Chương 3421: Làm sao có thể!
Chương 3421: Làm sao có thể!Chương 3421: Làm sao có thể!
La Đông Giang trêu ghẹo nói:
- Chỉ sợ Chích Nhân huynh là muốn tìm Sở tiên tử a?
Chích Nhân đỏ mặt:
- La huynh chớ có nói đùa, ta suy nghĩ nếu tập hợp đủ tất cả mọi người, lối ra của bí cảnh này mới xuất hiện hay không mà thôi.
Hắn vô ý thức liếc nhìn Triệu Tiểu Điệp, biết nàng có chút hảo cảm với mình, lo lắng nàng bởi vậy tức giận.
Bất quá ra ngoài ý định là, thần sắc của đối phương cực kỳ bình tĩnh.
- Nhưng Bành sư tỷ thất thủ ở trong đại mộ, vậy chúng ta chẳng phải vĩnh viễn không ra được?
Triệu Tiểu Điệp lo lắng. Chích Nhân giật mình, sau đó đáp:
- Đây chẳng qua là ta suy đoán, không nhất định chuẩn.
- Đại mộ kia thật đáng sợ, ngay cả tu vi của Bành cô nương cũng không chạy ra được.
La Đông Giang lòng còn sợ hãi.
Mấy người cảm thán đủ loại sự tình trong đại mộ.
Ba người Tổ An liếc nhau, Không Minh Đảo Bành Vô Diễm lại bị nhốt ở trong đại mộ?
Cô nương này thật không đủ may, trước đó bị Thu Hồng Lệ bắt cóc thay thế, thật vất vả đào thoát tham gia bí cảnh, kết quả còn ném mất mạng.
Mấy người đang nói chuyện phiếm, bỗng nhiên truyền đến thanh âm lẩm bẩm: - A, kỳ quái, vừa rồi rõ ràng nhìn thấy có kim quang bay tới hướng này, sao tìm không được?
Chỉ thấy Huyết Linh Tôn Giả bay tới, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm mấy người:
- Có phải bị các ngươi nhanh chân đến trước hay không?
Đám người Chích Nhân trầm giọng nói.
- Cái gì nhanh chân đến trước, chúng ta còn không tìm được cái gì đây.
Mấy người đều là đệ tử kiệt xuất của tông môn, ngày bình thường như sao quanh trăng sáng, nếu không phải lúc này thân thể ở dị thế, đối phương dùng ngữ khí như thẩm vấn phạm nhân kia, bọn họ đã sớm phát tác.
- Các ngươi nói không có là không có? Lão phu cũng không làm khó các ngươi, để ta tra xét túi trữ vật của các ngươi xong liền thả các ngươi rời đi.
Huyết Linh Tôn Giả hừ một tiếng.
Nghe hắn nói ngang ngược bá đạo, ba người đều biến sắc.
- Dựa vào cái gì chúng ta để ngươi tra xét?
- Dựa vào cái gì?
Sắc mặt Huyết Linh Tôn Giả lạnh lẽo.
- Nhóc con, chẳng lẽ gia trưởng không có nói cho các ngươi biết, thời điểm đi ra ngoài, thực lực vi tôn sao?
La Đông Giang giận quá thành cười.
- Các hạ cuồng vọng như vậy, thật cho rằng chúng ta dễ khi dễ?
Thực lực đệ tử thủ tịch như bọn hắn, liên thủ lại, ngay cả những trưởng lão thâm niên trong môn phái cũng có thể chiến, Tông Sư phổ thông thậm chí còn không phải đối thủ của bọn họ.
Vừa rồi mấy người không muốn gây chuyện nên một mực nhường nhịn, không nghĩ tới đổi lấy là đối phương được một tấc lại muốn tiến một thước, bọn hắn xưa nay tâm cao khí ngạo làm sao nhịn được?
Huyết Linh Tôn Giả cười âm trầm.
- Thanh niên hiện tại đêu quá cuồng vọng, không cho các ngươi một chút màu sắc nhìn xem, các ngươi sẽ không biết vì sao hoa lại đỏ như vậy.
Chỉ thấy hắn giương tay lên, một hư ảnh bàn tay trực tiếp vỗ qua La Đông Giang.
La Đông Giang sớm có phòng bị, nhưng không ngờ tốc độ của hắn nhanh như vậy.
Đùng... trên mặt hắn đã bị tát một cái.
Tuy bởi vì tốc độ quá nhanh, một tát này uy lực không lớn, chỉ để hắn đỏ mặt sưng lên, nhưng tính làm nhục lại cực cao.
Hắn đường đường đệ tử thủ tịch của La Phù Sơn, lúc nào bị nhục nhã như vậy?
Hắn nổi giận gầm lên, trực tiếp lấy ra vũ khí bổ nhào qua.
Chích Nhân và Triệu Tiểu Điệp cũng không xem kịch, biết loại tình huống này phải đồng tâm hiệp lực, sau đó không hẹn mà cùng xuất thủ tương trợ, ba đệ tử Đạo môn liên thủ, uy lực còn không tệ.
- A, khó trách tuổi trẻ khí thịnh, quả nhiên có chút thực lực.
Huyết Linh Tôn Giả nhướng mày, đáng tiếc lông mày sớm đã rụng sạch, nhìn cực kỳ quái dị. Thân hình hắn lấp lóe, nhào vào trong vòng chiến, nhanh chóng xê dịch, để ba người không thể hợp lực, mỗi một người cảm giác đều là cùng hắn đơn đả độc đấu, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Nơi xa mấy người thấy cảnh này, Vân Gian Nguyệt ngáp một cái.
- Nhàm chán, về sớm tìm đám người Hồng Lệ đi, hiện tại các nàng khẳng định lo lắng chết.
Nàng là giáo chủ Ma giáo, những đệ tử Đạo môn này cùng nàng nửa xu quan hệ cũng không có, ước gì bọn họ vẫn lạc ở nơi này, Ma giáo càng có lợi.
Yến Tuyết Ngân lại nhướng mày.
- Không được, cùng là Đạo Môn, ta không thể khoanh tay đứng nhìn.
Vân Gian Nguyệt cười nhạo.
- Không khoanh tay đứng nhìn ngươi còn có thể làm gì, bây giờ ngươi còn lực lượng sao, đi cứu người chính là đưa thịt, dung mạo ngươi xinh đẹp như thế, chắc hẳn Huyết Linh Tôn Giả kia sẽ không ngại chơi ngươi một chút.
Yến Tuyết Ngân biến sắc, lại biết nàng nói là tình hình thực tế, vừa rồi Tổ An hút quá nhiều, hiện tại toàn thân nàng xốp mềm, cả người không có chút khí lực, mình là không có cách nào xuất thủ, vì vậy chỉ có thể tội nghiệp nhìn về phía Tổ An.
Tính tình thanh lãnh của nàng khiến nàng không hiểu cầu người, chỉ có thể lấy ánh mắt ra hiệu.