Chương 3424: Bí mật to lớn (2)
Chương 3424: Bí mật to lớn (2)Chương 3424: Bí mật to lớn (2)
Lúc này trong đầu Tổ An lại nghĩ lát nữa xử lý Chích Nhân và Triệu Tiểu Điệp như thế nào.
- Vậy cởi y phục, để cho ta kiểm tra một chút.
Thời điểm Huyết Linh Tôn Giả nói lời này, ánh mắt ngăn không được liếc nhìn hai nữ.
Hai nữ nhân này thật là càng nhìn càng có vị, Mai Lan Trúc Cúc mỗi người một vẻ.
Coi như khuôn mặt các nàng thật bình thường, bằng vào khí chất và tư thái, cũng đã là cực phẩm thiên hạ ít có, ta nguyện ý gian khổ chiến đấu anh dũng!
Cảm nhận được ánh mắt bỉ ổi của hẳn, Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt đều sầm mặt lại, các nàng thân phận hạng gì, thời điểm nào bị đùa giỡn qua như vậy.
Tổ An trầm giọng nói.
- Lưu lại tất cả tài vật trên người được không?
- Đương nhiên không được, ta là muốn lấy mạng ngươi, tiểu tử ngươi nào có tư cách hưởng dụng hai đại mỹ nhân kia.
Huyết Linh Tôn Giả càng nghĩ càng tức giận, hai cực phẩm như vậy lại bị công tử nhà giàu này lấy lần đầu, thật lãng phí.
Đến từ Huyết Linh Tôn Giả, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Cả người hắn bổ nhào đến trước mặt Tổ An, tay như Ưng trảo chộp tới đầu, cho dù là đầu voi cũng sẽ vỡ thành dưa hấu. Đối phương nhìn thấy sự tình vừa rồi, tự nhiên phải diệt khẩu, còn hai mỹ nhân cực phẩm kia, có thể lưu lại chậm rãi hưởng dụng.
Đúng lúc này, trước mắt hắn bỗng nhiên hiện lên kiếm quang sáng chói.
Hắn dám thề, đời này chưa thấy qua một kiếm chói lọi như thế.
Phảng phất như mặt trời gay gắt dâng lên ở trước mắt hắn, trong lòng hắn hoảng hốt, vội vàng đổi bắt thành chặn, trên thân các loại thuật pháp hiện lên.
Hắn thân là cường giả đỉnh phong, trừ Quỷ Vương, Thần Tiêu Giáo Tôn Ân, Tang Ngạo, thì căn bản không sợ bất luận kẻ nào.
Đây cũng là vì sao vừa rồi hắn rõ ràng chỉ một thân một người, lại dám nói năng lỗ mãng với các thế lực khác.
Đến cấp bậc như bọn họ, tu sĩ bình thường đã không tạo được uy hiếp gì với bọn hắn.
Tuy kiếm khí kia nhìn khủng bố khoa trương, nhưng tổng không đến mức mạnh hơn Tôn Ân, lúc trước mình còn ở trong tay đối phương qua mấy chiêu.
Có điều rất nhanh hắn biến sắc, những thuật pháp ngày thường mình vẫn lấy làm kiêu ngạo kia, còn có các loại pháp bảo hộ thân, đều giống như tuyết gặp phải mặt trời gay gắt, cơ hồ vừa đối mặt liền tan rã.
Đồng thời tan rã còn có tay hắn, thân thể hắn, hắn đầu...
- Trên đời lại có cường giả như vậy? Tạp chủng này đến cùng là ai, mạnh như thế còn giả heo ăn thịt hổi
Đây là suy nghĩ sau cùng của hắn ở kiếp này.
Đến từ Huyết Linh Tôn Giả, điểm nộ khí +888 +888 +888...
Chích Nhân và Triệu Tiểu Điệp trợn mắt hốc mồm, cái cằm sắp rớt xuống đất.
Tồn tại vừa rồi ở trước mặt bọn hắn còn như Ma Thần không thể địch nổi, lại bị người kia một kiếm miểu sát?
Chích Nhân và Triệu Tiểu Điệp cứng đờ nhìn mặt đất, vị trí vừa rồi Huyết Linh Tôn Giả đứng, trên mặt đất có một vết rách thật sâu, một mực kéo dài đến nơi xa.
Hai người nhìn qua bên kia, cả người kìm lòng không được run rẩy, bởi vì nơi đó vốn có một ngọn núi, bây giờ lại bị chém thành hai khúc, vị trí trung tâm xuất hiện một hạp cốc.
Uy lực một kiếm, khủng bố đến như vậy!
Đừng nói bọn họ, ngay cả Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân cũng ngơ ngác nhìn nơi xa, một kiếm này của Tổ An, uy lực vượt xa các nàng tưởng tượng, tựa hồ kém không Triệu Hạo lúc đỉnh phong bao nhiêu.
Nhìn hai người nghi hoặc, Tổ An truyền âm nói.
- Vừa rồi thực lực tăng lên, còn không khống chế tốt lực đạo.
Tu vi của Huyết Linh Tôn Giả đã tới Đại Tông Sư, không nghĩ tới lực lượng linh hồn chỉ để thanh kinh nghiệm tăng một chút xíu, có thể thấy được càng đi về sau, muốn tăng lên khó khăn như thế nào.
Hắn cũng không nghĩ tới một kiếm này sẽ tạo thành động tĩnh lớn như vậy, ẩn ẩn nhìn thấy không ít tu sĩ cường chạy tới.
May mắn những người kia bởi vì có chút kiêng kị và sợ hãi, không dám toàn lực xông vào, bằng không chỉ sợ nơi này sớm đã bị vậy kín.
Tổ An không muốn gây phiền toái, ôm lấy hai nữ quay người rời đi.
Vừa đi ra 100 trượng, bỗng nhiên hắn dừng lại.
- Ngươi theo chúng ta làm gì?
Nguyên lai Triệu Tiểu Điệp một đường lảo đảo chạy tới.
- Tổ đại ca, là ngươi đúng không?
Đôi mắt Triệu Tiểu Điệp ngập nước, tràn đầy chờ mong và thần thái.
Tổ An.
Ta đã mang mặt nạ, ngươi còn nhận ra được?
Ánh mắt Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân híp lại, chẳng lẽ gia hỏa này cùng quận chúa Tề Vương phủ cũng có một chân?
- Ta không biết ngươi nói cái gì.
Tổ An lạnh lùng nói.
- Nếu ngươi không phải Tổ đại ca, chúng ta không thân chẳng quen, tại sao ngươi lại cứu ta?
Triệu Tiểu Điệp kích động nói.
Tổ An cảm nhận được bên hông đau nhức kịch liệt, xém chút nhe răng trợn mắt, thật vất vả mới khống chế tốt thanh âm.
- Ta chỉ tiện tay xử lý con ruồi, cũng không phải muốn cứu các ngươi.
Nói xong không nói gì nữa, mang theo hai nữ nhanh chóng đi xa, chỉ bước ra mấy bước, thân hình đã biến mất vô ảnh vô tung.