
Vân Gian Nguyệt còn không kịp cao hứng, lại có hai con Kim Long khác cuốn tới.
Vân Gian Nguyệt biến sắc, tóc dài bay múa đầy trời, Trường Tín Cung Đăng bay tới không trung, quang mang chiếu xạ ở trên Kim Long, động tác của Kim Long rõ ràng giảm bớt rất nhiều.
Một bên khác tình hình của Yến Tuyết Ngân không sai biệt lắm, vừa thi triển Tuyết Hoa Thần Kiếm đông lạnh một con Kim Long thành mảnh vỡ, rất nhanh hai con Kim Long khác lại công tới.
Ngọc bội trên người nàng sáng lên, ngay sau đó lại nhanh chóng tế ra mấy đạo phù văn, xung quanh hình thành trận pháp, lúc này mới miễn cưỡng ngăn trở hai con Kim Long.
Tuy miêu tả rất dài, nhưng hết thảy phát sinh ở trong điện quang thạch hỏa.
Lúc này một con bươm bướm màu đen thoắt ẩn thoắt hiện ở bên người Triệu Hạo, ngay sau đó một cây tăm từ trong bươm bướm bắn ra, cây tăm thấy gió liền lớn, thành một thanh kiếm khí sắc bén, sau đó phân liệt ra hơn ngàn kiếm ảnh, trong nháy mắt chìm ngập thân thể hắn.
Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân thì nhân cơ hội này, chém giết mấy con Kim Long.
Ngẩng đầu nhìn kiếm khí sắc bén, nghĩ thầm chẳng lẽ là Tổ An xuất thủ?
Bất quá các nàng lập tức phủ định suy đoán này, kiếm khí kia hoàn toàn khác biệt kiếm ý của Tổ An, nhưng uy lực vô cùng lớn, nếu các nàng không phòng bị trúng chiêu, chỉ sợ cũng sẽ trọng thương.
- Cái này tựa hồ là kiếm ý của Tiếu Diêu.
Yến Tuyết Ngân như có điều suy nghĩ.
Thời điểm kiếm ảnh tán đi, Triệu Hạo lần nữa xuất hiện ở chỗ đó, toàn thân nhìn không ra dấu vết bị kiếm khí gây thương tích. - ĐinhI
Một khối ngọc bội bên eo hắn vỡ vụn, hiển nhiên vừa rồi pháp bảo hộ thể ngăn lại một kích kia.
Hắn nhíu mày, nhìn về phía nữ tử áo đỏ váy đen.
- Con bươm bướm kia là từ chỗ nào đến?
Vừa rồi kiếm khí kia thì thôi, nhưng trên người bươm bướm tràn ngập khí tức tử vong, để hắn có chút hãi hùng khiếp vía.
Bùi Miên Mạn thầm kêu đáng tiếc, lúc trước Tiếu Diêu đưa nàng tiểu kiếm dùng để phòng thân, bên trong ẩn chứa một kích toàn lực của hắn.
Ngày thường khẳng định không có hy vọng đối phó Triệu Hạo, nhưng lúc này Triệu Hạo trọng thương, lại đang chuyên tâm đối phó Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân, nàng muốn thử một lần.
Đồng thời còn thi triển Bỉ Ngạn Điệp Dẫn được Bão Phác Tiên Quân truyền thụ, không nghĩ tới bị pháp bảo hộ thân của hắn ngăn cản.
- Không trả lời, vậy thì đi chết đi!
Thân hình Triệu Hạo lóe lên, trực tiếp xuất hiện ở bên người Bùi Miên Mạn, năm đấm đã tới gần trên mặt nàng.
Tốc độ quá nhanh, lấy hai người chênh lệch, Bùi Miên Mạn căn bản không kịp phản ứng.
- Xongl
Trong lòng Bùi Miên Mạn rét lạnh, đây quả thật không phải chiến đấu mình có thể nhúng tay.
Đúng lúc này, cả người nàng biến mất không thấy, thay vào đó là một đóa hoa sen tinh khiết. Ầm!
Triệu Hạo đánh vào hoa sen, hoa sen nổ tung, trên người hắn nổi lên một tầng sương lạnh.
-A2
Trong lòng Triệu Hạo kinh ngạc nhìn nữ tử váy lam, sao đồ đệ còn trên sư phụ.
- Cám ơn ngươi, Sơ Nhan.
Bùi Miên Mạn lòng còn sợ hãi.
Vẻ mặt Sở Sơ Nhan nghiêm túc, vừa rồi nàng vận dụng Tịnh Thế Băng Liên thay đổi vị trí, dù thế vẫn xém một chút thất bại.
Triệu Hạo hóa thành kim quang oanh kích đến hai nữ, một bức tường ánh sáng xuất hiện ở trước mặt hai người, đó là Thán Tức Chỉ Tường của Thu Hồng Lệ.
Đáng tiếc ở dưới nắm tay của Triệu Hạo vừa chạm liền sụp đổ, lúc này một ngọn đèn sáng lên.
Triệu Hạo cười lạnh, hắn biết Trường Tín Cung Đăng bản chính ở chỗ Vân Gian Nguyệt, loại hàng nhái này cũng muốn ảnh hưởng đến ta?
Kết quả một giây sau, sắc mặt hắn cứng đờ, bởi vì hắn phát hiện bị ánh sáng kia chiếu rọi, tốc độ lại trở nên thật chậm!
Trong nháy mắt thất thần, Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân đã đi tới trước mặt ba người.
- Các ngươi mau lui về sau, loại chiến đấu này không phải các ngươi có thể tham dự.
- Muộn rồi!
Triệu Hạo hừ lạnh, thân hình không động, trên đỉnh đầu ba người Sở Sơ Nhan lại có một bàn tay lớn màu vàng óng năm tới.