Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3422 - Chương 3422: Làm Sao Có Thể! (2)

Chương 3422: Làm sao có thể! (2) Chương 3422: Làm sao có thể! (2)Chương 3422: Làm sao có thể! (2)

Tổ An đang muốn trả lời, Vân Gian Nguyệt lại đoạt trước nói.

- Không cho phép cứu, lúc trước Chích Nhân kia và Mạn Mạn của ngươi đánh nhau, Triệu Tiểu Điệp là nữ nhi của Tê Vương, cùng ngươi là thái độ đối địch, mặt khác lúc trước La Đông Giang trêu chọc Hồng Lệ, ngươi đi cứu bọn họ, không phải đánh mặt chúng ta sao?

Tổ An.

Thật là bó tay toàn tập, có hai hồng nhan tri kỷ ở trận doanh địch đối thật đúng là bất kể làm gì cũng sẽ đắc tội một người.

Đúng lúc này, chiến cục giữa sân biến hóa, Triệu Tiểu Điệp rên lên một tiếng, bị đánh bay ra ngoài, ngay sau đó là La Đông Giang, tiếp lấy là Chích Nhân, người người bị thương, theo trình tự này cũng có thể nhìn ra ba người bọn họ công lực khác nhau.

Triệu Tiểu Điệp căn răng, toàn thân hóa thành một mảnh bươm bướm bao phủ Huyết Linh Tôn Giả.

- A, có độc, đáng tiếc lão phu không sợ nhất chính là độc.

Trên người Huyết Linh Tôn Giả lóe lên lục quang, dường như hấp thu những độc tố kia, sau đó duỗi tay, chộp tới trong đám bươm bướm.

Ai nha một tiếng, bươm bướm tán đi, Triệu Tiểu Điệp xuất hiện, cánh tay nàng đã bị đối phương bắt lấy.

- Tiểu cô nương còn rất xinh đẹp.

Huyết Linh Tôn Giả duỗi ra đầu lưỡi dài nhỏ, trực tiếp liếm lên gương mặt trắng nõn của đối phương.

Đúng lúc này, một trận kình phong khủng bố đánh tới, trong lòng Huyết Linh Tôn Giả run lên, vội vàng ngửa đầu ra sau tránh thoát.

Triệu Tiểu Điệp thì nhân cơ hội này thoát ly hắn khống chế, chạy đến bên ngoài hơn mười trượng, khuôn mặt mỹ lệ đầy vẻ hoảng sợ, vừa rồi xém chút bị người kia bắt lại, nhìn bộ dáng háo sắc của đối phương, mình sắp nghênh đón kết cục gì không khó tưởng tượng.

Lúc này Huyết Linh Tôn Giả ồ một tiếng, trên mặt lóe lên vẻ mừng như điên.

- Lại là binh khí Tiên cấp, ha ha, coi như hôm nay tìm không thấy pháp bảo của người độ kiếp, có thể được cái này cũng coi như không tệ.

Chích Nhân cầm Vô Ảnh Cầu, sắc mặt rất khó coi, không lấy ra binh khí này đánh không lại đối phương, lấy ra vật này lại bị đối phương ngấp nghé, hôm nay thật sự là không may.

Huyết Linh Tôn Giả không cho hắn cơ hội hối hận, thân hình như điện, thay đổi trạng thái trước đó muốn đối phó Triệu Tiểu Điệp, toàn lực xuất thủ với Chích Nhân, muốn cướp đoạt Vô Ảnh Cầu trong tay hắn.

Chích Nhân đỡ trái hở phải, Triệu Tiểu Điệp vội vàng tiến lên giúp đỡ.

La Đông Giang do dự một chút, cũng thi triển tuyệt học tiến lên.

Trên cây Yến Tuyết Ngân hơi nhíu mày.

- Mặc dù tu vi của bọn họ không tệ, nhưng Huyết Linh Tôn Giả đã bước vào Đại Tông Sư, căn bản không phải bọn họ có thể đối phó được. Quả nhiên, cơ hồ chỉ nháy mắt, trên thân ba người lại nhiều mấy vết thương.

Ầm!

La Đông Giang bị đánh bay, trực tiếp đụng vào trên một thân cây, cây kia cỡ ba người ôm hết, kết quả lại bị hẳn thoáng cái đụng gãy.

La Đông Giang phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là bị thương rất nặng.

Hắn bản năng muốn tiến lên, có điều rất nhanh dừng thân hình, nhìn bóng người giống như quỷ mị kia, hắn rõ ràng coi như ba người chiến tử, hơn phân nửa cũng không phải đối thủ.

Bây giờ lực chú ý của người kia đều ở trên người sư muội...

Hắn do dự, cuối cùng cắn răng, xoay người rời đi. Vốn bởi vì thiếu hắn, Triệu Tiểu Điệp cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn, lúc này ánh mắt liếc qua vừa hay nhìn thấy hắn chạy đi, không khỏi vừa sợ vừa hoảng.

- La sư huynh, ngươi đi đâu vậy?

Thanh âm của La Đông Giang truyền đến.

- Triệu sư muội, ta đi tìm viện binh, các ngươi chịu đựng!

Nói xong thân hình đã biến mất ở phía xa.

Bây giờ lực chú ý của Huyết Linh Tôn Giả đề ở trên Vô Ảnh Cầu, nên cũng lười đuổi theo hắn.

Trong lòng Triệu Tiểu Điệp nhất thời lạnh một nửa, bọn họ ở thế giới này đâu có nhận biết ai, La Đông Giang đi nơi nào †ìm viện binh, rõ ràng muốn nhân cơ hội chạy trốn, còn muốn hai người giúp hắn ngăn chặn địch nhân.

Huyết Linh Tôn Giả cũng cười lên ha ha.

- Ngay cả phu thê cũng như chim trên cành, đại nạn lâm đầu mỗi người bay, huống hồ các ngươi chỉ là kết bạn đồng hành, người ta sẽ vì ngươi liều mạng.

Lúc này Chích Nhân cũng vừa sợ vừa giận, hắn hét lớn một tiếng, thừa dịp đối phương né tránh Vô Ảnh Cầu, trực tiếp thi triển Thiết Sơn Kháo đụng tới, nỗ lực trọng thương đối phương.

- Chiêu này có chút ý tứ, uy lực giống như một ngọn núi đánh tới.

Tuy Huyết Linh Tôn Giả nói như vậy, nhưng thân hình lại ung dung không vội tránh đi, ngay sau đó chân mượn lực đả lực ném Chích Nhân qua vai.

Chích Nhân rơi trên mặt đất, cả người bị Thiết Sơn Kháo phản phệ, nhất thời thân thể truyền đến âm thanh kèn kẹt, xương cốt bể nát, cả người không còn khí lực chiến đấu.

Triệu Tiểu Điệp cuống quít muốn cứu người, ai biết cánh tay đối phương trực tiếp xuyên qua công kích phức tạp, bóp lấy cổ nàng.

Thấy cảnh này, trên mặt Chích Nhân và nàng đều lóe lên vẻ tuyệt vọng.
Bình Luận (0)
Comment