Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3429 - Chương 3429: Phượng Hoàng Rơi Xuống Đất (2)

Chương 3429: Phượng Hoàng rơi xuống đất (2) Chương 3429: Phượng Hoàng rơi xuống đất (2)Chương 3429: Phượng Hoàng rơi xuống đất (2)

- Một người qua đường cũng sẽ cứu ngươi, ta và ngươi cùng xuất Đạo môn, mọi người như thể chân tay sẽ bỏ các ngươi lại? Ta là thật đi tìm cứu binh, thậm chí dự định hi sinh mình dẫn dắt Huyết Linh Tôn Giả rời đi.

Triệu Tiểu Điệp giận không chỗ phát tiết, lúc này bạch quang lóe lên, Quan Sầu Hải xuất hiện ở trên Kim Đỉnh.

Tổ An nghĩ thầm gia hỏa này thật là tiểu cường đánh không chết, trước đó ở trên Kim Đỉnh lại không có bị Triệu Hạo đánh chết, đằng sau bị hút vào trong bí cảnh, vậy mà cũng sống sót, còn Lý Trường Sinh và Huyền Bát Cảnh thì mồ đã nhú mầm cỏ.

Nhìn thấy sư phụ, Triệu Tiểu Điệp rốt cuộc tìm được chỗ dựa, trong khoảng thời gian này ở trong bí cảnh lo lắng hãi hùng, trước đó còn xém chút bị người ô nhục, nàng đâu chịu nổi dạng ủy khuất này.

- Sư phụ, ngươi phải làm chủ cho đồ nhỉ, La...

Nàng đang muốn nói lại bị Quan Sầu Hải đưa tay ngăn cản, chỉ thấy hắn sợ hãi liếc nhìn bốn phía, thần sắc nghiêm túc.

- Đi maul

Đúng lúc này một thanh âm thâm trầm truyền đến.

- Người nào cũng không được đi!

Chỉ thấy một đống lớn binh lính từ sườn núi chen chúc tới, rất mau bao vây mọi người, mỗi người khải giáp phát sáng, thậm chí có thể cảm nhận được ý lạnh dày đặc. Dẫn đầu là Hổ Bí Tướng Quân, Quảng Lăng Vương Triệu Nguyên.

Hổ Bí Quân dưới trướng hắn có thể nói là tỉnh nhuệ nhất của hoàng cung, thời gian dài chỉ tiếp nhận hoàng đế chỉ huy.

Hắn mang theo thủ hạ đi tới trước mặt Quan Sầu Hải.

- Quan chưởng môn, ngươi còn không thể rời đi!

Sắc mặt Quan Sầu Hải trầm xuống.

- Thiên hạ to lớn, ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, chỉ bằng các ngươi lưu được ta sao?

Bây giờ Triệu Hạo không ở đây, hắn tự hỏi tu vi của mình đủ để san bằng tất cả.

- Chẳng lẽ Quan chưởng môn muốn tạo phản sao? Tiếng hừ lạnh vang lên, một lão giả mặc áo mãng bào chậm rãi đi tới.

- Yến Vương!

Quan Sầu Hải biến sắc, đối phương đồng dạng là Đại Tông Sư lâu năm, lại thêm nhiều Hổ Bí tinh nhuệ như vậy, mình còn thật không đánh lại.

- Cửu gia gia ngài đến vừa vặn, giúp †a bắt tiểu nhân hèn hạ La Đông Giang này!

Triệu Tiểu Điệp mừng rỡ tiến tới, chỉ chỉ La Đông Giang.

Yến Vương là Cửu thúc của hoàng thượng và Tề Vương, tự nhiên là gia gia của nàng.

La Đông Giang biến sắc, đơn thuần tu vi thậm chí địa vị tông môn, hắn tự nhiên không sợ Triệu Tiểu Điệp, nhưng đối phương còn có thân phận, cha nàng là Tê Vương nổi danh thiên hạ. Yến Vương ân một tiếng, sau đó vung tay lên.

- Bắt nàng lại.

Triệu Tiểu Điệp vốn đang cười, nghĩ thầm nhìn tiểu tử kia chết như thế nào, dám ruồng bỏ bản quận chúa...

Bỗng nhiên thần sắc nàng cứng đờ, bởi vì những binh lính kia không có đi về phía La Đông Giang, ngược lại dùng xiềng xích khóa nàng.

- Cửu gia gia, đây là ý gì? Bắt sai người sao?

Triệu Tiểu Điệp vừa sợ vừa giận.

- Không có sai, bắt chính là ngươi, phụ thân ngươi dính líu mưu nghịch hành thích hoàng thượng, bây giờ cần ngươi trở về hiệp trợ điều tra.

Yến Vương lạnh lùng nói.

- Cái gì? Đầu Triệu Tiểu Điệp oanh một tiếng, trong lúc nhất thời thậm chí nghe không rõ ý tứ trong lời nói.

Lời vừa nói ra, trên Kim Đỉnh nhất thời xôn xao, mọi người vốn đang kỳ quái Kim Đỉnh tựa hồ trải qua một trận đại chiến, nếu là Tê Vương và hoàng thượng giao thủ, vậy thì nói thông.

Cảm nhận được khí tức băng lãnh thấu xương của Câu Hồn Tác, tu vi toàn thân thoáng cái bị giam cầm, Triệu Tiểu Điệp rốt cục kịp phản ứng, liều mạng giằng co.

- Không, bên trong nhất định có hiểu lầm, sao phụ vương có khả năng làm loại chuyện này, Cửu gia gia nhất định có địa phương nào tính sai.

Phải biết phụ thân là nhân vật số hai của đế quốc, cũng là nhân tuyển được công nhận có hi vọng kế thừa hoàng vị nhất, bây giờ hoàng đế sắp Thiên Nhân Ngũ Suy, hắn làm sao có khả năng bốc lên phong hiểm lớn như vậy làm việc này.

Hơn nữa coi như thật muốn làm, lấy mình lý giải phụ vương, khẳng định sẽ ở dưới tình huống mười phần chắc chín mới làm, sao có khả năng xuất hiện loại tình hình như thế.

Yến Vương mặt trầm như nước.

- Sự thật bày ở trước mắt, Tiểu Điệp, thật phối hợp điều tra là được.

- Không, ta muốn gặp phụ vương của tai

Thần sắc Triệu Tiểu Điệp kích động.

Yến Vương lại không trả lời, phất phất tay để binh lính dẫn nàng đi, không cho nàng cơ hội tiếp tục nói chuyện.

Triệu Tiểu Điệp nhất thời rơi vào tuyệt vọng vô tận, cục diện bây giờ hiển nhiên là phụ vương xảy ra chuyện, bằng không không thể như thế.

Nàng nhịn không được nhìn về phía Tổ An, nghĩ thầm lại để hắn nhìn dáng vẻ chật vật của mình bây giờ.

Ở trước mặt nam nhân kia, thân phận quận chúa là đồ vật đáng giá kiêu ngạo duy nhất của nàng, nhưng bây giờ ngay cả cái này cũng không còn.

Đôi mắt nàng bình thường thần thái phi dương, nhất thời mất đi hào quang.

- Sư phụt

Chích Nhân thấy thế khẩn trương, tuy hắn càng thích Sở tiên tử, nhưng tiểu sư muội xinh đẹp như vậy ai có thể không thích?
Bình Luận (0)
Comment