Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3423 - Chương 3423: Bí Mật To Lớn

Chương 3423: Bí mật to lớn Chương 3423: Bí mật to lớnChương 3423: Bí mật to lớn

Giết người đoạt bảo, lăng nhục mà chất...

Các loại từ ngữ xuất hiện trong đầu.

- Ha ha, hôm nay vận khí thật tốt, không chỉ được một binh khí Tiên cấp, còn có đại mỹ nhân thiên kiều bách mị có thể hưởng dụng.

Huyết Linh Tôn Giả phun ám kình, phong bế huyệt đạo của Triệu Tiểu Điệp, ném nàng qua một bên.

Bỗng nhiên quay đầu nhìn một hướng khác.

- Mấy vị, xem lâu như vậy, cũng nên xem đủ chứ.

Tổ An. Vừa rồi Vân Gian Nguyệt nói chuyện với Yến Tuyết Ngân, thanh âm rất nhỏ, không nghĩ tới còn không giấu diếm được tai mắt đối phương, tu vi của người này thật không thể khinh thường.

Hản đành phải ôm Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân từ trên cây nhảy xuống.

- Ta nói chúng ta thuần túy chỉ là đi ngang qua, có thể đi không?

Hắn không muốn gấy ra phiền toái gì, nên sớm lấy ra mặt nạ che mặt.

Ai biết Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt như nhặt được chí bảo, ào ào đoạt một cái che khuất khuôn mặt, cả người không có ý tứ chôn mặt ở trên vai hắn, sợ bị mấy vấn bối nhận ra thân phận.

Nhìn thấy ba người bọn họ, Huyết Linh Tôn Giả trợn cả mắt, dù lúc này hình dạng của Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt phổ thông, nhưng chỉ là tư thái, khí chất kia, cũng đã là cực phẩm hiếm có thiên hạ.

Hắn lần nữa dò xét khuôn mặt hai người, vẫn thường thường không có gì lạ.

Nhìn như thế nào cũng không thể ghép đôi với tư thái khí chất.

Hắn kinh nghiệm giang hồ phong phú, lập tức đoán ra hai người mang mặt nạ che khuất dung mạo, trong lòng càng ngứa khó nhịn, rất muốn vạch trần mặt nạ thấy phương dung.

Hôm nay là đi vận đào hoa gì, vừa rồi có tiểu mỹ nhân tú sắc khả xan, bây giờ lại tới hai đại mỹ nhân, chỉ sợ tối nay thận sẽ mệt.

Chích Nhân và Triệu Tiểu Điệp nhìn về phía mấy người, hào quang trong mắt dần dần ảm đạm xuống. Vốn bọn họ tai kiếp khó thoát, nghĩ thầm có người đi ngang qua, dù không phải đối thủ của Huyết Linh Tôn Giả, nhưng nhiều chút biến số cũng tốt.

Ai nghĩ tới ba người đều nhát gan, nam nhân ở giữa thường thường không có gì lạ, mấu chốt là toàn thân cảm giác không đến nguyên khí ba động, hiển nhiên là người bình thường.

Hai nữ nhân kia khí chất, tư thái xuất chúng, nhưng lúc này hai người như không có xương cốt xụi lơ ở trên người nam tử kia.

Chẳng lẽ là một công tử nhà giàu mang theo cơ thiếp đến du lịch, không cẩn thận đi ngang qua nơi này bị phát hiện.

Đáng tiếc đụng phải Huyết Linh Tôn Giả thủ đoạn độc ác, bọn họ hơn phân nửa dữ nhiều lành ít. Đáng tiếc hai cô nương khí chất xuất chúng kia, đoán chừng khó thoát lăng nhục.

- Đi ngang qua? Đi ngang qua sẽ tránh ở trên cây sao.

Huyết Linh Tôn Giả cười lạnh nói.

- Trước đó chúng ta leo lên cây tránh né dã thú, ai biết các ngươi tới trùng hợp như vậy.

Tổ An cũng có chút đau đầu, hắn thực không muốn dính vào sự kiện này, chủ yếu là Triệu Hạo chết ở phụ cận, hắn không muốn người khác biết mình cũng xuất hiện ở đây, miễn cho có người sinh ra liên tưởng không tất yếu.

Hơn nữa hắn nhận biết Chích Nhân, Triệu Tiểu Điệp, cũng không dễ giết bọn họ diệt khẩu chứ.

Không nghĩ đến mình rõ ràng muốn rời xa sự kiện này, cuối cùng vẫn bị liên luy vào.

Huyết Linh Tôn Giả nghe hắn nói nhất thời hai mắt tỏa sáng.

- Ngươi một mực ở nơi này? Đây chẳng phải biết vừa rồi là ai ở chỗ này độ kiếp?

Đây là sự tình bọn hắn tò mò nhất, nghĩ tới nghĩ lui, thực không rõ ràng ai có tư cách độ kiếp.

Tổ An sững sờ.

- Vừa rồi đó là độ kiếp sao? Ta còn tưởng là sét đánh, đang tò mò vì sao tiếng sấm khủng bố như thế.

Huyết Linh Tôn Giả nhướng mày.

- Ngươi ở bên này chẳng lẽ không nhìn thấy thứ gì?

- Không có a, vừa rồi tiếng sấm quá lớn, ta đang cùng hai lão bà ngủ ở chỗ này nha. Tổ An vừa nói ra khỏi miệng, hai eo liền truyền đến đau đớn, hai nữ nhân này rõ ràng không còn khí lực, vậy mà bóp người hung ác như thế.

Trên mặt Yến Tuyết Ngân mang mặt nạ, không cần lo lắng mặt đỏ ửng bị người trông thấy, nàng suy nghĩ tiểu tử này càng ngày càng quá phận, nếu thật để người ta biết thân phận của ta, về sau ta làm sao gặp người.

Vân Gian Nguyệt cũng có chút buồn bực, ta đường đường giáo chủ Ma giáo không muốn mặt mũi sao, nếu để người trong giáo biết mình có nam nhân, còn không bị chết cười, vị trí giáo chủ cũng chưa chắc ngồi an ổn.

Đồng thời có chút hiếu kỳ, tiểu tử này ngay cả Băng Thạch Nữ cũng dám đùa giốn, gan càng ngày càng mập.

Ba người khác lấy thần sắc quỷ dị theo dõi hắn, gia hỏa thường thường không có gì lạ kia, sao lại có hai nữ tử xuất chúng như thế làm hồng nhan tri kỷ, vừa rồi còn cùng hắn ở trên cây...

Chỉ suy nghĩ một chút đã cảm thấy hình ảnh kia kích thích.

Lúc này Huyết Linh Tôn Giả nói.

- Thôi được, các ngươi giao túi trữ vật cho ta xem một chút, không có tư tàng đồ vật, ta sẽ thả các ngươi rời đi.

- Nhưng chúng ta không có túi trữ vật.
Bình Luận (0)
Comment